Mạt Thế Nữ Phụ Hằng Ngày Đều Bị Sủng

Chương 47



Nguyễn Ninh nghĩ nghĩ, con tang thi biến dị kia cũng thật đủ thảm. Vốn dĩ hẳn là còn có thể ở cái địa phương này ngược thêm vài người, nói không chừng ngày sau còn có thể trở thành một con tang thi cao cấp, kết quả vận khí không tốt, vừa mới lên sân khấu không bao lâu, liền ở chỗ này gặp được nam chủ, cuối cùng chỉ có thể hoá thành một viên tinh hạch màu đỏ trong tay nam chủ.

Tinh hạch hoả hệ Cố Diệc Thừa cầm cũng không dùng được, liền đưa cho Tạ Phi là dị năng hệ hoả trong tiểu đội.

" Cảm ơn Cố thiếu!"

Thời điểm Tạ Phi tiếp nhận tinh hạch quả thực là vừa mừng vừa sợ. Tang thi là Cố thiếu giết chết, bọn họ căn bản cũng không xuất lực, Tạ Phi hoàn toàn không nghĩ tới cuối cùn tinh hạch này có thể rơi xuống trên tay hắn.

Không chỉ Tạ Phi, ngay cả mấy người trong đội ngũ Tiết Thần thời điểm nhìn đến một màn này cũng cảm thấy kinh ngạc, nếu trước đó không biết giá trị tinh hạch còn tốt, hiện tại đã biết, đối với hành động Cố Diệc Thừa, nội tâm khó tránh khỏi đều có điểm xúc động.

Đến nỗi những người không phải trong đội ngũ ở đây, nếu thực sự có người muốn đánh chủ ý lên tinh hạch, cũng phải ước lượng một chút có thể hay không đánh thắng bọn Cố Diệc Thừa.

Chỉ cần mỗi người đều tự hiểu lấy, ở thời điểm con tang thi biến dị kia làm mọi người chật vật như vậy, cái tinh hạch này cũng đã định là cùng bọn họ không có duyên.

Tinh hạch tang thi biến dị này so với móng tay cái thì lớn hơn một chút, toàn thân lửa đỏ, nhìn liền biết tinh hạch này không phải tinh hạch bình thường.

Nguyễn Ninh tuy rằng không nhìn thấy con tang thi biến dị kia, nhưng chỉ cần nhìn qkichs thước quả tinh hạch này liền biết, con tang thi biến dị kia khẳng định không phải cấp 1. Ít nhất hẳn là sắp bước vào cấp 2 hoặc là đã bước vào cấp 2.

Mà thời điểm đối phó con tang thi biến dị này, toàn thân nam chủ đều không chút thương tổn nào, xem ra giết chết tang thi biến dị đối với hắn mà nói, cũng không phải là một chuyện khó giải quyết.

Thông thường tang thi biến dị so với dị năng giả cùng cấp sẽ lợi hại hơn một chút. Cũng không biết hiện tại, dị năng lôi điện của nam chủ đến tột cùng đã tới giai đoạn nào rồi?

Nguyễn Ninh trái lo phải nghĩ, cũng cảm giác khẳng định là không yếu, cấp bậc dị năng cũng đến cấp 3.

Lúc này mạt thế bùng nổ còn chưa tới một tháng, có người còn chưa thức tỉnh dị năng chỉ có thể dựa vào vũ khí lạnh giết tang thi gian nan sống sót, có người vừa mới thức tỉnh dị năng còn đang vào giai đoạn tìm hiểu, nam chủ Cố Diệc Thừa đã có thể đánh bại tang thi biến dị cấp 2.

Quả nhiên nếu so sánh sẽ tức chết người.

Nguyễn Ninh một bên cao hứng, nam chủ có thể lợi hại như vậy, còn cùng nàng là "Đồng đội đồng hành", có thể đảm bảo an toàn hơn một chút, một bên lại muộn phiền buồn rầu chính mình khi nào mới có thể trở nên lợi hại giống nam chủ.

*********

Vừa mới đối phó xong một đàn tang thi, thể lực đội ngũ cũng dị năng đều tiêu hao quá lớn, vì tình huống an toàn mà suy xét, Tiết Thần an bài mọi người trước lưu lại nơi này chỉnh đốn một phen, chờ ăn xong cơm trưa lại rời đi tới trạm xăng dầu.

