Ngày kế, Kiều Thụy đi Trọng Lực Thất, Liễu Thiên Kỳ trực tiếp gửi tin cho Chung Linh, hẹn người đến nhà.
“Liễu sư đệ, ngươi rốt cuộc xuất quan rồi.” Nhìn thấy Liễu Thiên Kỳ xuất quan, Chung Linh vô cùng cao hứng.
“Đúng vậy, xuất quan rồi!”
“Không tồi, đã là Trúc Cơ hậu kỳ, hơn nữa, thực lực rất ngưng thật, cũng rất củng cố!” Nhìn Liễu Thiên Kỳ đã thành tựu Trúc Cơ hậu kỳ, Chung Linh vừa lòng mà liên tục gật đầu.
“Ha ha ha, so với Chung sư tỷ còn kém xa lắm.” Chung Linh là Trúc Cơ đỉnh, coi như là nửa bước Kim Đan, cao hơn cả Liễu Thiên Kỳ và Kiều Thụy cả một cấp bậc.
“Liễu sư đệ quá khiêm tốn.
Ngươi tuổi còn trẻ đã có tu vi như vậy, đã vô cùng không dễ!” Chung Linh rất rõ ràng sở dĩ thực lực mình cao hơn so với Liễu Thiên Kỳ là vì hơn về mặt thời gian.
Nếu lại thêm vào thập niên, ai cao ai thấp, thật đúng là khó mà nói được.
“Chung sư tỷ, trước đó chúng ta nghiên cứu Thiên Phù Phòng Hộ Trận, tiến triển tiếp theo thế nào, có gặp phải phiền toái gì không? Hiệu quả thử nghiệm như thế nào?” Đối với trận pháp kia, Liễu Thiên Kỳ vẫn rất quan tâm.
“Ha ha ha, ta biết ngay ngươi muốn hỏi cái này mà.” Nói rồi, Chung Linh đem trận đồ và trận kỳ ra, đặt lên trên bàn.
Liễu Thiên Kỳ duỗi tay cầm lấy trận đồ được Chung Linh sửa chữa, nghiêm túc mà nhìn lên.
“Ừm, không tồi, không tồi, Chung sư tỷ sửa chữa hết rồi sao?”
“Đúng vậy, ta chẳng những sửa hết trận đồ, hơn nữa, đã làm thử nghiệm, Thiên Phù Phòng Hộ Trận của chúng ta, công năng phòng hộ và công năng công kích đều vô cùng tốt, hơn nữa, về phương diện dung hợp, ta cũng xử lý một chút ở đây và ở đây, hiệu quả dung hợp cũng rất cao.
Đây là lưu ảnh ta thử nghiệm, ngươi xem thử đi!" Nói rồi, Chung Linh lấy ra Lưu Ảnh thạch cho Liễu Thiên Kỳ xem.
Nhìn hình ảnh trong Lưu Ảnh thạch, Thiên Phù Phòng Hộ Trận công thủ gồm nhiều mặt, phòng thủ kiên cố, Liễu Thiên Kỳ gật đầu liên tục.
“Trận pháp này có Chung sư tỷ sửa chữa và dung hợp, càng thêm hoàn mỹ!”
“Vậy cũng cần có Liễu sư đệ giúp ta bày mưu tính kế mới được.
Trận pháp này là trận pháp của cả hai người chúng ta, một bộ phận trận đồ và trận kỳ này, đều là ta cố ý làm cho ngươi!”
“Dạ, đa tạ Chung sư tỷ.”
“Liễu sư đệ nói lời này khách khí quá rồi, chúng ta không phải lần đầu hợp tác.
Chỉ là ta không rõ lắm, trước đó Liễu sư đệ càng thích Sát trận, sao lần này lại muốn hợp tác với ta làm Phòng Hộ trận vậy?" Nhìn Liễu Thiên Kỳ, Chung Linh nghi hoặc hỏi.
“À, cũng không có lý do gì đặc biệt, chỉ là cảm thấy thực lực của mình không phải rất mạnh, muốn cùng Chung sư tỷ hợp tác làm một cái Phòng Hộ Trận, như vậy ít nhất sau này gặp phải nguy hiểm, có thể có năng lực tự bảo vệ mình thôi!” Có Thiên Phù Phòng Hộ Trận, như vậy, nếu nữ hai muốn thắng Chung Linh, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.
“Ừm, nói cũng đúng, Phòng Hộ Trận này đích xác có thể đề cao năng lực bảo vệ cá nhân của chúng ta!” Chung Linh gật đầu, tỏ vẻ tán đồng.
Liễu Thiên Kỳ lại cùng Chung Linh hàn huyên một vài thứ về Thiên Phù Phòng Hộ Trận, chỗ mình không hiểu lắm xong, hắn tiễn Chung Linh rời đi.
