Mạt Thế Trọng Sinh Chi Đào Hoa Trái

Chương 53



Đại Cường ở một bên trầm mặc gặm chân gà cùng đùa nghịch đồ vật trên bàn.

Qua một hồi lâu, Tề Duyệt mở miệng: “Không biết dị năng giả có thể chữa khỏi bệnh này hay không?” Nói xong cậu nhìn u Khắc, bản thân cậu cũng không chắc, người có dị năng chữa trị rất ít, người có được dị năng này đa phần đầu tiến vài các căn cứ hoặc hợp tác cùng các tiểu đội.

“Căn bản chưa từng nghe nói gần đây có người sở hữu dị năng này, có lẽ ở những căn cứ lớ sẽ có.” u Khắc nói rõ quyết định của mình: “Tôi sẽ đem máu của Dương đi xét nghiệm trước,… Nếu đúng như vậy, thì phải chuẩn bị trước.”

Đại Cường chen miệng vào: “Vậy cậu tính đi đâu, đến bệnh viện Hải Lạp sao?”

“Tôi đã hỏi thăm người địa phương, Hải Lạp có một căn cứ nghiên cứu khoa học, là do mấy công ty y dược hợp tác đầu tư trước mạt thế, thiết bị bên trong rất tân tiến.” u Khắc nói xong nhìn về phía hai người.

Tề Duyệt gật đầu đồng ý, nơi kia cậu đã nghe nói qua, rất nhiều thuốc cùng thiết bị chữa bệnh đều được nơi đó nghiên cứu chế tạo thành công.

“Chuẩn bị khi nào thì đi?” Tề Duyệt hỏi.

“Ngày mai hoặc ngày mốt, chuẩn bị tốt đi, ngày mai có người từ căn cứ Hải Lạp đến đây trao đổi.” u Khắc rõ ràng đã tính toán mọi thứ rất tốt.

Đại Cường xoa xoa hai tay đầy mỡ: “Tề Duyệt, cho cậu xem cái này.” Nghiêng đầu ý bảo đối phương qua bàn bên cạnh.

Tề Duyệt đi qua, cầm lên cây súng đặt trên bàn đã được cải tiến, hỏi đối phương: “Như thế nào lại có dạng này? Đây là súng?” Bề ngoài nhỏ hơn súng thường, đại khái chỉ dài bằng nửa cánh tay, có cảm giác rất giống súng đồ chơi.

Đại Cường giải thích cho hai người: “Cái này chỉ dùng để cải trang súng tự động, tôi đã sửa lại cấu tạo bên trong, hiện tại không cần nạp đạn, chỉ cần đưa tinh hạch dạng lỏng vào là có thể sử dụng, nó có thể xuyên phá bất cứ vật thể nào.” Nói xong hắn còn cấp cho hai người xem thử uy lực của khẩu súng, bắn vào bức tường đối diện. Một cột sáng bắn ra, trực tiếp xuyên qua ba vách tường tạo thành một lỗ hổng.

Tinh hạch dạng lỏng thường rất khó lấy, dị năng giả chỉ có thể dùng tinh thần lực hấp thụ tinh hạch, bọn họ có thể lấy được tinh hạch dạng lỏng cũng là ngoài ý muốn.

Sau khi dị năng của Tề Duyệt lên đến cấp ba, không gian nhiều thêm một cái ấm nước xinh xắn. trong một lần nấu nước cậu không cẩn thận làm một viên tinh hạch rơi vào, thế nhưng lại phát hiện tinh hạch rắn chắc khó vỡ lại bị nấu chảy. Như vậy bọn họ có thể trực tiếp uống tinh hạch mà không cần lãng phí thời gian hấp thụ.

Đại Cường sau khi biết được vẫn luôn tỏ ra hứng thú với tinh hạch dạng lỏng, Tề Duyệt cũng liền đem tinh hạch nấu được ném cho hắn nghiên cứu, không nghĩ tới hắn lại ngoạn ra vật này.

“Cho tôi khoảng hai ngày nữa tôi sẽ làm hai khấu súng giống thế này cho các cậu.” Đại Cường kiên quyết nói.

“n.” Ánh mắt u Khắc phức tạp, “Cảm tạ, huynh đệ.”

