Mạt Thế Luân Hồi

Chương 19: Oan hồn. Siêu độ



Editor: Băng Ngư

.o0o.

Vẫn là Mặc Ly thiêu hủy thi thể A Thanh, cất giữ tro cốt. Đây là ước định của cô và Địch Khải, mang hài cốt của đồng đội về Không Gian Của Thần.

Đánh bại mảnh vỡ Sadako, thậm chí còn không phải phân thân, lại bị cô ta cướp đi một sinh mệnh. Có đôi lúc, thật cảm thấy trước mặt Thần Linh, nhân loại nhỏ bé, vô năng như vậy.

Mọi người đều im lặng, Mặc Ly quỳ trên mặt đất nhặt lên những lá bài Tarot rơi vãi. Hoa văn tinh xảo, có vài phần bị mài mòn, đều ám chỉ chủ nhân đã từng yêu mến bộ bài xem bói này biết bao nhiêu.

Sau lưng một lá bài tựa hồ có viết chữ, Mặc Ly tò mò lật lại, đó là tên của mình. Lật lại mặt chính, trên mặt vẽ hình một thiên sứ đang thổi kèn, bên trên viết “The Judgement” (☆)

“The Judgement” có nghĩa là gì? A Thanh xem bói cho vận mệnh của mình? “Thẩm lý và phán quyết” cái gì, hay là cái gì sẽ “Thẩm lý và phán quyết”? Mặc Ly xem xét tất cả các lá bài, quả nhiên còn có những lá bài được viết tên. Một ít lá bài bị cắt đi phần tên, có nghĩa là những đồng đội đã chết.

– Địch lão, A Thanh xem bói cho chú! – Mặc Ly đưa bài cho Địch Khải. Trên lá bài miêu tả một dũng sĩ hai tay bị trói sau lưng, treo ngược lại, trên đầu thấp thoáng quầng sáng thiên sứ —— “The Hanged Man”.

– Huyền Phong, của cậu! – Của Huyền Phong là “The Hierophant”.

– Tô Kỳ Đông cũng có! – Đó là một lá “The Moon”.

– Của mình nữa! Của mình đâu? – Vương Giai Tuệ nhào tới, Mặc Ly đưa cho cô một lá “The Tower”.

Xét thấy có vẻ như A Thanh xem bói khá là chính xác, mọi người đều bắt đầu nghiên cứu lá bài của mình có ý nghĩa gì. Đáng tiếc, ở đây không có người thứ hai am hiểu giải nghĩa bài Tarot.

– Chuyện xem bói cứ từ từ đã. – Địch Khải cẩn thận cất kỹ lá bài, khuôn mặt không thể hiện rõ biểu cảm – Trước tiên chúng ta hãy thảo luận một chút chuyện ma quỷ vừa xảy ra đã, đúng không, Mặc Ly?

Quả nhiên Địch lão cũng nhìn thấy oan hồn của Sadako. Mặc Ly gật đầu, cô kể lại chuyện xảy ra với mình trong ngắn ngủi mấy giây đó, thuật lại một lần cảnh tượng đã thấy.

– Mới bắt đầu, tôi suýt nữa đã bị Sadako điều khiển, thậm chí trong đầu tràn ngập oán hận “phải giết sạch nhân loại”, nhưng mà…

Mặc Ly biết, một khắc kia, cô quả thật bị tình cảm của Sadako đồng hóa, thiếu chút nữa hành động giống như A Thanh và Huyền Phong. Nhưng một giây sau lại bị mang vào hồi ức Sadako cùng người yêu bỏ trốn, bị tình cảm gọi là “bi thương”, “tuyệt vọng” trói buộc, khôi phục lý trí.

Mà khi ý thức của mình trở về hiện thực, lại nhìn thấy oan hồn Sadako bên cạnh mình. Phải chăng có thể nói rõ, đoạn hồi ức bi thương sau đó là do “Oan hồn Sadako” truyền đạt cho mình vì ngăn cản lực lượng của “Mảnh vỡ Sadako”?

Điều này tựa hồ có phần không thể tưởng tượng nổi. Mặc Ly đưa ra một kết luận —— oan hồn Sadako cứu mình, hơn nữa còn cho mình một gợi ý rất quan trọng.

– Ô… Xem ra tôi cần phải cải tiến suy đoán lúc trước. Đây không phải là một phó bản hoàn toàn dựa vào tiểu thuyết. – Tô Kỳ Đông nắm Câu Ngọc trong ngực, trầm giọng nói – Đây là một phó bản dung hợp giữa tiểu thuyết The Ring và các tập điện ảnh.