****Truyện được chỉ được đăng tại 2 nơi là https://hikariare.wordpress.com và wattpad Kaorurits.
Tiễn Chung Linh đi rồi, Liễu Thiên Kỳ lại gửi tin cho Liễu Ti, mời đối phương sang ăn cơm trưa.
Lấy ra mấy món ăn chín, lại nấu một ít cơm, chờ Liễu Thiên Kỳ bên này chuẩn bị xong, Liễu Ti cũng đã chạy lại đây.
“Tứ tỷ!”
“Thất đệ, sao chỉ có mình ngươi vậy? Tiểu Thụy đâu?” Liếc thấy trong nhà chỉ có một mình Liễu Thiên Kỳ, Liễu Ti không khỏi có chút tò mò.
“À, Tiểu Thụy đi Trọng Lực Thất tu luyện rồi.
Mấy ngày nữa mới trở về!”
“Vậy sao.” Liễu Ti gật đầu, tỏ vẻ đã rõ.
“Tứ tỷ mau ngồi đi, ta nấu cơm rồi.
Hai tỷ đệ chúng ta đã lâu không cùng nhau ăn cơm nên ta muốn nấu chút cơm, cùng ăn với Tứ tỷ!" Nhìn Liễu Ti, Liễu Thiên Kỳ thân thiết mà nói.
Nghe Liễu Thiên Kỳ nói như vậy, hốc mắt Liễu Ti đỏ lên.
“Thất đệ có tâm!”
“Ăn đi, Tứ tỷ.
Ta cũng sẽ không nấu đồ ăn gì đâu, đều là mua về, ngươi chắp vá ăn một chút đi!” Không phải là không nấu, chỉ là không muốn nấu cho ai khác ngoài Tiểu Thụy mà thôi.
“Không không không, đã tốt lắm rồi, thật sự, vậy là tốt lắm rồi!” Liễu Ti gật đầu liên tục, cảm động mà bưng bát cơm lên, cùng Liễu Thiên Kỳ ăn xong bữa cơm trưa này.
Cơm trưa xong, Liễu Thiên Kỳ tự tay pha trà, bồi Liễu Ti cùng nhau uống trà.
“Chuyện Nhị bá mẫu, ta đã nghe nói.
Tứ tỷ, nén bi thương mà tiếp tục!”
“Không, ngươi chỉ biết một mà không biết hai.
Kỳ thật, mẫu thân ta không phải bệnh chết.
Nàng là bị Liễu San và Lam Vũ Minh, đôi gian phu dâm phụ này hại chết!” Nói đến đây, hai mắt Liễu Ti đỏ như máu, đáy mắt tràn ngập hận ý tận trời.
“Tứ tỷ, lúc ta và Tiểu Thụy bế quan, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Nhìn vẻ mặt Liễu Ti phẫn hận, Liễu Thiên Kỳ tò mò hỏi.
“Là thế này.
Mẫu thân bán của cải, một ít đồ ngoại công để lại, lấy tiền mặt, tiêu một số tiền lớn mua năm con cổ trùng trong tay một Vu sư.
Mẫu thân ta lợi dụng mẫu cổ thao tác tử cổ.
Tử cổ thứ nhất thao tác đại bá mẫu, khiến đại bá mẫu độc chết đại bá phụ.
Sau đó, đại bá mẫu cũng bị gia gia đánh chết.
Kế tiếp, mẫu thân ta âm thầm phái người đem ba tử cổ còn lại giao cho ta, để ta hạ cổ ba người Liễu Thiên Dực, Liễu Thiên Bách và Liễu San.
Bởi vì bọn họ đều rất tín nhiệm ta, cho nên chuyện này ta làm rất thành công.
Chúng ta trên đường trở về chịu tang, mẫu thân đã lợi dụng mẫu cổ trong tay, trước sau lộng chết Liễu Thiên Dực và Liễu Thiên Bách.
Chỉ là, tới lượt Liễu San, tên Lam Vũ Minh kia lại phát hiện không thích hợp, hắn lấy ra một kiện pháp khí rất kỳ quái, chẳng những rút ra cổ trùng trên người Liễu San, hơn nữa, hắn còn hạ dược vào tử cổ.
Tử cổ chết bất đắc kỳ tử, mẫu cổ cũng bị phản phệ.
Mẫu thân ta bởi vậy mà bị trọng thương.
Chờ ta về tới Phúc Thành, không được bao lâu, mẫu thân ta đã qua đời!” Nói đến đây, Liễu Ti khóc không thành tiếng.
"Hóa ra là vậy!" Liễu Thiên Kỳ gật đầu, hiểu rõ.
Nhị bá mẫu vì báo thù cho nhị bá, mua cổ trùng, ý đồ hại chết cả nhà Liễu Giang, không nghĩ tới khí vận nữ chính chưa hết, được nam chính cứu, mà bản thân bà lại vì vậy mà tặng luôn tánh mạng.
