Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay
Càng loạn thế càng phải chú trọng quản lý "Cái này "
Thủ lĩnh của Tiểu Chu thành còn không minh bạch ý tứ của An Nhiên, hắn tiến lên một bước, muốn hỏi
An Nhiên một chút, có nên trước tiên chém đầu của lão nhân này hay không.
Bàn Tử lại vọt lên, chặn bước chân của vị thủ lĩnh kia lại, nói:
"Các ngươi thế nhưng không thấy được sao? Vị lão nhân này là dầu hết đèn tắt, nâng người trở về đi,
để con cháu hảo hảo tẫn hiếu đạo đi, đừng người nào cũng nâng tới trước mặt An Nhiên của chúng ta
nữa, chúng ta tới đây là tìm tang thi, cùng với người sắp bị biến thành tang thi."
"Bàn Tử!"
An Nhiên đứng ở sau lưng Bàn Tử tát một cái, vứt ra Bàn Tử đang chặn đường, nhíu mày, nhìn vị thủ
lĩnh đứng sừng sững sợ hãi rụt rè trước mặt, nghiêm khắc nói:
"Vốn dĩ việc của Tiểu Chu thành các ngươi, ta không có hứng thú đi quản, cũng không có tinh lực đi
quản, nhưng hiện tại các ngươi cũng coi như dựa vào ta mà sinh tồn, ta đây liền khoa tay múa chân
một chút trước mặt các ngươi."
Nàng giơ tay lên, nhìn những người đang vây đổ ở trước lều trại, mặc kệ nhóm lãnh đạo hay là những
cư dân bình thường, dưới cái nhìn thẳng của An Nhiên, mỗi người đều hạ đầu xuống, từ sâu trong nội
tâm, không dám đối mặt chính diện với đôi mắt của nàng.
"Chính ngươi nhìn xem, dưới sự thống trị của các người, Tiểu Chu thành loạn thành bộ dạng gì, vì
các gì đồng dạng là căn cứ, các ngươi lại hỗn loạn thành như vậy?"
Nhóm lãnh đạo lại bị răn dạy cơ hồ đã thói quen, bọn họ dựa vào An Nhiên mà sinh tồn, An Nhiên vừa
thấy mặt liền răn dạy bọn họ, cho nên đã tập mãi thành quen.
Có người không đau không ngứa, trêи mặt vẫn là bộ dạng chăm chú lắng nghe sẽ sửa sai như như cũ,
nhìn vậy An Nhiên càng tức giận, nàng chỉ vào người này, nghiêm khắc thập phần nói:
"Các ngươi chính là như vậy, ta thấy không thể nào sửa được, chốc lát ta trở về, sẽ khiến cho Hồ
Chính phái vài người tới chỉnh đốn các ngươi! Càng loạn thế càng phải chú trọng quản lý, ôn ôn chậm
chạp như vậy không nói hại người hại cả mình, nói ra người khác còn tưởng An Nhiên ta vô năng." An
Nhiên lạnh giọng nói, cuối cùng quyết đoán, không lại mặc kệ Tiểu Chu thành cứ hỗn loạn như vậy,
nàng không tới còn tốt, đã tới liền nhìn ra Tiểu Chu thành rất khác với Bách Hoa thành.
Chớ trách mỗi người đều nói Bách Hoa thành là thiên đường, ở Bách Hoa thành có ác bá nào dám khi dễ
người khác thử xem? Ở Bách Hoa thành có một ác bá duy nhất phỏng chừng chính là Oa Oa!
Mà Tiểu Chu thành này, khắp nơi đều là tiếng khóc thút thít, dân chúng ai oán, kỳ thật đều quan hệ
tới năng lực của giai cấp lãnh đạo, tuy rằng lãnh đạo của Tiểu Chu thành nhiều nhưng mỗi
người đều dựa theo kịch bản trước mạt thế mà quản lý.
Rõ ràng là ác bác cứng rắn cướp bóc tranh đoạt, lãnh đạo Tiểu Chu thành còn ra công văn theo điều
lệ chế độ pháp luật không đau không ngứa báo cho ác bá kia, này có ích lợi gì? Lúc này, điều cần
thiết là dùng nắm tay đánh a!
Vì thế đưa ra An Nhiên quyết định, nhóm lãnh đạo này có người không hề có cảm giác, có người cả
kinh, có người còn đánh các loại tính toán trong lòng, còn vị thủ lĩnh chính là loại người trong
nội tâm cả kinh, hắn có vẻ vô pháp tiếp thu nói với An Nhiên:
"An Nhiên chúng ta đã rất nỗ lực thay đổi Tiểu Chu thành, ngài cũng biết, phong cách xử sự của
căn cứ Thời Đại kia hoàn toàn không giống với chung ta, lúc trước chúng ta không
phải không nghĩ tới việc xác nhập nhưng đã nếm thử hậu quả, nên thảm bại mà chấm dứt a. "
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.