Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay

Chương 710: Giá hàng không cao không thấp



Mấy người đàn ông này đến từ một thành thị tên là Tiểu Chu thành, dân cư ở đây rất nhiều, trước sau

mạt thế tới, số lượng dân cư chẳng những không ít đi ngược lại còn gia tăng thêm không ít, thứ nhất

là vì người bị biến thành tang thi không nhiều, trẻ nhỏ được sinh ra lại tương đối nhiều, thứ hai

nữa là trước khi tuyết tai tới có không ít người sống sót chạy nạn từ phía Nam tới.

Sau đó khi tuyết tan lại có không ít người sống sót chạy tới thành thị này. Cho nên gánh nặng ở

thành thị này càng lúc càng nặng, tới bây giờ, ɖu͙ƈ vọng muốn xác nhập với căn cứ Kim Môn càng lúc

càng lớn,

Đột nhiên An Nhiên nổi lên một ý xấu, sáng sớm hôm sau, nàng ôm Oa Oa đi tìm Bàn Tử, trong tay cầm

phần tư liệu kia, gõ gõ đầu Bàn Tử.

Bàn Tử đang ngồi ở bờ ruộng, dùng dị năng của hắn lật một mảnh đất, hắn nhận chồng khẩu cung An

Nhiên gõ lên đầu hắn, giở giở, tròng mắt chuyển

chuyển trong hốc mắt, hắn nghiêng đầu hỏi An Nhiên:

"Nữ thần, ngài có ý tưởng gì không? Mấy người này nên giết hay thả?" "Thả đi, lấy tinh hạch của bọn

họ, cho bọn hắn lương thực, thả ra.: "Như vậy, về sau chúng ta có thể rất náo nhiệt a."

Khuôn mặt Bàn Tử đầy dữ tợn:

"Nếu Tiểu Chu thành biết được nơi này của chúng ta có nhiều vật tư, không chừng sẽ giống như lúc



trước người Hà Đông biết Hà Tây chúng ta có than củi a, họ sẽ tới tụ tập mua vật tư?"

"Cho nên ngươi để những chuyên gia trong tay ngươi quy hoạch một chút, định giá hàng hóa."

An Nhiên

An Nhiên ôm Oa Oa cúi đầu cười:

"Ta không muốn căn cứ Kim Môn tiếp tục phát triển thêm thế lực."

Không sai, An Nhiên đang muốn phá hỏng sự sát nhập của Tiểu Chu và căn cứ Kim Môn, từ vị trí địa lý

tới nói, Tiểu Chu này chỉ cách khu sinh thái khoảng 1 giờ xe, thành thị này nếu xác nhập vào căn cứ

Kim môn, thì như thế nào cũng chèn ép lấy khu sinh thái.

Bàn Tử cũng có ý tưởng như này, bọn họ không thể chạy đua vũ lực với căn cứ Kim môn được, nhưng để

phá hư hay chơi xấu, làm chút động tác nhỏ gì đó vẫn là có thể a.

Sau khi nói xong với An Nhiên, Bàn Tử cũng không để ý tới mảnh đất của hắn nữa, hắn cuộn ống

quần lên, đi chân trần chạy tới nơi ở của nhóm chuyên gia.

Đám chuyên gia này võ không được nhưng văn thì có một bộ nha, rất nhanh, đã định ra

giá vật tư của khu sinh thái, không cao cũng không thấp, hơn nữa từ văn phòng làm việc trong khu

sinh thái này, tìm ra một chiếc máy in, cắm điện, đem giá vật tư đổi tinh hạch, in ra một tờ giấy,

giao cho mấy người đàn ông bị tạm giam kia.



"Vật tư của các người trừ bỏ những thứ bị đám nhỏ ăn ra, còn lại sẽ trả hết cho các ngươi.:

Người quân nhân trông coi bọn họ nhìn mấy người đàn ông ngồi trong căn phòng đá, phát cho bọn hắn

một tờ danh sách cùng giá hàng, sau đó nghiêm túc nói:

"Đây là danh sách cùng giá hàng của chúng ta, cần dùng tinh hạch để đổi, hiện tại các ngươi có hai

lựa chọn, một lại mang lên vật tư cùng tinh hạch của các ngươi, chạy lấy người, hai là để lại tinh

hạch đổi lấy lương thực gạo rau dưa cùng trái cây, sau đó chạy lấy người."

Nói xong, người quân nhân phụ trách trông coi họ không lên tiếng quấy nhiễu những

người này nữa, hắn xoay người đi ra khỏi phòng, mấy người đàn ông bị giam giữ liền bắt đầu cúi nhìn

bản danh sách trong tay.

"Nhóm người này trong tay còn có rượu a? Rượu gạo? Rượu hoa hồng? Rượu nho?"

Không biết là ai nhưng trong giọng nói của hắn có hàm chứa sự kinh ngạc cùng cảm thán.

"Cũng không quá quý, 165 tinh hạch bình thường đổi một chai 500ml, so với Tiểu Chu thì giá cả rẻ

hơn gần 10 lần a."

"Gạo cũng rẻ a, 10 viên tinh hạch bình thường đổi 1kg, gạo của bọn họ sẽ không bị mốc meo đi."

"Mốc meo cũng quá rẻ a, gạo đã lên mốc ở Tiểu Chu đều phải mấy trăm viên tinh hạch 1kg a,

trong tay ta có mấy ngàn viên tinh hạch, vậy mua 100kg trở về a."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.