Chuyện này thật ra không khác mình suy đoán là bao.
“Liễu San và Lam Vũ Minh, đôi cẩu nam nữ này, hại chết mẫu thân ta, ta nhất định sẽ không bỏ qua bọn họ!” Nghĩ đến kẻ thù, hai mắt Liễu Ti đỏ đậm, đáy mắt tràn đầy đều là hận ý!f
“Tứ tỷ, ngươi cũng đừng quá nóng vội, hai người kia thực lực không thấp, muốn báo thù, cũng phải chờ đợi khi cơ.
Không thể nóng lòng nhất thời.” Liễu Thiên Kỳ nhẹ giọng khuyên bảo.
Có mối thù giết mẹ này, xem ra lúc này Liễu Ti hẳn là sẽ không thích nam chính nữa.
Nhưng nàng đã trở thành kẻ thù của nam chính và nữ chính, chỉ sợ cũng sống không được lâu!
“Ừm, Thất đệ yên tâm, ta sẽ không xúc động.
Ta sẽ mưu tính thật kĩ!”
“Tam tỷ biết nguyên nhân chân chính Nhị bá mẫu chết không? Ngươi và Tam tỷ đã xé rách da mặt chưa?” Lời này, Liễu Thiên Kỳ hỏi thật nghiêm túc.
“Vậy thật ra không có, Liễu San không có hoài nghi mẫu thân ra.
Nhưng Lam Vũ Minh kia thì rất khó nói.
Ta sợ nàng hoài nghi đến mẫu thân ta, nên ta đã mua chuộc y sư, nói mẫu thân ta bị bệnh hiểm nghèo còn dễ lây lan, cùng ngày mẫu thân ta mất đã hỏa táng thi thể rồi.
Nên dù bọn chúng có hoài nghi, cũng không tìm được bất luận chứng cứ gì!"
“Vậy à!” Nghe thấy cái này, Liễu Thiên Kỳ không thể không bội phục sự quả quyết của Liễu Ti.
“Đúng rồi Tứ tỷ, ta nghe người ta nói Lam Vũ Minh kia trước đó hình như đi Ngọc Hà sơn tầm bảo mà.
Hắn là khi nào trở về vậy?” Tròng mắt Liễu Thiên Kỳ chuyển động, hỏi tới chuyện này.
“À, trước đó Lam Vũ Minh đích xác cùng sư đệ hắn Vu Thanh U đến Ngọc Hà sơn tầm bảo.
Nhưng nghe nói gặp đối thủ, bị nhốt trong Sát trận, mệt nhọc hơn ba tháng mới từ bên trong đi ra ngoài được.
Lúc hai người ra tới đều là vết thương chồng chất.
Vu Thanh U kia lúc này mới vừa dưỡng thương xong thôi.
Nhưng Lam Vũ Minh đáng chết kia thương thế không phải quá nặng, trở về không bao lâu là khỏe rồi, nên cùng về chịu tang." Nói đến Lam Vũ Minh, Liễu Ti hận đến ngứa răng.
“À, là vậy sao.
Vậy Tam tỷ thì sao? Chịu đựng nhiều đả kích như vậy, Tam tỷ lúc này chắc là cũng tiều tụy hơn rất nhiều rồi?”
“Phải, thân thể Liễu San cũng vẫn không phải quá tốt, lúc ngươi và Tiểu Thụy vừa mới bế quan, nó đã từng phun máu một lần, điều dưỡng khoảng ba tháng mới khôi phục.
Sau lại trở về chịu tang, nó cũng vài lần ngất xỉu hộc máu, lúc ấy ta còn cho rằng nó sẽ chết kia, chỉ là không nghĩ tới, mạng nó thật đúng là lớn thế mà lại sống được.” nghe được tin tức này, Liễu Thiên Kỳ liên tục gật đầu.
Xem ra mất đi Kim Hồng quả cùng với bốn vị thân nhân, hai việc này đối với nữ chính Liễu San mà nói, là đả kích thật đau thật kịch liệt nha!
“Hiện tại, Tam tỷ là Trúc Cơ trung kỳ, Lam Vũ Minh là Trúc Cơ đỉnh.
Mà Tứ tỷ thực lực chỉ có Trúc Cơ sơ kỳ.
Cho nên, chuyện báo thù nhất định phải bàn bạc kỹ hơn, không thể xảy ra lỗi được!” Nhìn Liễu Ti, Liễu Thiên Kỳ nghiêm túc mà giúp đỡ đối phương phân tích.
“Ừ, ta biết chứ.
Ta sẽ không tùy tiện ra tay.
Ta cảm thấy, việc hiện tại phải làm chính là đạt được tín nhiệm của chúng.
