Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay
Có người vào lúc này đề ra ý kiến có chút bất đồng với tên đội trưởng kia. "Nghe nói phụ nữ bên
trong Bách Hoa thành càng hăng hái hơn so với Tiểu Chu thành, đám phụ nữ của Tiểu Chu thành này lúc
nào cũng sợ hãi, rụt rè làm người chán ngấy, đội trưởng, khi nào ngài mang chúng ta đi đoạt mấy
người phụ nữ trong Bách Hoa thành ra chơi một chút a?"
Mấy cô bé co rúm ở trong góc cuộn thành một đoàn, quả nhiên trêи mặt mỗi người đều là sự sợ hãi
cùng yếu đuối, các nàng bị đám ác nhân này cướp đoạt từ trong nhà, người nhà cũng không dám tới đây
ồn ào gì, trách ai được? Chỉ trách lãnh đạo của Tiểu Chu thành mặc kệ chuyện này.
Tên đội trưởng này tưởng đã đem đám người yếu đuối của Tiểu Chu thành này đắn đo bắt giữ được hết,
lại có lẽ uống thêm chút rượu nên nói chuyện không suy nghĩ, miêu tả phụ nữ của Bách Hoa thành cho
đám thuộc hạ. "Lão tử đã từng ở tiền tuyến cửa Bắc, cách mưa bom bão đạn, nhìn liếc qua một đám phụ
nữ dị năng giả hệ kim cùng hệ hỏa của Bách hoa thành, quả nhiên, phụ nữ của Bách Hoa thành đều đặc
biệt hăng hái, dáng người giống như trước khi tận thế, tinh tế, nhưng không nhu nhược như đám người
Tiểu
Chu thành, mới *** đã như đi nửa cái mạng, phụ nữ của Bách Hoa thành
a, có cơ hội, lão tử sẽ mang các ngươi đi chơi một chút. "
Những lời miêu tả như vậy làm đám đàn ông tung hoành ngang ngược ở mạt thế đều toát ra một biểu
tình ɖâʍ đãng, đối đãi với phụ nữ như này, tự nhiên bọn họ đều là đồng đạo, bằng không sẽ không tụ
tập một chỗ.
Mà phụ nữ ở Bách Hoa thành, không có gì tốt hơn, không có mặt hàng nào tốt hơn, đám đàn ông này
giống như ôm một bồn lửa trong ngực, ɖu͙ƈ vọng càng tăng cao, ngày nào có thể thượng phụ nữ của Bách
Hoa thành, đối với bọn họ cũng coi như có gì đó để khoe ra.
"Lão tử đi ra ngoài rải nước tiểu."
Có người ném cốc rượu trong tay xuống, đứng dậy, vuốt đũng quần, đi ra lều trại, vừa đi ra ngoài
hắn nghe thấy tiếng kêu của Oa Oa, nghẹn tiểu, đi về phía rừng rậm biến dị, hai mắt hắn trừng ra
nhìn An Nhiên, trong mắt tràn ngập sự đánh giá cùng tính kế.
Bàn Tử từ phía sau An Nhiên vội vàng đi lên, hắn vừa mới tìm nơi đỗ xe, nghênh đón người đàn ông
kia hỏi:
"Xin chào, chúng ta muốn hỏi thăm một chút, Tiểu Chu thành các ngươi có người bị biến thành tang
thi hay không?"
"Các ngươi từ đâu tới?"
Người này có vẻ không hữu hảo, hắn không khách khí đánh giá Bàn Tử từ trêи xuống dưới, trong lòng
suy đoán, mấy người này đến tột cùng từ đâu toát ra? Chẳng lẽ di ra từ phía sau khu rừng rậm biến
dị?"
Nghĩ đến không có khả năng như vậy, rừng rậm biến dị không có người nào có thể đi vào, mấy ngày gần
đây, vài nhóm người muốn đi xuyên qua khu rừng biến dị để tiến vào Bách Hoa thành không một ai có
thể đi vào, đương nhiên, cũng không có một người nào tiến vào mà có thể đi ra cả.
Muốn tiến vào khu rừng, chỉ có thể đi con đường độc đạo, ngồi xe vật tư của Tiểu Chu thành đi vào
Bách Hoa thành.
Bất quá con đường này cũng rất khó khăn, từ khi Tiểu Chu thành bị bom thịt người tập kϊƈɦ một lần,
xe vật tư đi vào Bách Hoa thành đều phải trải qua sự kiểm tra nghiêm ngặt, miễn cho có nhân sĩ gây
rối nào ôm bom trà trộn đi vào.
Cho nên người đàn ông này phán đoán, đây là một nhà mới chạy loạn vào Tiểu Chu thành, không hiểu
biết tình huống cư trú bên trong, đi tới đi lui, đi nhầm vào nơi này.
Cũng tốt a, người này nhìn An Nhiên, thấy cả người nàng đều sạch sẽ ngăn nắp, trêи người lại
mặc chiếc áo lông vũ dài, phác họa dáng người làm người khác phải suy nghĩ bậy bạ, mà
Tiểu Bạc Hà ở phía sau nàng, tuy rằng non nớt nhưng cũng là bé gái mười mấy tuổi, tươi mới thật sự,
không bằng khinh bạc các nàng một chút?!!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.