Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay
Trong lều, vẻ mặt của người đàn ông tóc đỏ hoài nghi nhìn Lưu Tiểu Quyết hỏi:
"Ngươi xác định đêm nay tổ chức sinh nhật An Nhiên, Chiến Luyện và Lạc Phi Phàm cùng với những
người của Bách Hoa thành ở gần Đại Phú hào đều sẽ trở về thành chúc mừng sao?"
"Làm sao ta cảm thấy có âm mưu gì đó ở đây? Đặc biệt là hôm này bọn họ còn nói muốn đưa Lưu Tiểu
Quyết vào thành, thuận tiện tổ chức chào đón hắn."
Người đàn ông đeo găng tay nhổ khục tay răng rắc, nhìn người đàn ông tóc đỏ, hỏi:
"Muốn ta đi tra một chút hay không?" "Đi đi!"
Người kia gật gật đầu, người đàn ông đeo găng tay đi ra khỏi lều, đi tìm hiểu xem Lưu Tiểu Quyết
nói thật hay giả.
Mà Lưu Tiểu Quyết vẫn như cũ không kiêu ngạo, không siểm nịnh đứng ở trong lều, phảng phất như
không có quan hệ gì tới hắn, làm cho người đàn ông tóc đỏ nhìn thấy trêи mặt hắn toàn là sự trào
phúng, hắn nhe răng nhếch miệng cười nói:
"Ngươi nói ngươi đã dọn vào Bách Hoa thành? Nếu tin tức của ngươi chuẩn xác không lầm thì cũng
không uổng công chúng ta vất vả bắt cóc Bàn Tử để đưa ngươi vào trong Bách Hoa thành đi."
Lời này không sai, lúc trước gì để Lưu Tiểu Quyết thuận lợi tiếp cận Chiến Luyện và Lạc Phi Phàm,
căn cứ Bắc Sơn đã hao tổn tâm huyết bắt cóc Bàn Tử không giết con heo mập kia chỉ vì để mở đường
cho Lưu Tiểu Quyết đi vào Bách Hoa thành cho thông thuận.
Thế nhân đều biết rất khó để đi vào Bách Hoa thành, trừ phi tìm một người đàn bà gả vào trong Bách
Hoa thành, nhưng những người đàn ông bên trong đều mắt cao hơn đỉnh, nghe nói bọn họ còn truy tìm
cái gọi là tình yêu chân chính?!
Ha ha ha, cho nên còn không bằng tạo một tuồng kịch, để đưa Lưu Tiểu Quyết vào Bách Hoa thành,
tìm cơ hội thích hợp, xử lý An Nhiên cùng Chiến Luyện.
Nhưng như bây giờ, tựa hồ cũng không kém đi, mục tiêu chủ yếu của căn cứ Bắc Sơn chính là hai
viên tinh hạch nguyên thủy kia, nếu An Nhiên muốn tổ chức sinh nhật, người của Bách Hoa
thành đã rút hết vậy đánh vào trong Đại phú hào sẽ không có trở ngại, chỉ mất thêm chút thời gian
thôi.
Qua một hồi, người đàn ông đeo găng tay trở về, hắn vừa mới liên lạc bằng vô tuyến điện với căn cứ
bên kia, hắn xốc lên rèm cửa cười với người đàn ông tóc đỏ:
"Đã xác minh qua, căn cứ vào chứng minh thư và hộ khẩu trước khi mạt thế của An Nhiên, hôm nay đúng
là sinh nhật nàng."
"Được, được!"
Người kia cao hứng đi tới trước mặt Lưu Tiểu Quyết, giơ tay, vỗ vỗ bả vai hắn tán thưởng.
"Không tồi, nếu buổi tối hôm nay Bách Hoa thành có hoạt động chúc mừng vậy ngươi không cần tham
gia với chúng ta, hảo hảo mà chơi đùa trong Bách Hoa thành đi."
Sau đó vẻ mặt hắn trở nên tàn khốc tiến đến gần Lưu Tiểu Quyết, thấp giọng phân phó
bên tai nói:
"Ngươi biết nên làm như thế nào rồi đi, buổi tối hôm nay, ta không muốn nhìn thấy thực vật của An
Nhiên tới quấy rối, sau khi thành công, chúng ta sẽ trả bạn gái lại cho ngươi."
Nghe nói thực vật kia rất nghe lệnh của An Nhiên, chỉ cần trạng thái của An Nhiên không thanh tỉnh,
sự công kϊƈɦ của chúng sẽ giảm đi rất nhiều, cho
nên buổi tối đám động vật biến dị cửa Nam của Bách Hoa thành sẽ chạy ra tác loạn, bởi vì buổi tối
An Nhiên ngủ a!
Cho nên Lưu Tiểu Quyết phải biết mình nên làm thế nào. "Minh bạch."
Lưu Tiểu Quyết cúi đầu, rũ mặt, bàn tay nắm thật chặt, trả bạn gái cho hắn, những lời như vậy,
đám người căn cứ Bắc Sơn này đã nói rất nhiều lần nhưng bọn họ có thả sao? Chưa bao giờ!
"Được rồi, nếu hôm nay ngươi vào thành thì khẳng định còn phải chuẩn bị rất nhiều, trở vì đi."
Người đàn ông tóc đỏ lại giơ tay vỗ vỗ bả vai Lưu Tiểu Quyết, bộ dạng gánh nặng đường xa, thả Lưu
Tiểu Quyết rời đi.
Sau đó nghiêm mặt, phân phó với người đàn ông đeo găng tay đang xem diễn:
"Báo cho người của chúng ta chuẩn bị sẵn sàng đi, tối hôm nay chuẩn bị tấn công vào Đại phú hào."
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.