Chỉ khi chúng tín nhiệm ta, ta mới có thể có cơ hội báo thù!” Liễu Ti tự nhiên cũng biết, mình không phải là đối thủ của đôi cẩu nam nữ kia.
“Có lẽ, Tứ tỷ rất nhanh sẽ có một cơ hội báo thù cho Nhị bá mẫu.”
“Hửm? Thất đệ nói chính là...?” Nhìn Liễu Thiên Kỳ, Liễu Ti nghi hoặc hỏi.
“Sư phụ ta nói, bí cảnh Hằng Dụ sắp mở ra.
Nếu bí cảnh này mở ra, có lẽ, Tứ tỷ có thể động thủ trong bí cảnh! Như vậy, càng tiện hơn một chút.”
“Bí cảnh??” Nghe thấy cái này, trước mắt Liễu Ti sáng ngời.
“Đúng vậy, một bí cảnh có rất nhiều linh bảo.
Nếu Tứ tỷ muốn động thủ trong bí cảnh, đến lúc đó, tiểu đệ nhất định trợ giúp ngươi một tay.
Nhưng trước lúc đó, Tứ tỷ tốt nhất nghĩ cách đổi ngọc bội của gia gia cho trên người Liễu San ra.
Nếu không có ngọc bội kia phòng thân, mặc dù Tứ tỷ không động thủ, bí cảnh nguy hiểm rất cao, Liễu San muốn tồn tại ra tới cũng không quá dễ dàng.”
Nghe được Liễu Thiên Kỳ nói cái này, Liễu Ti liên tục gật đầu.
“Đúng vậy, Thất đệ nói có đạo lý, ta phải nghĩ biện pháp lấy ngọc bội của Liễu San đi mới được."
“Lam Vũ Minh, người này thực lực quá cao, thật không dễ đối phó.
Nhưng nếu Tứ tỷ có thể đi vào bí cảnh, ta thật ra có thể ngẫm lại biện pháp, khiến yêu thú trong bí cảnh giúp đỡ!” Khối đá trắng có một loại phù, tên là Dẫn Yêu phù, là phù chuyên môn hấp dẫn yêu thú, cực kỳ bá đạo.
“Ồ? Ý của Thất đệ là...?”
“Trong sách cổ có một loại phù hiếm ít ai biết, tên là -- Dẫn Yêu phù, loại phù này có thể hấp dẫn yêu thú đến ăn.
Phù này cực kỳ bá đạo, thất truyền đã lâu, người biết vẽ cũng cực ít ỏi.
Nhưng thật ra ta có biết vẽ một chút.” Nói đến đây, Liễu Thiên Kỳ cong cong khóe miệng.
“À, ta hiểu rồi Thất đệ.
Ta sẽ lưu ý bí cảnh ngươi nói kia.
Ta cũng sẽ làm tốt tất cả mọi chuyện trước!” Liễu Ti cảm kích mà nhìn Liễu Thiên Kỳ, nghiêm túc vô cùng mà nói.
"Được.
Nếu Tứ tỷ có chỗ nào cần dùng đến tiểu đệ, có thể tùy thời tới tìm ta!”
“Cảm ơn ngươi, Thất đệ!”
“Tứ tỷ nói cái gì vậy.
Chúng ta là người một nhà mà.
Hơn nữa, nhà đại bá chẳng những là kẻ thù của Tứ tỷ, cũng là kẻ thù của ta.
Nếu không phải nhị bá phụ mất, ta và phụ thân cũng sẽ không cảnh giác đến thế, phát hiện độc dược trong trà.
Nếu ta không phát hiện độc trà kia, chỉ sợ phụ thân ta đã sớm……” Nói đến đây, Liễu Thiên Kỳ chua xót mà thở dài một tiếng.
“Ôi, đúng vậy.
Ta nghĩ đây là phụ thân ta trong vận mệnh chú định phù hộ Tam thúc, cũng là Tam thúc hồng phúc tề thiên, mới tránh thoát một kiếp này!” Nghĩ đến sự kiện Tam thúc cũng trúng độc, Liễu Ti khẽ thở dài một tiếng.
Trước đó, mẫu thân còn hoài nghi là Tam thúc tự mình hạ độc bản thân, nhưng hiện tại nhìn bộ dáng Thiên Kỳ, Liễu Ti cảm thấy không giống cho lắm.
“Cho nên, vô luận như thế nào, Tứ tỷ vĩnh viễn là Tứ tỷ của ta.
Chúng ta có cùng một kẻ thù, chúng ta là người một nhà huyết mạch tương liên!” Lời này, Liễu Thiên Kỳ nói phá lệ nghiêm túc.
“Đúng vậy, chúng ta là người một nhà, Thất đệ là thân nhân duy nhất của Tứ tỷ!” Hiện tại, Liễu Ti thật sự cũng chỉ có một đường đệ là Liễu Thiên Kỳ - một người thân duy nhất.
