Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay
May mắn bây giờ là buổi tối, Oa Oa ngủ rồi, nếu là ban ngày, Oa Oa muốn nàng chơi đùa cùng nó, An
Nhiên không biết nên làm cái gì bây giờ.
Kỳ thật để bọn Chiến Luyện chặt cây cũng không có tác dụng mang tính thương tổn gì đến con
tang thi hệ mộc kia, chỉ là vì bảo hộ bọn Chiến Luyện mà thôi, bởi vì An Nhiên sợ nàng
không khống chế được nó, cây cối chung quanh sẽ là cái võng săn mồi của nó, cho nên An Nhiên yêu
cầu bọn Chiến Luyện chặt cây, không ngừng chặt cây.
Khi Chiến Luyện lại một lần nữa mang tràn ngập lo lắng đi vào trong xe tới gần bên nàng, An Nhiên
vừa mới từ cõi chết sống lại, nàng mở mắt, Chiến Luyện thả một viên tinh hạch thô to bằng ngón tay
cái vào trong lòng bàn tay nàng, hắn ý muốn vì An Nhiên bổ sung một chút năng lượng, đột nhiên An
Nhiên cảm thấy một tiếng "choang" vỡ vụn trong đầu, phảng phất như một dây đàn bị đứt.
Cây cối phía trước lập tức xôn xao vũ động lên.
Chiến Luyện vội vàng đóng cửa xe lại, tạo một cái lồng kim loại chung quanh chiếc xe,
rồi chạy đi liều chết vật lộn với đám cây cối bình thường đang múa may kia.
"Nhanh, nhanh nhanh, ở bên này, ở bên này!"
Mấy người đàn ông hỗ trợ chặt cây phần lớn đều là dị năng giả hệ hỏa và hệ kim, thấy cây cối phía
trước bắt đầu múa may thì lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh, có người phóng lửa,
ngọn lửa bị đám cánh lá dập tắt, cũng có người cầm những cành khô vừa chặt đốt lửa nén vào trong
cánh rừng.
An Nhiên ở trong xe, đột nhiên ngồi dậy, nàng ngẩng đầu lên, bởi vì liên kết bị chặt đứt trong đầu
đã không còn đau đớn, nhưng vẫn mơ hồ đang nỗ lực tự hỏi, rồi căn nhắc chuyện vừa xảy ra.
Cơn đau đầu thấu tim kia đại biểu cho con tang thi hệ mộc cao cấp kia đang công kϊƈɦ nàng, nó muốn
khống chế nàng, đầu đau giật giật thì đại biểu cho việc An Nhiên đang chống lại, cùng phản khống
chế con tang thi kia, mà khi dây đàn bị chặt đứt, thì đại biểu cho việc liên kết giữa An Nhiên cùng
con tang thi hệ mộc kia tạm thời mất đi, không chế và phản khống chế giữa bọn họ tạm thời mất đi
tác dụng.
Xem ra, tựa hồ con tang thi này bị An Nhiên đẩy tới tuyệt cảnh, nó muốn từ bỏ việc khống chế An
Nhiên, ngược lại đi bắt đồ ăn, thu hoạch năng lượng. Cánh rừng phía trước tựa hồ đang bốc cháy, một
ít cành cây còn bị thiêu đốt bắt được vài người, An Nhiên nhìn Chiến Luyện cùng đám người kia, vung
dao chém một cái cây lớn, vì vậy An Nhiên đem sợi dây đàn kia liên kết lại, thay Chiến Luyện giảm
bớt một ít áp lực.
Điều này làm nàng rơi vào tình huống vốn không đau giờ tự đi tìm đau, ngay từ đầu
lúc muốn liên kết lại, cảm giác tương đối khó khăn, bởi vì con tang thi kia đã thoát ly sự khống
chế của nàng, lại phải khống chế lên, làm nàng rất khó chịu, phỏng chừng đối phương cũng đang giãy
giụa rất lợi hại. Nhưng qua một phen lôi kéo, An Nhiên cảm thấy trong quá trình khống chế nó, đau
đớn trong đầu tựa hồ thoải mái hơn một chút.
Nàng ngẩng đầu, nhìn viên tinh hạch trong tay, viên tinh hạch kia nháy mắt biến thành bột phấn,
năng lượng bên trong đã bị nàng hấp thu sạch sẽ.
Đây là hiện tượng bình thường, hiện tại năng lượng nàng phát ra vượt quá sự tưởng tượng của mọi
người, yêu cầu hấp thu tinh hạch cũng rất nhiều, một viên này nếu người khác hấp thu thì
cần thời gian rất lâu, nhưng ở trong tay nàng, chỉ cần 1s.
Nhưng An Nhiên chú ý tới tay chân mình lại có thể cử động không riêng vậy nàng còn có thể ngồi dậy,
quay đầu nhìn xem Oa Oa đang ngủ ở thùng xe phía sau.
"Tốt hơn chút nào không?"
Sau khi Chiến Luyện xử lý cây cối ở đối diện đã xoay người trở về, nhìn biểu tình trêи mặt An
Nhiên, mặt mày tựa hồ thả lỏng ra một chút, hắn như hơi yên tâm, lại thả vài khối tinh hạch vào
trong lòng bàn tay An Nhiên, rồi vươn bàn tay to bao bọc lại bàn tay nàng, nói:
"Vợ à, ngươi có đỡ hơn một chút nào không?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.