Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay
An Nhiên cùng Chiến Luyện vẫn luôn đi về phía trước, đi về phía sau khách sạn Bách Hoa, tới một căn
nhà nhỏ hai tầng không quá thu hút, bên ngoài phòng ở có một cái sân nhỏ, trong sân trồng đầy thực
vật xanh biếc cùng với những bông hoa màu đỏ, trêи nóc nhà cũng bò đầy thực vật màu xanh, còn có
một loại thực vật giống như tiên nhân xà, buông mình xuống từ nóc nhà, trêи thân thể của tiên nhân
xà là đầy gai nhọn lóe lên thứ ánh sáng bén nhọn dưới ánh mặt trời
Lúc đi vào tới sân nhỏ, cũng là lúc An Nhiên nói xong đoạn thời gian ở bệnh viện kia, sở dĩ nàng
cảm thấy đoạn hồi ức này làm tâm tình của nàng không tốt bởi vì nó là đoạn hồi ức gian khổ nhất
trong cuộc đời nàng.
Toàn bộ giãy giụa trong nội tâm nàng, toàn bộ nhận thức của nàng bị điên đảo, đều phát sinh trong
đoạn thời gian không tới một tháng kia, quá nhiều tin tức tràn ngập trong một tháng ngày, chỉ cần
bước đi hơi nhầm một bước thôi đều sẽ phải hối hận cả đời.
"Đều là ta sai."
Chiến Luyện đứng ở trước sân, cúi đầu, khuôn mặt tràn đầy ảo não, hắn ôm Oa Oa bằng một tay, tay
còn lại nắm chặt lấy tay An Nhiên.
"Xin lỗi, ta thực áy náy, ta thiếu nợ ngươi quá nhiều, ta xuất hiện quá muộn đi.:
"Không, ngươi thời gian ngươi xuất hiện, vừa vặn tốt."
An Nhiên cười một tiếng, nếu Chiến Luyện xuất hiện quá sớm, có khả năng nàng sẽ không cường hãn như
bây giờ, nếu hắn xuất hiện quá muộn, có khả năng nàng sẽ không bao giờ cần hắn nữa, thậm chí có khả
năng tư tưởng có loại cực đoan, nếu Chiến Luyện lại quấn lấy nàng, nàng sẽ dùng vũ lực hầu hạ hắn.
Cho nên, đối với nàng mà nói thời gian Chiến Luyện xuất hiện không sớm cũng không muộn, vừa vặn
tốt, ở thời khắc này, An Nhiên cảm thấy rất tốt. "Ta chỉ là có chút phiền muộn, lúc ấy mạt thế vừa
tới, nếu không có Oa Oa, ta nghĩ ta cũng không có cách nào dùng tốc độ nhanh như vậy thích ứng với
mạt thế, mà ý nghĩ trong lúc đó kỳ thật cũng không có gì khác chỉ muốn tiếp tục sống, mang theo đứa
nhỏ tiếp tục sống sót, cho nên Trinh tỷ cùng A Văn, ở ngoài phạm vi năng lực của ta, ta không đủ
sức."
Đương nhiên nàng hy vọng Hồ Trinh cùng A Văn có thể sống sót, rốt cuộc những ngày tháng đen tối đó
trong cái nơi tràn ngập thân ảnh tang thi có A Văn cùng Hồ Trinh làm bạn vượt qua thời gian rất dài
rất dài, nhưng An
Nhiên cảm thấy mình không đi tìm Hồ Trinh cùng A Văn, thì nàng phải đeo cảm giác áy náy gì.
Vì rốt cuộc Hồ Trinh và A Văn không phải trách nhiệm của nàng.
Giọng nói của nàng vừa rơi xuống thì tiếng chuông vang dội bị gõ lên từ vọng tháp cao nhất của Bách
Hoa thành, biểu tình của nàng và Chiến Luyện đều rùng mình, phía Nam có công kϊƈɦ.
Bách Hoa thành vừa mới hoàn thành xây dựng xong trong khoảng 2-3 tháng, tại 2-3 tháng
này, toàn bộ bốn phía Đông Tây Nam Bắc hoặc động vật biến dị công kϊƈɦ ở dưới nền đất đều bị Nhục
hoa giải quyết, mà tang thi hệ mộc nếu có xuất hiện ở Bách Hoa thành này thì cũng tương đối dễ dàng
giải quyết.
Bởi vì trong thành, căn bản không có thực vật bình thường, tất cả đều là bộ rễ của Nhục hoa cùng
với Cầu Gai Béo được gieo trồng lại một lần nữa trêи nóc nhà An Nhiên.
Cho nên nếu có tang thi hệ mộc xuất hiện ở trong thành, phần lớn chúng đều tứ cố vô thân, rất dễ
dàng giải quyết.
Vì thế hầu như vọng tháp từ trước tới nay đều chưa từng bị gõ vang.
An Nhiên tiếp nhận lấy Oa Oa từ trong lòng ngực Chiến Luyện, Chiến Luyện thì nhanh
chóng xoay người chạy tới tường thành, bên trong thành những đứa trẻ hơi lớn một chút, cầm
chiếc đồng la trong tay, chạy khắp hang cùng ngõ hẻm gõ la.
"Dị năng giả lực lượng tập hợp, dị năng giả lực lượng tập hợp, phía Nam yêu cầu chi viện, phía nam
yêu cầu chi viện, cảnh giới, cảnh giới."
Phía sau ʍôиɠ đứa nhỏ cầm đồng la là một chuỗi tiểu hài tử chạy theo, mọi người xem công kϊƈɦ ở
phía Nam kia giống như ăn tết, trêи mặt mỗi đứa nhỏ không phải sợ hãi mà là tràn ngập hưng phấn!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.