Đội ngũ cứu viện bên kia thương vong thảm trọng, cũng không có khả năng rời đi nhanh như vậy, hiện tại đang ở tại chỗ nghỉ ngơi, thống kê nhân số thương vong.

Bọn họ thời điểm rời khỏi an toàn tổng cộng có mấy chục người, số lượng dị năng giả trong đội ngũ rất ít, nên người thường đều chiếm đa số. Trải qua lăn lộn dưới đàn tang thi, trong đội ngũ đã chết năm người, thương vong nghiêm trọng có tám người, mọi người cơ bản trên người đều có thương tích.

So sánh với nhau, bên này Nguyễn Ninh, trừ bỏ tiểu đội Lý Báo thời điểm đối phó tang thi bị chút vất thương nhẹ bên ngoài, những người khác đều hoàn hảo không bị thương gì.

Những làm Nguyễn Ninh không nghĩ tới là, ở chỗ nàng còn có thể gặp lại Tần Nhậm Hạo. Hắn thế nhưng cũng trở thành một thành viên trong đội ngũ cứu viện.

Hắn so với với các thành viên trong đội ngũ bị thương tương đối nhẹ, chỉ có làn da ở cánh tay đã bị bỏng một khoảng lớn bằng bàn tay, bất quá do dù như vậy, sau khi bị ngọn lửa nóng rực như vậy tiếp xúc qua miệng vết thương nhìn qua cũng có chút doạ người, nếu không xử lý tốt, chỉ sợ sẽ bị cảm nhiễm.

" Anh trai, em ở bên kia nhìn thấy một bạn học cùng trường, có thể qua đó nói chuyện với hắn một chút sao?" Nguyễn Ninh nghĩ trực tiếp qua đó, nhưng đột nhiên nhớ tới trước đó nam chủ có nói qua nàng không cần tuỳ tiên đi loạn, cho nên quyết định vẫn là cùng Cố Diệc Thừa nói một tiếng.

" Bạn học cùng trường?" Cố Diệc Thừa híp mắt, theo phương hướng Nguyễn Ninh nhìn cũng nhìn theo qua đó, ở bên ngoài cửa hàng, có một nam sinh ưa nhìn cùng nàng tuổi không sai biệt lắm.

" Ninh Ninh muốn thì đi qua đi, bất quá tốt nhất đừng rời khỏi tầm mắt mọi người, tang thi bên ngoài tuỳ thời đều có khả năng tiến vào." Cố Diệc Thừa thu hồi tầm mắt, nhàn nhạt nói một câu.

Nguyễn Ninh gật đầu, bất quá nội tâm lại hoàn toàn không cảm thấy liền ở khoảng cách vài bước chân trong ngoài cửa hàng nàng có thể xảy ra chuyện gì. Vừa nghe nam chủ đồng ý, nàng liền lập tức vui vẻ mà đi ra cửa hàng ô tô 4s.

" Nguyễn Ninh? Ngươi như thế nào lại ở chỗ này?!"

Trước đó tại đây Tần Nhậm Hạo mới vừa học cách làm của những người khác, dùng dao nhỏ đem phần ngoài miệng vết thương cắt xuống phòng ngừa cảm nhiễm, hiện tại trên mặt không còn bao nhiêu huyết sắc, cả người nhìn qua có chút suy yếu.

Bát quá thời điểm nhìn tới Nguyễn Ninh, trên mặt Tần Nhậm Hạo vẫn là khó nén tia kinh hỉ cùng vui sướng.

Từ khi ở an toàn khu gặp mặt, hắn rốt cuộc liền không có vận khí tốt ở trong an toàn khu mà nhìn tới nàng. Hắn lại không biết địa chỉ của nàng, nàng cũng chưa từng có đi tìm hắn.

" Thương thế của ngươi, một mình ngươi căn bản không thể băng bó tốt được, ta giúp ngươi đi." Nguyễn Ninh nghĩ đến người này lúc trước đối với nàng rất tốt, còn từng muốn giúp nàng đổi thuốc trị cảm, nàng tổng không thể trơ mắt nhìn hắn luống cuống tay chân mà một mình băng bó vết thương ở bên kia.

