Quả nhiên giống như Thiên Dương suy đoán, Tần Minh đám ngườì đang rất lo lắng mà lục tung căn cứ tìm người.
Sau một hồi tìm kiếm họ cũng phát hiện có dấu hiệu từ trường khi sử dụng dị năng gần nơi Thiên Dương ở. Kết hợp với sự mất tích bất ngờ của hai chị em song sinh dị năng không gian làm việc ở Khương gia họ cũng đã biết phần nào kế hoạch và nguyên nhân bắt cóc của họ.
“Báo cáo thiếu tướng, hai chị em song sinh trước khi hành động đã tiếp xúc với một số người ở các căn cứ lớn khác một cách khá mờ ám. Trong đó ba nhóm người đáng nghi nhất là người của căn cứ Hải Âu, căn cứ Dương Bình và căn cứ Nanh Trắng.” Vân Hải bước nhanh tới làm động tác chào theo quy tắc quân đội nghiêm nghị nói.
Tần Minh lúc này vẻ mặt lạnh lùng sắc bén hỏi:
“Bây giờ những đại diện và người của họ như thế nào?”
“Hiện tại các đại diện của từng căn cứ vẫn chưa rời đi. Thế nhưng những dị năng giả đi cùng họ lại không có mặt, tuy vậy nhưng không chỉ có ba căn cứ đó mà đại đa số người ở các căn cứ khác cũng tách ra không ích người đi nhiều hướng khác nhau.” Vân Hải đáp.
“Cữ người trinh thám đi đò đường ở hướng của 3 căn cứ đáng nghi nhất nhớ liên hệ với dị năng tiên tri nhờ họ sác định phương hướng. Hãy gặp những dị năng không gian hệ khác nhờ họ suy tính toạ độ, nhớ mang theo máy đo lường sóng và không gia AD7. Cữ người ở đội 2 và đội 5 đứng gác và bảo vệ các nghiên cứu viên còn lại. Lần này nhớ kèm theo dị năng không gian khác để kịp ứng biến.” Tần Minh không nhanh không chậm mà ra hàng loạt các mệnh lệnh khác nhau rồi một mình bước lên bậc thang đi lên tường thành canh gác nhìn ra phương xa mắt khép hờ, rũ xuống như đang suy nghĩ gì.
Vân Hải nhẹ nhàng chào quân lễ, rồi nhanh chóng rời đi truyền đạt nhiệm vụ.
Ngắm nhìn một hồi Tần Minh đi xuống tường thành ưu tư thiệt mạnh, rồi vững chân bước xoay người bước đi.
Trên bảng công bố nhiệm vụ hiện lên một nhiệm vụ mới treo nhãn với cấp độ là SSS thuộc dạng siêu khó hoặc siêu có tiền, với 10000 điểm tìm kiếm Thiên Dương và 200 điểm cho thông tin của cậu hiện lên màn hình chính giữa khiến mọi người đều chú ý, bàn tán không thôi.
Đại lão nào treo bảng tìm người vậy a. Này cũng quá giàu đi, không biết đại lão còn cần vật trang sức không, sẽ đánh nhau, sẽ nấu cơm cái loại này.
Thiên An vừa ôm nhà mình Tiểu Minh vào sảnh chính đều thấy nhóm người tụ tập không thôi mà tụ tập một chỗ bàn tán xôn xao. Không khỏi tò mò Thiên An cũng nhìn lên bá bảng 10000 điểm cống hiến với khuôn mặt Thiên Dương in hẳn lên màn hình siêu lớn.
“Ba ba là Thiên Dương thúc thúc, woa Thiên Dương thúc thúc thật là lớn a.” Tiểu Minh bằng hữu mắt long lanh, vừa chỉ tay lên màn hình vừa bất ngờ mà chia sẻ với Thiên An nãi ba của mình.
Thiên An cười cười xoa cái đầu nhỏ của bé con nhà mình rồi tiếp tục cách bước và trong.
- ---
Sắc trời đã tối đoàn người dừng lại tạm trú trong một căn nhà gần đó qua một đêm để nghỉ ngơi. Một đêm qua đi không hề có nguy hiểm gì mà an toàn trụ đến sáng.
Đoàn người vừa thu thập xong đồ đạc định rời đi lúc, lại cảm thấy bầu trời như tối dần, mặt đất nổ mạnh lắc lư và rung chuyển không ngừng.
Thấy vậy đám người ai cũng dùng hết sức lực và dị năng của mình nổ lực ngăn cản mảnh đá và gạch để nó không tạp trúng mình.
Chưa kịp mừng rỡ khi thấy mặt đất đã an tỉnh thì xung quanh họ lại có rất nhiều dây leo to lớn, như những dây thừng từ mặt đất chui lên.
Thiên Dương đang muốn tìm khe hở nhanh lúc chạy trốn, cũng như bảo vệ bản thân khi gặp động đất thì bất thình lình bị té ngã một phát lộn nhào.
Không chỉ có Thiên Dương mà cả nhóm người không một ai thoát khỏi đều té rạp, hay bổ dồn xuống mặt đất.
Không đó không phải đất, tên gầy sờ tay xuống nền lại phát hiện nó mềm mềm ấm áp lại nhớ nhớt, hoảng hốt không thôi mà luống cuống tay chân, thì ầm một tiếng cả bầu trời tối đen một màu, bao trùm lấy bọn họ.
Tên béo run run rẩy rẫy hỏi: “Trời tối sao”
Một thanh niên khác hốt hoảng nói: “Không đây không phải trời tối, mà chúng ta đang bị nhốt lại” vừa nói xong cậu lại nhìn trên tay nhớ nhớ giọng run run rẩy rẫy lắp bắp không nói nên lời.