Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay

Chương 819



Rốt cuộc ngươi có thể chữa được hay không "Không, không, không, ta cảm thấy tương phản." An

Nhiên xua xua tay, nói với Lương Tử Ngộ:

"Ngươi cũng biết người ở Tiểu Chu thành và căn cứ Thời Đại đều đã bắt đầu ăn thịt động vật biến dị

đúng không? Thân thể của bọn họ so với người ở Bách Hoa thành càng cường tráng hơn, mà người ở đây

thì quanh năm suốt tháng nhàn nhã thoải mái, tố chất thân thể khẳng định là kém hơn với những người

bên ngoài kia."

"Vậy thì việc này khẳng định quan hệ tới việc họ ăn thịt động vật biến dị."

Triệu Như dứt khoát nói vậy, nhưng kỳ thật trong nội tâm cũng không quá khẳng định, cực kỳ không

khẳng định, nhưng hiện tại trừ bỏ đưa ra lời giải thích như vậy, không có giải thích nào thuyết

phục hơn.

Bàn Tử ở tầng 1 vẫn còn kêu lên với An Nhiên đang ở tầng 2: "Làm sao bây giờ, An Nhiên ngươi cho

chủ ý đi."

"Nói với bọn họ, không thể cho mượn Lưu Toa Toa, nếu bọn họ muốn cứu người thì nâng tới Bách Hoa

thành, mỗi ngày xếp hàng chờ Lưu Toa Toa trị liệu."

An Nhiên đưa ra quyết định như vậy, không phải nàng không thương hại người khác, mà là người bên

ngoài như lang tựa hổ, Bách Hoa thành cũng cần Lưu Toa Toa, tuy rằng Bách Hoa thành đang tận sức



phát triển về mảng chữa bệnh, giảm bớt sự ỷ lại đối với Lưu Toa Toa, nhưng trước mắt trình độ chữa

bệnh của Bách Hoa thành vẫn cần đến nàng.

Mệnh lệnh được truyền đạt ra ngoài cũng không biết Tiểu Chu thành cùng căn cứ Thời Đại có phản ứng

gì, Bách Hoa thành, những người bên ngoài vây quanh tiệm thuốc đã bị buộc chặt lên, đưa vào trong

một gian phòng lớn.

Gian phòng này lúc trước dùng để phơi rau khô, nhưng phỏng chừng những người đang trong giai

đoạn sắp bị biến thành tang thi như này từ đây sẽ không phải ít, vì vậy họ dọn dẹp căn

phòng này, để chuyên môn an trí cho những người có ánh mắt đăm đăm kia.

Bởi vì tình huống đặc thù, hai bên cửa thành Nam Bắc mỗi ngày đều sẽ mở bắt đầu từ hôm nay sẽ chỉ

mở cánh cửa nhỏ, vừa vặn cho hai người ra vào, mỗi người khi đi vào Bách Hoa thành đều nhất định

phải dùng nhiệt kế điện tử để đo nhiệt độ cơ thể, hơn nữa còn phải dùng thuốc khử trùng tiêu độc để

rửa tay.

Tuy rằng không biết thuốc khử trùng có thể ngăn ngừa được sự lan truyền của virus hay không,

nhưng những người cư trú ở Bách Hoa thành, mỗi người đều phải rửa tay, thay quần áo, mỗi

hộ gia đinh đều được phân phát một lọ thuốc khử trùng, dùng để lau dọn đồ đạc trong nhà.

Hệ thống chuyên môn chữa bệnh đã dựng một cái lều dã chiến ở gần cửa Bắc cho Lưu Toa Toa, đồng thời



phái 8 bảo tiêu đứng chung quanh, ngực đeo súng, mặc áo chống đạn, mang mũ chống đạn, đứng bảo vệ

Lưu Toa Toa.

Lưu Toa Toa ngồi ở một cái bàn, bên trêи mặt bàn trải khăn màu trắng, chờ người tới trị liệu.

Lưu Toa Toa cũng mờ mịt, không biết dị năng của mình có thể trị liệu cho bệnh cảm mạo hay không, dù

người cũng đã tới, họ ôm yếu ngồi trước mặt nàng, nàng liền phóng thích dị năng, đợi đến khi phóng

thích xong liền đến người tiếp theo.

"Tại sao vợ của ta vẫn không có chuyển biến a?"

Một đôi vợ chồng thoạt nhìn đặc biệt ân ái, là người bệnh thứ 5 tiếp thu trị liệu, người vợ ngồi ở

trước bàn, người chồng đỡ bả vai của nàng, thái độ bất mãn nhìn Lưu Toa Toa.

Lưu Toa Toa cũng không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể nói nàng đã dùng dị năng trị liệu,

rồi an bài tới ngồi nghỉ ngơi bên cạnh những người bệnh kia.

"Đại khái cần một ít thời gian, không nhanh như vậy."

Nhưng hiển nhiên, người chồng yêu vợ sâu đậm cũng không tiếp thu lời giải thích của

Lưu Toa Toa, hắn vừa nghe liền phát giận chỉ vào Lưu Toa Toa quát lên:

"Cái gì gọi là không nhanh như vậy? Vợ của ta bị bệnh thành như kia, rốt cuộc ngươi có thể chữa trị

hay không???"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.