Sau khi tiễn đi Liễu Ti, Liễu Thiên Kỳ một mình ngồi trên ghế suy tư.
Bắt đầu từ khi mình xuyên qua vào bộ tiểu thuyết, quyển tiểu thuyết này vẫn luôn đang không ngừng thay đổi.
Mình là biến số đầu tiên, kế tiếp là pháo hôi Kiều Thụy, lại sau đó là Liễu gia, đại phòng và nhị phòng thay đổi cũng luân phiên.
Mà phụ thân và An thúc lập khế ước, càng là một biến số điên đảo hoàn toàn nhất.
Tinh tế suy tư từ khi mình xuyên qua đến đây, mỗi một biến số cho đến lúc này, Liễu Thiên Kỳ nhẹ nhàng híp híp mắt.
Nếu theo như lời tiểu hồ ly Kim Diễm nói, hủy diệt vận thế thân nhân người bên cạnh, vận thế của cá nhân người đó cũng đại ngã, như vậy, bây giờ cha mẹ nữ chính bị người ta hại chết, hai ca ca của nữ chính cũng chết.
Vậy vận thế nữ chính gần như không khác gì lụi bại?
Nếu vận thế nữ chính đã thay đổi lớn, vậy nam chính thì sao? Nam chính có thể cũng bởi vậy mà vận thế đại ngã không?
Không, hiện tại suy xét những chuyện này hãy còn quá sớm.
Nam chính không phải dễ đối phó, nữ chính dù có phá vận thế chết đi, cũng còn bốn nữ nhân sẽ thay thế bổ sung.
Cho nên, muốn động vào nam chính tạm thời còn chưa được!
Trước mắt, chuyện quan trọng nhất là bí cảnh Hằng Dụ.
Ta phải suy nghĩ cho kĩ một chút, thế nào mới có thể thắng trong cuộc thi đấu bốn nước, có được danh ngạch tiến vào bí cảnh.
Ừm, đây mới là chuyện quan trọng nhất.
Nếu không chiếm được danh ngạch, mình và Tiểu Thụy sẽ vô pháp tiến vào bí cảnh Hằng Dụ!
“Bí cảnh!” Nhấm nuốt từ ngữ này, Liễu Thiên Kỳ chống cằm, suy nghĩ lên.
Bốn nước thi đấu không phải việc nhỏ, mặc dù mình hiện tại đã học xong tất cả phù văn cấp ba, nhưng muốn trong lúc thi đấu phù văn, thắng được Phù Văn Sư các nước khác, giành được hạng nhất, cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Nghĩ đến cuộc thi bốn nước làm người đau đầu kia, Liễu Thiên Kỳ căn chặt răng, lấy ra giấy phù văn, bút phù văn và dịch phù văn của mình ra.
Liễu Thiên Kỳ cầm bút lên, trầm tư một lát, rồi vẽ bốn lá phù.
Lúc Tứ quốc đại bỉ*, đề thi chính là phù văn công kích.
Mà phù văn công kích cấp ba thượng phẩm mạnh nhất là bốn loại Vạn Kiếm phù, Phi Nhận phù, Thiên Lôi phù, Thiên Hỏa phù.
Chẳng qua, ba loại phù này Liễu Thiên Kỳ viết vẽ, những thiên tài của các quốc gia khác cũng biết vẽ.
Nếu muốn dùng bốn loại phù này thủ thắng, chỉ sợ không quá dễ dàng!
(*cuộc thi đấu 4 nước)
Nghĩ đến đây, Liễu Thiên Kỳ híp híp mắt.
Lại vẽ ra một lá phù khác.
Lá này tên là Kim Hỏa phù, là một trong mười lá phù Liễu Thiên Kỳ nhìn thấy trong tảng đá kia, cũng là linh phù công kích cấp ba thượng phẩm.
Nhưng Kim Hỏa phù này uy lực tương đương bốn loại công kích phù khác, dù có hẻo lánh nhưng cũng rất khó thủ thắng!
"Làm sao mới thủ thắng được đây?" Nhìn năm lá linh phù trên bàn, Liễu Thiên Kỳ lâm vào trầm tư.
Theo cốt truyện trong nguyên tác, nam chính thủ thắng trong tỉ thí kiếm thuật, mang theo Kiều Thụy vào bí cảnh.
Mà nữ chính lại thắng trong cuộc thi phù văn, mang theo Liễu Ti vào bí cảnh.
Cho nên, nếu lần này hắn không thể thắng trong cuộc thi phù văn, vậy hắn và Tiểu Thụy muốn vào bí cảnh Hằng Dụ là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
Bởi vì nam chính và nữ chính không có khả năng mang theo bọn họ vào bí cảnh.
Mà danh ngạch trong học viện cũng tuyệt đối không dễ tới tay như vậy.
