Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay
An Nhiên ngồi trêи ghế gật gật đầu, đem bản vẽ Vân Đào trả lại tùy tay ném sang một bên, không bao
giờ cần đặt vấn đề này trong lòng nữa, ngược lại hỏi Triệu Như
"Ngươi tương đối quan tâm đến tình hình bên ngoài đi, gần đây những người bên ngoài
kia, có bị biến thành tang thi hay không?"
"Không có!"
Triệu Như lắc đầu.
"Bởi vì bị động vật biến dị giết thì có một ít, nguyên nhân là bọn họ không có phòng ở, chỉ có thể
dựng lều trại ở tạm, cho nên có một ít người không cẩn thận, thả lỏng cảnh giác, không chống đỡ
được lượng động vật biến dị thường xuyên đột kϊƈɦ cho nên một số người bị chết, nhưng không có một
người nào bị biến thành tang thi."
Lời Triệu Như vừa thốt ra, toàn bộ người ở đây lâm vào trầm mặc, không ai bị biến thành tang thi,
tin tức như vậy kỳ thật đối với Bách Hoa thành mà nói cũng không quá tốt, bởi vì ý nghĩa của nó là,
Bách Hoa thành ở mạt thế sẽ càng lúc càng nổi danh.
Hiện tại ở cái xã hội sài lang hổ báo san sát này, nổi danh cũng không phải chuyện tốt.
"Kỳ thật hiện tại ta lo lắng về vấn đề Bách hoa thành có tồn tại nhân tố ức chế virus tận thế sẽ
khiến cho rất nhiều người mơ ước."
Mặt Vân Đào mang ưu sắc, hiện tại điều hắn suy xét chính là, khi mà toàn bộ các căn cứ trêи thế
giới này phát hiện ra Bách Hoa thành có tồn tại nhân tố ức chế virus tận thế, như vậy toàn bộ đầu
mâu sẽ chỉ thẳng vào Bách Hoa thành, mà cái căn cứ ở phía Bắc kia chính là tuyến phòng thủ bên
ngoài của Bách Hoa thành.
Cho nên nói đến nói đi, nếu căn cứ ở phía Bắc của Tiểu Chu thành và căn cứ Thời Đại được lập
lên, thì vô luận về lợi ích hay nghĩa vụ thì họ sẽ chung một nhịp thở với Bách Hoa
thành, về cả vật tư hay dược phẩm, bọn họ sẽ không hy vọng Bách Hoa thành bị diệt.
Nếu suy xét vấn đề từ phương diện này thì hai căn cứ kia xác nhập làm một ngược lại là một chuyện
tốt.
Vì hiện thực này, Bách Hoa thành không thể không suy xét những vấn đề về sau.
"Vân Đào, ý kiến của ngươi cũng là để bọn họ xây dựng hay sao?"
An Nhiên nhìn Vân Đào, hắn gật gật đầu, vì thế An Nhiên nói với Bàn Tử: "Ý kiến của ta cũng là để
cho bọn họ xây dựng, chẳng những để bọn họ xây dựng mà sau khi xong Bách Hoa thành chúng ta còn mở
điện thông nước sạch cho bọn họ, nếu Bách Hoa thành bị hủy, thì bọn họ cũng xong
đời, nhưng tiền đề là chính bọn họ tranh đua, xây dựng xong mới nói."
Về điều này, kỳ thật An Nhiên nhìn xa hơn so với Vân Đào một chút, căn cứ theo lời Chân Tuyết Cửu,
nếu người bên trong Bách Hoa thành kiên trì không ăn thịt động vật biến dị, vậy tương lai, bọn nhỏ
ở Bách Hoa thành thanh máu đều ngắn hơn so với bên ngoài, cho nên phải trói định một ít căn cứ có
thanh máu dài cho Bách Hoa thành, đây là tất yếu.
Khi mấy người bọn họ đang nói chuyện thì Lương Tử Ngộ lại mang theo một chống tư liệu đi vào từ bên
ngoài, giống như gió cuốn chạy vào nói với An Nhiên:
"Không tra ra sự bất đồng nào từ máu của Trần Triều Cung."
Lập tứ Triệu Như đứng dậy, như lâm vào đại địch, tiếp nhận chồng tư liệu từ tay Lương Tử Ngộ, nàng
cẩn thận xem xét, mọi người đều im lặng chờ Triệu Như thông báo kết quả cuối cùng.
Triệu Như nhìn chồng tư liệu ày rất lâu, sau đó mới trầm trọng mở miệng nói:
"Chúng ta làm một cái thí nghiệm, tìm một người ở ngoài thành, lập tức biến thành tang thi cho
hắn ăn máu của Trần Triều Cung, sau đó hắn liền đình chỉ tang thi hóa."
Bàn Tử thở dài nhẹ nhõm, đứng lên, cao hứng nói:
"Ta biết mà, nhất định là Trần Triều Cung, hắn đang giấu diếm dị năng của mình."
"Vui vẻ chậm một chút đi."
Sắc mặt Triệu Như bình thường liếc mắt về Bàn Tử:
"Tốc độ đình chỉ thi hóa của hắn cùng với dần dần chuyển biến tốt đẹp, kỳ thật giống như tất cả mọi
người."
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.