Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay
"Bạc Hà, ngươi có thể lấy tinh hạch trong óc của nó cho ta xem được không?"
An Nhiên lại tiến đến chỗ mắt mèo, thuận tiện nói yêu cầu với Tiểu Bạc Hà luôn không có cảm giác
tồn tại bên trong, hiện tại tang thi hệ mộc ngoài cửa kia rất nhỏ yếu, chỉ vừa mới tiến hóa thành
công mà thôi, muốn lấy tinh hạch của nó Tiểu Bạc Hà hẳn là có thể làm được.
Nàng có thể khẳng định như vậy là bởi vì theo năng lực hiện tại của Tiểu Bạc Hà, đứa nhỏ có thể
cách không lấy được một ít thứ trong thân thể còn sống, ví dụ như bộ não, tinh hạch của thực vật
biến dị, cùng với tinh hạch trong đầu của tang thi bình thường, nhưng năng lực này của Tiểu Bạc Hà
có hạn chế,
Nếu cấp bậc của dị năng giả cao hơn nàng, hoặc thể tích của thực vật biến dị quá lớn, hoặc tang thi
cấp bậc cao, Tiểu Bạc Hà không có cách nào lấy ra bộ não hoặc tinh hạch.
Ví dụ như, Tiểu Bạc Hà không có biện pháp lấy đi bộ não trong đầu của Chiến Luyện hay An Nhiên.
Tiểu Bạc Hà đứng dậy, đi tới cạnh cửa, đôi tay dán lên cánh cửa, qua vài giây, lòng bàn tay nàng
xuất hiện một viên tinh hạch màu xanh, viên tinh hạch giống như đá mắt mèo được đưa tới trước mặt
An Nhiên.
Bởi vậy có thể thấy được, con tang thi hệ mộc này vừa mới biến dị xác thật không quá mạnh.
Nhưng nếu nhìn về hai mặt vấn đề, một con tang thi vừa mới biến dị thành công thành tang thi hệ mộc
đã có thể làm thực vật mất liên hệ với An Nhiên thì nếu tang thi hệ mộc này tiến hóa đến cấp bậc
cao hơn thì năng lực sẽ càng khủng bố, ít nhất đối với An Nhiên mà nói, sẽ là một sự uy hϊế͙p͙ phi
thường lớn.
Cho nên loại tang thi hệ mộc này nhất định phải sớm diệt mới tốt, ngàn vạn lần không thể để nó
tiến hóa đến cấp bậc tương đương với Nhục hoa ở Tương thành, nếu không, sẽ không có ai có
thể thu phục được nó.
Con tang thi hệ mộc ngoài cửa vừa chết, An Nhiên cảm thấy mình hơi chút khôi phục khống chế thực
vật bên ngoài, nhưng chỉ là một vùng rất nhỏ, còn những khu vực còn lại tất cả vẫn là một mảnh hắc
ám.
Vì thế An Nhiên nhíu mày nói:
"Ta có cái dự cảm không được tốt lắm, đại phú hào này tựa hồ không chỉ có một con tang thi hệ mộc."
"Tang thi tiến hóa theo tổ đội hay sao?"
Triệu Như hít một hơi, nguy cơ ở phương Bắc này thật là, hoặc là không tới, hoặc là tới tầng tầng
lớp lớp, vốn dĩ tình huống bên trong này đã phức tạp rồi, đột nhiên lại xuất hiện tang thi hệ mộc,
này làm người sống như thế nào a?
Sau đó nàng nghĩ nên dứt khoát đi ra ngoài thôi, ở lại trong đại phú hào này, cũng chỉ có thể
cản chân người khác, không bằng mọi người đều đi ra ngoài.
Kết quả đi tới cửa sổ đang buộc xích sắt, muốn đẩy ra, nhảy xuống tầng thì bên ngoài đã dựng
một bức tường băng cao cao, dị năng giả cùng nhóm quân nhân ở bên ngoài đang bắt đầu đắp
tường băng, nói rõ một người cũng không cho đi ra ngoài.
Còn có một tấm biểu ngữ màu đỏ chữ vàng Bàn Tử căng ra phía dưới cửa sổ phòng An Nhiên, biểu ngữ
kia dưới lớp tuyết trắng phá lệ thấy rõ, bên trêи viết:
"Nữ thần, ngươi nhất định phải còn sống ra tới!!!"
Bên ngoài này hiển nhiên đã thu được tin tức, vì vậy toàn bộ lối ra vào ở tầng dưới đã bị tấm kim
loại hay xích sắt lấp kín, trừ phi Trần Triều Phát nhảy lầu xuống mới thoát ra được, nhưng cũng có
người suy đoán giống An Nhiên, đoán được Trần Triều Phát có thể biến hóa được diện mạo, cho nên
hiện tại bất luận người nào đều không thể đi ra khỏi đại phú hào, bao gồm ngay cả An Nhiên.
Trừ phi thấy được thi thể của Trần Triều Phát.
Vì thế Bàn Tử này chỉ có thể thông qua phương thức căng biểu ngữ, cổ vũ An Nhiên cố lên.
Triệu Như có chút nhụt chí, đặt ʍôиɠ ngồi lại bàn trang điểm thở dài. "Ra không được, haizzz."
"An Nhiên, An Nhiên, chồng ngươi tới rồi."
Lưu Toa Toa nhìn qua mắt mèo vẫy vẫy tay với An Nhiên, An Nhiên đẩy Lưu Toa Toa ra còn chưa kịp ghé
mắt lên mắt mèo đã nghe được tiếng gõ cửa của Chiến Luyện.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.