Cần phải thắng, cần phải thắng cho bằng được danh ngạch.
Nếu không, hắn và Tiểu Thụy sẽ không có cơ hội tiến vào bí cảnh!
Nếu muốn dưới tình huống sử dụng cùng loại linh phù, chiến thắng đối thủ, như vậy… như vậy cũng chỉ có thể thêm vào dịch phù văn một vài chi tiết.
Nghĩ thế, ánh mắt Liễu Thiên Kỳ dừng ở bình dịch phù văn trên bàn kia.
Dịch phù văn chính là hồn của linh phù, có thể trực tiếp ảnh hưởng đến uy lực linh phù, chỉ cần ta có thể điều chế ra dịch phù văn càng mạnh mẽ, trình độ công kích càng tốt, như vậy, bất kể ta vẽ phù gì, uy lực đều sẽ tăng cao gấp bội.
Muốn thắng trong cuộc thi bốn nước, tất nhiên cũng sẽ dễ như trở bàn tay!
“Đúng vậy, điều chế một loại dịch phù văn kiểu mới, uy lực lớn hơn dịch phù văn cấp ba loại công kích mới được!" Liễu Thiên Kỳ hạ quyết tâm, lấy ra phối phương điều chế dịch phù văn cấp ba loại công kích, cẩn thận mà bắt đầu phân tích.
Một tháng sau, Kiều Thụy rời khỏi Trọng Lực Thất, về tới nhà.
"Ầm……"
Còn không đợi Kiều Thụy vào cửa, bỗng nghe được trong phòng truyền ra một tiếng nổ mạnh chói tai.
Một đóa mây hình nấm đen nhánh bốc lên từ lỗ thủng to trên nóc nhà rách nát.
“A….
Thiên Kỳ, Thiên Kỳ!” Kiều Thụy kêu lên sợ hãi một tiếng, vội vàng vọt vào cửa.
Kiều Thụy chạy thẳng vào nhà, nhìn hình ảnh trong phòng bị tạc đến hỗn độn đầy đất, Liễu Thiên Kỳ ngã ngồi dưới đất, mặt Kiều Thụy lập tức trắng bệch, hoảng loạn mà chạy tới bên cạnh Liễu Thiên Kỳ.
“Thiên Kỳ, Thiên Kỳ, huynh làm sao vậy? Huynh làm sao vậy?” Kiều Thụy ngồi xổm xuống, nôn nóng mà đỡ Liễu Thiên Kỳ cả mặt cả thân đều đen thui đứng dậy.
"Không sao cả." Liễu Thiên Kỳ lắc đầu, nói không sao, kéo quần áo mình ra một phen.
“Thiên Kỳ, huynh bị thương?” Nhìn hai đạo vết thương ghê người trên ngực ái nhân, Kiều Thụy càng đau lòng không thôi.
“Không sao, chỉ là bị thương ngoài da!” Nói rồi, Liễu Thiên Kỳ lấy ra Tịnh Trần phù, dán lên miệng vết thương, thanh trừ sạch sẽ một ít dịch phù văn tàn dư dính vào miệng vết thương.
Kiều Thụy lấy ra thuốc trị thương, vội vàng rịt thuốc cho ái nhân.
Nhìn thấy hai đạo vết thương sâu đến thấy được tận xương, Kiều Thụy càng thêm đau lòng.
“Thiên Kỳ, huynh… huynh sao vậy? Sao lại làm mình bị thương?"
"Ta đang nghiên cứu một loại dịch phù văn kiểu mới, uy lực càng mạnh hơn loại công kích cấp ba trước nay.
Đã có chút khởi sắc rồi.
Nhưng vẫn là thất bại!" Nói đến đây, Liễu Thiên Kỳ có chút buồn bực, đã một tháng, thế mà vẫn chưa thành công.
“Không phải huynh đã có thể điều chế dịch phù văn cấp ba loại công kích sao? Vậy huynh còn muốn dịch phù văn kiểu mới làm chi? Nhìn một cái xem huynh khiến mình bị thương thành cái dạng gì?" Nói đến chuyện này, vẻ mặt Kiều Thụy oán giận.
Nghe ái nhân đau lòng oán giận, Liễu Thiên Kỳ cười hôn hôn cánh môi ái nhân.
“Ta không sao mà, bây giờ ta muốn đi Tàng Thư Các, tra các loại đặc tính của linh hoa linh thảo phối chế dịch phù văn.
Trong nhà thì đệ tìm người dọn dẹp một chút đi!" nói rồi, Liễu Thiên Kỳ lại lấy ra một lá Tịnh Trần phù, tự mình xử lý sạch sẽ, thay đổi một thân quần áo sạch, bèn rời đi.
“Thiên Kỳ……” Nhìn ái nhân đi nhanh như vậy, Kiều Thụy nhẹ gọi một tiếng, nhưng cũng không thể giữ lại đối phương.