Mặc Ly gật đầu, suy đoán:

– Tôi cũng có cảm giác như vậy. Tôi cho rằng Sadako có thể dựa theo bản điện ảnh, từ nhỏ bị phân liệt thành hai cá thể. Một giống mẹ, có siêu năng lực, một giống cha, là người bình thường. Mà Sadako giống mẹ là phần “Ác” trong chỉnh thể Yamamura Sadako. Còn Sadako giống cha là phần “Thiện”. Sadako “Ác” từ nhỏ đã bị hóa chất khống chế ngừng sinh trưởng nên hình dạng vẫn là trẻ con, chính là cô bé oán hận mà tôi nhìn thấy bên vách núi.

– Sadako “Thiện” là cô gái xinh đẹp nắm tay người yêu muốn bỏ trốn. Trong phim, Sadako nhỏ cuối cùng chiếm lấy thân thể của Sadako lớn, giết hết những kẻ đuổi giết cô ta, cuối cùng lại bị cha ruột của mình chém chết, ném xác xuống giếng… Cho nên tôi đoán, virus Ring vẫn chỉ là băng video. Địch lão lại nghe thấy nhiệm vụ thông cáo, như vậy quả thật có thành phần tiểu thuyết. Mà giết chết phân thân Sadako là chỉ Sadako nhỏ, phần tà ác chiếm lấy thân thể Sadako lớn, cũng chính là hôm nay bò ra TV tập kích chúng ta. Mà siêu độ Sadako, đúng là oan hồn Sadako mỗi ngày đi đằng sau tôi, ngay từ đầu đã tập kích chúng ta. Rất có khả năng cô ta là linh hồn Sadako lớn bị đẩy ra khỏi thân thể, vì oán hận mà biến thành oan hồn.

– Nhưng ở đây cũng có một vấn đề —— chúng ta xem băng video lại có cảnh người bệnh đậu mùa cuối cùng trên toàn Nhật Bản cưỡng hiếp Sadako, mà trong bản điện ảnh Sadako bị cha ruột tiêm chích virus đậu mùa rồi ném xuống giếng. Đây là do “Thần” bóp méo cốt truyện? – Địch Khải phất tay chỉ vào băng video, mọi người nhanh chóng trốn ra xa như nhìn thấy người bệnh thế kỷ.

– Có thể là Bug hay không? – Huyền Phong bụm mặt hỏi. Khi hắn bị Sadako khống chế, Vương Giai Tuệ đã đấm cho hắn một phát.

– Ai biết. Lần sau Sadako đến có thể hỏi thử xem. – Mặc Ly xấu xa nói, dọa đối phương nhe răng trợn mắt – Oan hồn Sadako lại nhắc nhở cho tôi ‘Hài cốt dưới giếng’, có lẽ là chỉ sau khi mình bị Sadako nhỏ chiếm lấy thân thể, bị cha ruột ném thi thể xuống giếng. Rất có khả năng đây là mấu chốt để siêu độ cô ta. Phương pháp tốt nhất để siêu độ oan hồn là thực hiện tâm nguyện chưa hoàn thành của cô ta.

– Hận ý của cô ta chỉ vào ai? Con người, hay là… Sadako nhỏ? – Tô Kỳ Đông nhíu mày suy nghĩ – Cô ta ra tay giúp cậu, nói lên cô ta cần cậu thực hiện nguyện vọng, vì sao không tìm cậu vào lúc khác? Ở khách san lúc đầu, trên đường chúng ta đến Hoàng cung, trước khi Sadako nhỏ tập kích… Mà lại ra tay cứu cậu lúc bị tấn công, hơn nữa còn nêu lên gợi ý…?

– Tôi cảm thấy Thần vẫn luôn chú ý đến chúng ta. Từ trang báo nhiệm vụ, nhiệm vụ đường nhánh đến ghi chú, đều có liên hệ chặt ché: Tìm được băng ghi hình có chứa virus Ring, bị Sadako nhỏ tấn công, sau đó Sadako lớn sẽ cứu người, để lại gợi ý. Mà trong ghi chú lại nhắc nhở phần thưởng khi giết chết phân thân Sadako. Chúng ta đi trộm Tam Chủng Thần Khí, trên đường gặp phải yêu quái, Bát Chỉ Nha, vì sao trên ghi chú không có nhắc nhở?

– Bởi vì không quan trọng, không liên quan. Chúng nó đều không ảnh hưởng đến nhiệm vụ đầu mối chính, chỉ có ‘Phân thân Sadako’ là phải hiểu rõ… Phải chăng là người lấy được sẽ có thể tiếp xúc với hai Sadako, mà Sadako lớn muốn chúng ta tìm đến hài cốt, hơn nữa giết Sadako nhỏ, như thế thì linh hồn có thể an nghỉ.

