Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay

Chương 1097: Có gì khác nhau sao



Đám người chính khách kia cúi đầu xấu hổ, nghĩ tới họ thân kinh bách chiến, quen dùng

các loại thủ đoạn để ngoại giao, nhưng khi đối mặt với người phụ nữ nội trợ tầm thường này trong

khoảng thời gian ngắn họ không biết nên dùng thái độ gì để trả lời.

"Xe hỏng rất nhiều lần."

Thanh âm A Miểu vang lên, thái độ ôn hòa nhìn An Nhiên giống như đang nói việc nhà, trả lời lại An

Nhiên sau đó lại nói:

"Chủ yếu là do thời tiết quá nóng, săm lốp không ngừng bị mài mòn, dễ dàng hư hỏng."

"Đúng vậy, thật sự rất nóng." An Nhiên nhìn A Miểu.

"Ngươi chính là A Miểu đi? Chỗ của ta có hai người là fanboy fangirl của ngươi, một người tên là

Lương Tử Ngộ, một người là Triệu Như."

Bức thư giải hòa của Tiểu Chu thành đưa cho nàng viết rõ người tới, trong đó có A Miểu, cho nên An

Nhiên cố ý nhìn A Miểu này, quả nhiên khác hẳn, ăn mặc cũng có một chút phẩm vị đi.

Tuy rằng mặc áo cộc tay và quần đùi nhưng A Miểu mặc áo sơ mi ngắn tay, quần đùi tây trang, trước

mạt thế hẳn là của một nhãn hàng nổi tiếng.

Mà thái độ của hắn cũng tự tại hơn rất nhiều so với những người còn lại, không có câu nệ như những

người bên cạnh, hắn có kinh ngạc nhưng hắn

dùng sự lễ phép che dấu đi.



Loại người này, chỉ cần gặp lướt qua thời gian ngắn ngủi như vậy là có thể nhìn thấy được sự toan

tính trong lòng hắn khác xa so với người khác.

Hàn huyên vài câu An Nhiên mang đám người A Miêu tham quan khách sạn lớn này, mọi người đều khách

sáo ai cũng không là người đầu tiên mở miệng nói về chính sự, An Nhiên đang chờ A Miểu mở miệng

trước, hắn cũng đang cẩn thận quan sát toàn bộ Bách Hoa thành.

"Có người nói nơi đây là thiên đường, mới đầu chúng ta cũng không quá tin tường."

A Miểu đi bên người An Nhiên, chuẩn bị sờ một bông hoa nhỏ ven đường, nhưng người chính khách ở

phía sau đã ngăn cản lại, lúc này hắn mới bừng tỉnh hoàn hồn, đứng thẳng, nhìn An Nhiên, áy náy

nói:

"Rất xin lỗi, ta đã quên thực vật trong Bách Hoa thành đều biến dị." "Cũng không phải tất cả đều

biến dị."

An Nhiên đứng ở đường nhỏ, nói tiếp:

"Thực vật ở Bách Hoa thành dù có biến dị chỉ cần không có sự phân phó của ta, chúng sẽ không chủ

động công kϊƈɦ người."

"Cho nên ta vẫn luôn cảm thấy ký quái, đến tột cùng dị năng của ngươi là hệ mộc hay là dị năng

không chế thực vật?"

"Có gì khác nhau sao?"

An Nhiên nhìn A Miểu, người mà Trần Triều Cung cảnh báo phải chú ý, hắn rất thẳng thắn, cũng không



che dấu mình có nghiên cứu đối với dị năng của nàng, mà điều này trong ngoài Bách Hoa thành không

ai dám nghiên cứu.

Vì thế nàng nghe A Miểu cẩn thận nói:

"Nói như vậy, dị năng giả hệ mộc đều có thể giục sinh thực vật bình thường nhưng thực vật biến dị

không chịu dị năng giả hệ mộc giục sinh, mà dị năng của ngươi có thể giục sinh toàn bộ thực vật,

cũng có thể khống chế được chúng nó công kϊƈɦ lại thứ mà ngươi muốn công kϊƈɦ, bảo hộ

toàn bộ những thứ ngươi muốn bảo hộ, dị năng như vậy chúng ta còn chưa phát hiện

người nào giống như ngươi."

Sau đó A Miểu xoay người, chỉ chỉ đám người phía sau cùng với Oa Oa đang chạy tới chạy lui,

"Trải qua điều tra chúng ta biết được, con gái ngươi cũng có dị năng, hơn nữa dị năng này rất có

thể là là loại khống chế được tư tưởng con người, lúc trước chúng ta phái một đội người tới đánh

lén Bách Hoa thành, trong đó có

một người tuyệt đối sẽ không phản bội lại đồng bạn, cuối cùng lại trở thành tọa kỵ của con gái

ngươi.

Sau đó, lại có người có dị năng biến thành chiếc bóng, sau khi tới Bách Hoa thành cũng mất liên

hệ với chúng ta, nếu ta đoán không sai, phiến bóng dáng kia hẳn là ở dưới chân con gái

ngươi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.