" Vậy phiền toái cho ngươi." Tần Nhậm Hạo vốn là muốn cự tuyệt, nhưng nhìn đến hai mắt sáng ngời cùng quan tâm của Nguyễn Ninh, đôi tai chợt đỏ bừng, sau đó gật đầu đồng ý.

" Ta kỳ thật cũng là lần đầu tiên băng bó cho người khác, ngươi không chê ta băng bó không tốt là được."

Nguyễn Ninh từ trong tay hắn tiếp nhận mảnh vải dùng để băng bó, nhìn miệng vết thương hắn không có một chút thuốc nào, mày khẽ nhíu nhỏ đến không phát hiện được, nhịn không được hỏi:" Vết thương của ngươi không có chút thuốc nào thật sự có thể tốt lên không?"

Tần Nhậm Hạo nhưng thật ra lại thật thà nói:" Sau khi dị năng thức tỉnh, miệng vết thương tốc độ khôi phục so với trước kia nhanh hơn rất nhiều. Vết thương này của ta còn chịu đựng được."

Điều kiện trong đội ngũ cứu viện cũng không tốt, thuốc trị thương càng là khan hiếm, cho nên chỉ có thể cho những người bị thương nặng trong đội ngũ dùng trước. Thuốc kháng sinh liền càng thêm hiếm thấy, bằng không Tần Nhậm Hạo cũng không cần dùng biện pháp cắt thịt để phòng ngừa cảm nhiễm.

Trong không gian của Nguyễn Ninh thật ra có thuốc trị thương, bất quá thời điểm nàng thu thập vật tư cũng không có đi cửa hàng thuốc đó, cho nên những thuốc này không phải của nàng, là tiểu đội chuẩn bị tốt dự phòng đặt ở trong không gian của nàng.

Ở mạt thế loại vật tư này tầm quan trọng bao nhiêu Nguyễn Ninh đều hiểu rõ, cho nên nàng cũng không có tư cách một mình quyết định có hay không đem thuốc trong đội ngũ ra dùng.

Nhưng nếu mặc kệ hắn sau đó đơn sơ mà xử lý vết thương như vậy, cũng không tốt lắm....

Thời điểm Nguyễn Ninh cân nhắc muốn hay không đi tìm nam chủ hay Tiết Thần xin ý kiến một chút, Giang Cảnh Siêu liền từ bên cạnh đi tới, đưa cho Nguyễn Ninh cồn i-ốt cùng với thuốc bôi Vân Nam.

" Cái này là Cố ca nói ta đưa lại đây, nói là bạn học ngươi hẳn là có thể sử dụng tới." Giang Cảnh Siêu còn có việc khác cần hoàn thành, đưa thuốc xong liền rời đi.

Nguyễn Ninh sau khi cầm được thuốc trị thương, nhìn qua kính pha lê trong suốt của cửa hàng ô tô 4s mà tìm kiếm hình bóng của nam chủ. Cố Diệc Thừa đang ở khu nghỉ ngơi cùng Tô đội trưởng đội cứu viện, cũng chính là nam nhân trung niên bị thương nặng kia nói cái gì đó, không chú ý về phía bên này.

Đã có người đưa thuốc trị thương tới, Nguyễn Ninh liền không cần rối rắm chuyện khác. Nhanh chân giúp Tần Nhậm Hạo đem miệng vết thương xử lý một lần nữa, trước dùng cồn i-ốt tiêu độc, lại giúp hắn rải lên thuốc bôi Vân Nam.

" Đúng rồi, người kia vừa mới nói tới Cố thiếu là ai?" Thời điểm nàng xử lý vết thương Tần Nhậm Hạo, giống như tuỳ ý hỏi.

Nguyễn Ninh dùng mảnh vải thắt thành nơ con bướm, kết thúc hàng động băng bó, thuận miệng nói:" Đó là anh trai ta. Hắn cũng là một dị năng giả vô cùng lợi hại!"

Nghe thấy câu trả lời này, Tần Nhậm Hạo lòng đang treo cao mới được thả xuống. Vừa rồi hắn có nhìn theo tầm mắt Nguyễn Ninh hướng qua bên kia, vừa lúc cùng nam nhân kia liếc mắt một cái, ném mạnh lại đây một cái ánh mặt sắc bén, làm hắn nhịn không được sau lưng chợt lạnh.

