Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay
Oa Oa vẫn ngồi ở ghế sau, phía trước, đôi mắt Tô Yên trừng lớn quỷ dị, hô hấp của nàng khá khó
khăn, hai tay túm lấy cổ, hai chân không ngừng quẫy đạp, nhìn như vậy giống như có người đang bóp
chặt cổ nàng, không nói ra lời.
Hơn nữa, bộ dạng này giống như lập tức bị đứt khí bỏ mình.
Oa Oa ở phía sau khá nhàn nhã, ngồi trêи ghế còn đung đua hai chân, nàng vừa nhấc đầu lên, thấy
khuôn mặt của Thẩm Hồng Kiêu xuất hiện ngoài cửa sổ xe, Oa Oa nhíu mày, tuy rằng không
nhìn thấy hắn đang suy nghĩ gì, nhưng không cần dùng dị năng Oa Oa cũng có thể thấy rõ được
sát ý trong mắt của Thẩm Hồng Kiêu.
Nàng xê dịch ʍôиɠ nhỏ, hắc ảnh đang bóp lấy cổ Tô Yên trực tiếp bay ra ngoài cửa sổ, công kϊƈɦ Thẩm
Hồng Kiêu.
Mà Tô Yên ngồi ở ghế phụ đã ngất đi.
"Dị năng của Thẩm Hồng Kiêu có chút phiền phức!"
Chiến Luyện đứng ở nơi xa cau mày đưa ống nhòm cho những vị phụ huynh khác, rồi thấp
giọng hỏi:
"Các ngươi có biện pháp nào không? Đám nhỏ có thể giết chết được Thẩm Hồng Kiêu không?"
"Dị năng của hắn chính là tạo ra vòng phòng hộ kia, bất luận công kϊƈɦ như thế nào cũng không thể
tới gần được hắn."
Có vị phụ huynh cho lời bình, vốn dĩ gấp gấp gáp gáp chạy tới đây chính là sợ tụi nhỏ gặp phải nguy
hiểm, hiện tại mới phát hiện, tựa hồ bọn họ đi một chuyến tay không, không cần bọn họ ra tay đám
nhỏ đã lên tốt hết thảy kế hoạch.
"Nếu không, chúng ta lên sân khấu, vây khốn lại Thẩm Hồng Kiêu, để tụi nhỏ rút lui rồi nói sau!"
Nhìn một đám hài tử vây quanh Thẩm Hồng Kiêu kia, căn bản không động tới một cọng lông tơ của hắn,
có vị phụ huynh bắt đầu nóng nảy, bọn họ xoa tay hầm hè, muốn thay đám nhỏ nhà mình giải quyết
phiền toái lớn cuối cùng kia.
An Nhiên lại lắc đầu, giơ tay, ngăn lại những người đang nóng lòng muốn thử kia.
"Không vội, để bọn nhỏ tự mình giải quyết, ta cảm thấy tuy rằng Thẩm Hồng Kiêu có
vòng phòng hộ, nhưng lực công kϊƈɦ cũng kém, sẽ không tạo ra nguy hại với đám nhỏ, để xem bọn chúng
muốn giải quyết hắn thế nào." An Nhiên vừa nói dứt lời, mấy đứa nhỏ có dị năng lực lượng liền rống
lên. "Tránh ra, tránh ra, các ngươi tránh ra! Oa Oa, che đôi mắt của Thẩm Hồng Kiêu lại!"
Trong nháy mắt, bọn nhỏ nhìn thấy một đám sương mù màu đen dần dần bao phủ lấy Thẩm Hồng Kiêu, hắn
căn bản không nhìn thấy bên ngoài xảy ra chuyện gì.
Sau đó, mấy đứa nhỏ cùng nhau dùng sức, đẩy chiếc xe vận chuyển kia lại, trực tiếp lật đổ, Oa Oa
nhanh chóng bò lên đỉnh xe, xe vận chuyển bị lật ầm ầm đổ xuống đè lên đỉnh đầu của Thẩm Hồng Kiêu!
"Hắn ngã rồi, nhưng vòng phòng hộ vẫn còn! Mọi người lên a!"
Hằng Hằng bám vào khe hở của thùng xe, nhìn vào bên trong, thùng xe còn không bị đổ xuống mặt
đất, hiển nhiên, vòng phòng hộ của Thẩm Hồng Kiêu vẫn còn đang cố gắng chống đỡ.
Oa Oa ở trêи nóc xe, la lên, rồi nhảy trêи thùng xe vận chuyển, rất nhiều đứa nhỏ cũng ùa lên, bò
lên thùng xe, Thẩm Hồng Kiểu bị đè ở dưới vẫn bị
màn sương đen bao bọc, hắn la lên một tiếng hiển nhiên vòng phòng hộ của hắn sắp không giữ được.
"Chưa được!"
Oa Oa lớn tiếng kêu lên, mấy đứa nhỏ từ thùng xe nhảy xuống, nâng một chiếc xe khác tới đây,
đè lên trêи thùng xe, độ nghiêng của thùng xe hạ xuống, bọn nhỏ cao hứng lại chạy
đi nâng thêm xe, cơ hồ đem toàn bộ những chiếc xe còn lại trêи khoảng đất trống đều nâng
tới đây, từng chiếc từng chiếc chồng chất lên trêи thùng chiếc xe vận chuyển.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.