Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay
Người của bọn họ cơ hồ đã đầy đủ, chỉ còn lại Vân Đào chưa tới, chờ Vân Đào lại đây mọi người lại
thương lượng kế tiếp nên làm gì.
Nói đến Vân Đào, rốt cuộc hắn đi đâu a? Vừa rồi trong tình cảnh những người kia ngươi giết ta ta
giết ngươi, bọn Chiến Luyện chỉ biết Vân Đào bảo vệ đám nhỏ, giờ đám nhỏ đã ở đây nhưng Vân Đào đi
đâu, không có người nào biết.
Lại qua khoảng mấy giờ sau, lửa lớn ở tầng cao nhất đã được khống chế, rốt cuộc cũng không lan
xuống dưới, Chiến Luyện cùng Lạc Phi Phàm đi vào phòng bếp một chuyến, mang theo không ít giăm bông
xúc xích về, chia cho những đứa nhỏ.
Đèn điện ở đại phú hào này luôn mở 24/24, bọn họ bị chôn ở tầng 1 dưới lớp tuyết ngầm, phân không
rõ hiện tại là ban ngày hay là ban đêm, hỗn loạn lâu như vậy, mọi người đều cảm thấy rất mệt, từng
người từng người dựa gần nhau, trốn trong phòng trà ngủ rồi.
Chiến Luyện ngồi ở cửa phòng trà, nhìn chằm chằm thang máy cách đó không xa, thang máy
đang hoạt động, sau đó rất nhiều lần ngừng ở tầng 4, người đi xuống tầng 4, càng lúc càng nhiều.
Trong đại sảnh tầng 1, còn rất nhiều thi thể nằm ngang dọc tứ tung, đây đều là do cuộc hỗn chiến
kia để lại, An Nhiên không nhúc nhích bọn họ.
Hiện tại thực vật của nàng đang mất khống chế, rút dây động rừng, nếu nàng để thực
vật ăn thi thể, vạn nhất đụng phải con tang thi hệ mộc cao cấp
nào đó, những thực vật phát triển lớn mạnh kia sẽ bị tang thi hệ mộc lợi dụng.
Luận về vấn đề phương diện khống chế, lúc này An Nhiên còn có rất nhiều điều phải học.
Nàng ngồi ở trêи một chiếc ghế thiền, dưới đèn cung đình le lói chiếu sáng, nàng lấy ra viên tinh
hạch hệ mộc, đây là viên tinh hạch mà Tiểu Bạc Hà lấy đưa cho nàng, lúc trước nàng vẫn không động
đến nó, bởi vì không có thời gian cùng tâm tình không được an tĩnh để nghĩ về chuyện này, hiện tại
mọi thứ đã an tĩnh xuống, An Nhiên tính hấp thu viên tinh hạch hệ mộc này. Viên tinh hạch hệ mộc
trong bàn tay nàng giống như một viên đạn châu, tinh hạch hệ mộc lấy từ tang thi hệ mộc cùng với
tinh hạch của thực vật biến dị không quá giống nhau, tinh hạch hệ mộc trong cơ thể của thực vật
biến dị kỳ thật là hạt giống của chúng nó.
Tinh hạch hệ mộc của thực vật không thể hấp thu.
Mà tinh hạch hệ mộc của tang thi thì có thể hấp thu, hơn nữa An Nhiên hấp thu còn đặc biệt thông
thuận hơn so với hấp thu bất luận loại tinh hạch nào, nó làm nàng cảm thấy lưu sướиɠ, không chỉ vậy
nó còn làm cho nàng cảm thấy một loại như đang tắm mình trong gió xuân.
Sau đó đột nhiên nàng cười, không tiếng động, thu hồi tay của mình, Triệu Như ở bên cạnh vẫn luôn
nhìn nàng hấp thu tinh hạch hệ mộc, thò qua, ngồi quỳ ở tay vịn ghế dựa của An Nhiên, tò mò hỏi
thăm hỏi:
"Thế nào? Có cảm thấy năng lượng dị năng của mình dư thừa giống như trong thân thể là một đại dương
mênh ʍôиɠ hay không."
"Không thần kỳ như vậy, chỉ cảm thấy, năng lực khống chế của mình lại mạnh hơn một chút."
An Nhiên dựa lưng vào ghế, hơi hơi cúi đầu, ánh đèn vựng hoàng của chiếc đèn cung đình chiếu xuống
cổ nàng, An Nhiên vươn tay ra, biểu tình trêи mặt lại hơi tối tăm, thấp giọng nói với Triệu Như.
"Người ở tầng 4 lại bắt đầu giết hại lẫn nhau."
Nàng hấp thu một viên tinh hạch hệ mộc, năng lực khống chế thực vật bình thường lại cường thêm một
chút, cả người phát ra uy lực cường hơn một chút so với những tang thi hệ mộc, thực vật bình thường
giống như có chút tiểu nhân a, thấy ɖâʍ uy của An Nhiên cường hơn, lại khôi phục chút liên hệ với
nàng.
Cho nên, An Nhiên lại có thể "nhìn" thấy nhiều hơn, nhưng khống chế này không có cách nào để luôn
liên tục, bởi vì hiện tại nàng dựa vào năng lượng của viên tinh hạch hệ mộc kia, đây là thuộc tính
thêm vào khi hấp thụ nó để tăng dị năng của mình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.