– Suy luận rất tuyệt! – Địch Khải vỗ tay – Đương nhiên, tôi còn có một vấn đề không quan trọng không liên quan, hoặc là một phiền toái nhỏ. Chúng ta đều xem video.

– …

Trong chốc lát, tất cả đều im lặng.

– Chúng ta… đều nhiễm virus Ring? – Huyền Phong khó khăn hỏi, đột nhiên cảm thấy toàn thân khó chịu không nói nên lời.

– Có vẻ như hành động càng nhanh càng tốt. Các vị, thu dọn thu dọn, tàn cuộc cứ giao cho người vệ sinh khách sạn nhức đầu đi. Khuya hôm nay chúng ta sẽ xuất phát! – Rút ra dao găm chia đôi băng video, Địch Khải đứng lên mở laptop bỏ túi mang trong mình – Mặc kệ điện ảnh hay tiểu thuyết, cái giếng mai táng Sadako đều ở đảo. Chúng ta nên sớm đặt vé tàu.

– Chúng ta tuyệt đối là du khách tệ hại nhất từ trước đến nay của khách sạn này! – Mặc Ly cũng không chà lau kiếm Kusanagi, vẫy đuôi huýt sáo. Hai cô nàng Sadako đều cùng bọn họ quậy phá tới mức này, tóm lại là không có một lúc nào là an ninh cả.

Nhìn hai người không hề khẩn trương chút nào, ba người khác không thể không thừa nhận hai người này rất có duyên phận “thầy trò”.



Màn đêm buông xuống, Sadako tựa hồ cực kỳ thành khẩn, không có lại tới quấy phá đội nhỏ bắt đầu 13 người, bây giờ là 5 người. Mặc Ly lén lút rời khỏi đội ngũ chạy lên mái nhà. Có Câu Ngọc của Tô Kỳ Đông, dưới lầu cơ hồ rất an toàn, cho nên cô mới có ý nghĩ chạy ra ngắm trời đêm.

– Tiểu Hồ Ly, ngoan ngoãn ngủ một giấc đi, coi chừng bị yêu quái ăn thịt đấy nha! – Sau lưng truyền đến giọng nói ôn hòa đặc biệt của Địch Khải, mang theo một chút cảm giác mà ông ấy tự nhận là hài hước ở trong trò chơi tử vong này.

– Không ngủ được! Trước giờ quyết chiến các chiến sĩ thường có một chút mất ngủ mà. – Mặc Ly dùng đuôi làm đệm, nằm lên bộ lông mềm mại như nhung, ngẩng đầu nhìn bầu trời sao biến hóa muôn màu. – Sao… rất đẹp…

Khi tử vong uy hiếp đến trước mắt, mới nhận ra mọi thứ trên thế giới này đều xinh đẹp như vậy. Những thứ “không thú vị” trước đó bây giờ cũng có thể đẹp đến phát khóc. Mặc Ly hối hận. Cô muốn về nhà…

Địch Khải theo ánh mắt Mặc Ly ngẩng đầu nhìn lên, bất giác cười khẽ. Thật vậy, vô số vì sao vẽ lên bầu trời đêm, cảm giác tuyệt vời như đang ở trong thế giới thần thoại. Nhưng mà, kỳ thật ông muốn nói với Mặc Ly, bầu trời đầy sao này còn xinh đẹp hơn thế giới thực… Vì thời đại kia, đã không còn truyền thuyết của ánh trăng và sao trời.

——— —————— ———

Chú thích:

(☆) Những lá bài Tarot: The Judgement – Thẩm lý và phán quyết; The Hanged Man – Người bị trói; The Hierophant – Giáo hoàng; The Moon – Ánh trăng; The Tower – Ngọn tháp.

Các lá bài Tarot đặt xuôi hay ngược đều có ý nghĩa không giống nhau, biểu hiện vận mệnh khác biệt của con người. Đây cũng là vận mệnh của các nhân vật còn lại trong phần II này, trừ những người sẽ chết, những lá bài vận mệnh này vẫn có thể biểu hiện tương lai rất xa của các nhân vật, đặc biệt là Mặc Ly và Tô Kỳ Đông.

Ý nghĩa của các lá bài sẽ từ từ được tiết lộ ở các chương sau.

Phần II còn có một người sẽ hy sinh. Dựa vào lá bài Tarot có thể đoán được người đó là ai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.