Nguyễn Ninh ở trường học vẫn luôn khép kín, Tần Nhậm Hạo không rõ lắm tình huống gia đình nàng, cũng không biết mặt người nhà của nàng ra sao. Bất quá vừa rồi chỉ nhìn thấy một cái, Tần Nhậm Hạo có thể cảm giác tới, anh trai Nguyễn Ninh tuyệt đối không phải kẻ đầu đường xó chợ.

Bất quá có một người như vậy, nói vậy Nguyễn Ninh cũng có thể sống ở mạt thế càng tốt hơn đi?

Tần Nhậm Hạo còn nghe nói hình như chính là đội ngũ đi cùng Nguyễn Ninh này đã cứu mọi người, bằng không khả năng là bọn họ sẽ bị một đám tang thi cùng con tang thi biến dị kia đuổi đánh.

Tần Nhậm Hạo cho rằng từ sua khi mình có dị năng rồi, là có thể bảo hộ chính mình cùng người hắn muốn bảo vệ, nhưng trải qua lần này ngày hôm nay, hắn nhận thức chính mình còn quá yếu kém, bằng không cũng sẽ không ở thời điểm trước mặt tang thi biến dị cũng không hề có sức phản kháng.

Nguyễn Ninh lúc này tới đây trừ bỏ cùng Tần Nhậm Hạo chào hỏi, còn có một chuyện tương đối quan trọng muốn hỏi hắn.

Nếu đều đã rời đi an toàn khu, về sau còn không biết có thể hay không gặp đươc, Nguyễn Ninh cũng không chọn hỏi vòng vo làm gì, mà trực tiếp mở miệng hỏi ra tới.

Sau đó từ trong miệng Tần Nhậm Hạo, Nguyễn Ninh biết được một ít tin tức nàng muốn.

Trần Dĩnh Nhi kia cũng không ở đội ngũ nhất trung kia nghỉ ngơi mấy ngày, trước khi Tần Nhậm Hạo gia nhập đội ngũ cứu viện, nàng liền đi tới an toàn khu của bạn trai. Sau lại giống như đi theo người kia rời đi an toàn khu. Bởi vì chỗ bạn trai nàng không phải thành phố S bên này, lần này đến an toàn khu cũng là vì bổ sung vật tư, cho nên thời điểm hắn rời đi thì Trần Dĩnh Nhi cũng liền đi theo cùng.

Nguyễn Ninh nghe xong trong lòng hiện lên một tia buồn bã, nhưng cũng không có cản thấy có gì oán giận cùng không cam lòng.

Chung quy người trải qua thống khổ kiếp trước đó cũng là nguyên chủ, không phải bản thân nàng. Cái Nguyễn Ninh có chỉ là một đoạn ký ức thuộc về nguyên chủ, chỉ biết đã xảy ra chuyện gì, lại không có đồng dạng trải qua, cũng không thể đối với chuyện này đồng cảm như bản thân mình cũng bị.

Điều duy nhất nàng có thể làm, chính là gặp được cái người kiếp trước hại chết nguyên chủ kia, tìm cho nguyên chủ một cái công đạo, nhưng nếu không thể gặp được hoặc là không có cơ hội giáo huấn người kia, Nguyễn Ninh cũng sẽ không vì thế mà canh cánh trong lòng.

Bất quá nói thật, là Nguyễn Ninh cũng không biết nên giáo huấn Trần Dĩnh Nhi kia như thế nào. Nàng có nghĩ tới mấy kế hoạch, đủ loại đều có, nhưng ngay từ đầu đều bị nàng vứt đi sạch sẽ.

Rốt cuộc Nguyễn Ninh cũng sẽ không làm ra những chuyện giống với những người bỏ đá xuống giếng này, đem những người khác đẩy vào đàn tang thi, lấy cớ báo thù người khác cũng không thể được. Chó có thể cắn người một ngụm, nhưng xong việc người tổng không thể lại đi cắn chó một ngụm đi.

**********************

( Chúc các đọc giả năm mới vui vẻ nha. Cảm ơn đã ủng hộ bộ truyện của tui. Lần đầu tiên edit truyện có gì sai sót mong mọi người thôg cảm * cúi đầu*)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.