Liễu Thiên Kỳ vừa đi lần này chính là ba ngày, thẳng đến buổi sáng ngày thứ tư, hắn mới trở về.
“Thiên Kỳ, huynh đã về rồi!” Nhìn thấy người rốt cuộc đã trở lại, Kiều Thụy mới thoáng an tâm hơn một chút.
“Tiểu Thụy, ta đã tìm được biện pháp tổng hợp sức mạnh của máu thú và linh thảo rồi.
Nên ta muốn tiếp tục nghiên cứu dịch phù văn kiểu mới này." Nói đến cái này, Liễu Thiên Kỳ tràn đầy tự tin.
Ba ngày nay, hắn tìm đọc rất nhiều thư tịch, hắn cảm thấy, không bao lâu nữa, hắn có thể sẽ điều chế ra loại dịch phù văn mà hắn muốn.
“Thiên Kỳ, quá nguy hiểm.
Đừng làm cái dịch phù văn kia được không?” Kiều Thụy kéo tay nam nhân, Kiều Thụy có chút không yên tâm mà nói.
“Yên tâm, hôm trước chỉ là một chuyện ngoài ý muốn thôi.
Ta sẽ bảo vệ tốt bản thân mình.” Nắm tay ái nhân, Liễu Thiên Kỳ nhẹ giọng mà trấn an đối phương.
“Nhưng….
Chỉ là….ta lo lắng cho huynh lắm!”
“Nghe lời, chuyện này ta cần phải làm.
Đệ mới từ Trọng Lực Thất trở về, cần một vài lần thực chiến củng cố và đề thăng.
Sau này, mỗi ngày đệ có thể ở Võ Viện đánh năm trận thi đấu, buổi sáng tam trận, buổi chiều hai trận.
Cơm trưa đến nhà ăn ăn, trời chưa tối thì không cần trở về.
Miễn cho lúc ta ở nhà nghiên cứu dịch phù văn ngộ thương đến đệ!” Nhìn ái nhân, Liễu Thiên Kỳ từng câu từng chữ nghiêm túc mà nói.
“Thiên Kỳ, thật sự không thể từ bỏ sao?” Kiều Thụy nhíu mày nhìn ái nhân, nhẹ giọng mà năn nỉ.
“Không thể.
Chuyện này đối với ta trọng yếu vô cùng, nếu ta làm không được, ta sẽ tiếc hận cả đời!” Làm một người xuyên việt, làm một kẻ tiên tri, biết rõ có một bí cảnh như vậy, lại không cách nào mang theo người mình âu yếm cùng vào đó.
Vậy sẽ là một loại tiếc nuối khó lòng bù đắp được!
"Được, được rồi, nghe lời huynh!" Tính tình ái nhân Kiều Thụy rất rõ ràng.
Chỉ cần là chuyện mà Thiên Kỳ nhận định, thì sẽ không thay đổi.
Cho nên chuyện nghiên cứu dịch phù văn này, Thiên Kỳ sẽ không dễ dàng từ bỏ.
“Ngoan!” Nhìn thấy Kiều Thụy gật đầu đáp ứng, Liễu Thiên Kỳ vừa lòng mà kéo người vào trong lồng ngực.
“Nhưng….
Nhưng huynh cũng phải đáp ứng ta, không thể làm mình bị thương, nếu huynh lại để ta phát hiện, huynh làm chính mình bị thương, ta….
ta không cho phép huynh nghiên cứu chế tạo dịch phù văn kiểu mới gì đâu!” Kiều Thụy nhăn cái mũi, nói đúng lý hợp tình.
Nhìn ái nhân uy hiếp mình, Liễu Thiên Kỳ liên tục gật đầu.
“Được, ta đáp ứng đệ! Nhưng đệ cũng phải đáp ứng ta, bảo vệ tốt bản thân mình, cũng đừng làm mình bị thương.”
Nếu không phải vì trong thời gian ngắn, tăng lên thể thuật của Tiểu Thụy, để Tiểu Thụy có nhiều thể lực bảo vệ hơn, Liễu Thiên Kỳ căn bản không buông được để y mỗi ngày đánh năm trận đối chiến lôi đài vất vả như vậy.
“Ừm, ta biết.” Kiều Thụy đương nhiên cũng biết, Thiên Kỳ để ý mình đến cỡ nào, nên dù có là đấu võ đài cũng sẽ tránh để mình bị thương.
Một tháng sau.
Hôm nay trở về, nhìn thấy trong nhà thu dọn sạch sẽ, trên bàn bày đầy món ngon mỹ vị, thế mà lại còn có linh tửu, Kiều Thụy nhịn không được chớp chớp mắt.
Kỳ lạ thật, Thiên Kỳ gần đây không phải đang nghiên cứu dịch phù văn kiểu mới sao? Sao còn có thời gian nấu cơm cho mình? Chẳng lẽ là….
Có khách muốn tới?
"Một món cuối cùng đây!" Kiều Thụy đang mải miên man suy nghĩ Liễu Thiên Kỳ đã bưng một món ăn cuối cùng vào.
“Thiên Kỳ, hôm nay sao huynh lại xuống bếp?" Huhu, một tháng nay Thiên Kỳ vẫn luôn bận rộn, nên đều là Kiều Thụy nấu cơm cả.
"Dịch phù văn chuẩn bị xong rồi, ta cố ý làm mấy món đệ thích, cùng đệ chúc mừng." Liễu Thiên Kỳ cười liếc ái nhân, công bố tin tức tốt này.
Nghe được lời này, Kiều Thụy không thể tin tưởng mà liên tiếp chớp mắt vài cái.
"Dịch phù văn kiểu mới của huynh nghiên cứu chế tạo thành công ư?”
“Ừ, thành công!” Nói rồi, Liễu Thiên Kỳ lấy ra một lọ dịch phù văn màu đỏ sậm, đưa tới trước mặt ái nhân.
Kiều Thụy duỗi tay, thật cẩn thận mà nhận lấy, y nhìn chằm chằm chất lỏng trong chai, nhìn hồi lâu, hồi lâu.
“Dịch phù văn này vẽ ra phù lợi hại hơn dịch phù văn cấp ba bình thường khác nhiều lắm sao?"
“Dùng loại dịch phù văn này vẽ ra phù cấp ba hạ phẩm, sẽ có uy lực như cấp ba trung phẩm.
Vẽ cấp ba trung phẩm thì uy lực như cấp ba thượng phẩm.
Vẽ cấp ba thượng phẩm thì uy lực tương đương linh phù cấp bốn.
So với linh phù cùng cấp thì mạnh hơn gấp năm lần."
“Năm lần á? Thật là lợi hại!”
“Ha ha ha, đương nhiên lợi hại, ta chính là mất ăn mất ngủ nghiên cứu chế tạo suốt hai tháng, suýt nữa nổ chết bản thân mới nghiên cứu ra tới mà!” Nói đến cái này, Liễu Thiên Kỳ có chút bất đắc dĩ.
Kỳ thật, trong hai tháng này, trong nhà tổng cộng đã xảy ra 23 lần nổ mạnh.
Chẳng qua, Tiểu Thụy một tháng đều không ở nhà, nên chỉ kịp thấy một lần như vậy mà thôi.
Nếu để Tiểu Thụy biết trong nhà lớn lớn bé bé tổng cộng phát sinh qua 23 lần nổ mạnh, phỏng chừng mặc kệ mình nói cái gì, y cũng sẽ không để mình nghiên cứu dịch phù văn này mất.
“Huynh đó, còn không biết xấu hổ mà nói, huynh cũng không biết, ta mới vừa từ Trọng Lực Thất ra tới, bỗng nghe được trong nhà truyền ra tiếng nổ mạnh, lúc ấy ta có bao nhiêu sợ hãi đâu!” Nói đến cái này, Kiều Thụy hung hăng đấm một quyền lên ngực Liễu Thiên Kỳ.
“A, đau!” Liễu Thiên Kỳ che ngực lại, tủi thân mà kêu đau.
“Hừ, huynh còn dám làm xằng làm bậy, không yêu quý thân thể của mình, ta phải đánh huynh một trận, khiến huynh hiểu được cái gì mới là đau chân chính!" Nói rồi, Kiều Thụy giơ giơ nắm tay của mình lên.
“Tiểu Thụy muốn gia bạo ta sao? Ta ngoan như vậy, làm một bàn lớn đồ ăn cùng Tiểu Thụy chúc mừng, Tiểu Thụy nhẫn tâm đánh ta sao?” Kéo người vào trong lồng ngực, Liễu Thiên Kỳ đáng thương không thôi mà nói.
“Huynh đó! Chỉ biết dụ dỗ ta!” Kiều Thụy trừng mắt nhìn đối phương một cái, kéo người ra, ngồi lên ghế.
“Tới đây, chúng ta uống một chén, chúc mừng dịch phù văn kiểu mới của ta nghiên cứu chế tạo thành công!” Nói rồi, Liễu Thiên Kỳ lấy bầu rượu rót cho Kiều Thụy một ly linh tửu.
Kiều Thụy nhướng mắt, nâng chén rượu lên.
“Chúc mừng huynh nghiên cứu chế tạo ra dịch phù văn kiểu mới, nhưng lần sau không chuẩn cho huynh làm chuyện nguy hiểm vậy nữa!”
Nhìn vẻ mặt ái nhân nghiêm túc, Liễu Thiên Kỳ gật đầu như giã tỏi.
“Được, không có lần sau!”.