Tề Duyệt vỗ vỗ bả vai đối phương, im lặng an ủi u Khắc có chút suy sụp.

Đại Cường muốn đem khẩu súng sửa chữa, không giống ngày thường cùng ăn cơm với họ, Tề Duyệt để lại cho hắn phần thức ăn của hai ngày, sau đó cùng u Khắc trở về.

Trở lại nơi ở, u Khắc vội vàng đi thăm Tôn Dương, Tề Duyệt thì vào phòng bếp, cậu muốn tận dụng thời gian để luyện tập thăng cấp.

Tại mạt thế, nhân loại không những phải đề phòng tang thi mà còn phải cảnh giác với đám biến dị thú. Biến dị thú bất đồng với tang thi, chẳng những trên đầu tụi nó có tinh hạch mà thịt trên người còn có thể sử dụng. Vì vậy mà rất nhiều dị năng giả trở thành thợ săn tự do, nghề nghiệp chính là bắt biến dị thú để đổi lấy những vật phẩm khác. Tề Duyệt cùng u Khắc chính là thợ săn, bọn họ không thuộc bất luận căn cứ cùng tổ chức nào, Tề Duyệt còn có thể lợi dụng biến dị thú để đề cao dị năng của mình.

Đang nấu trong nồi chính là thịt sói mà cậu mới săn được. Thịt sói có chút tanh nồng, cậu không thích ăn lắm. Những con sói còn lại trên xe đều là vật trao đổi với Hải Lạp căn cứ. Biến dị thú tuy nhiều nhưng rất khó bắt, rất giỏi chạy trốn. Tuy nhiên thịt biến dị thú lị thơm ngon, đã trở thành món chính trên bàn ăn, nhưng không phải ai cũng có cơ hội được nếm qua. Về phần đầu sói này, thuần túy chỉ là vì cậu muốn luyện dị năng, cậu vẫn thích ăn thịt bò hơn.

Tinh thần lực chầm chậm rót vào cơ thể Tề Duyệt, cảm giác dị thường thoải mái, cách thăng cấp cần một chút nữa.

Vài năm nay không gian của Tề Duyệt lại xuất hiện thêm hai vật phẩm mới, cấp ba là một ấm nước xinh xắn. Uống nước nấu bằng ấm nước ấy có thể bế tức, khiến tang thi không thể ngửi thấy khí tức nhân loại trên người.

Thời điểm tiến cấp bốn, lại có thêm một cái nồi đế bằng, Tề Duyệt đều dùng cái nồi này để chế biến thịt. Cái nồi này làm ra thực vật có hiệu quả ẩn thân, đương nhiên điều kiên tiên quyết là không thể bị vật thể sống đụng vào, nếu không sẽ mất hiệu quả, còn trong vòng một ngày sẽ có cảm giác suy yếu, không thể tiếp tục ẩn thân.

Thịt nấu bằng nồi đề bằng cấp bốn kết hợp với thủy nấu bằng ấm nước cấp ba hiệu quả vô cùng tuyệt vời.Tang thi theo thời gian ngày càng tăng trưởng, thân thể càng thêm đổ nát, nhưng vẫn như cũ truy lùng nhân loại. Theo thống kê, hiện nay trên toàn nước, tỉ lệ tang thi so với nhân loại là năm nghìn so với một. Những thành phố tiêu điều vẫn có những con tang thi đi đi lại lại, khắp nơi đều là thi thể.

Một ngày một đêm, mấy trăm cân thịt sói biến thành mấy khối thịt chín, Tề Duyệt rốt cuộc đạt đến cấp năm.

Lắc lắc cánh tay, duổi duỗi chân, xoay xoay cổ, Tề Duyệt liền tiến vào không gian. Vừa tiến vào chính là cái bàn chất đầy đồ vật. Cậu cầm lấy vật phẩm mới xuất hiện kia, cẩn thận nhìn trong chốc lát, sau đó ra khỏi không gian.

Tề Duyệt nắm lấy vật phẩm trong tay, đang chuẩn bị lấy khối thịt trong không gian ra để thử hiệu quả. Thấy cái bàn trước mặt, bỗng nhiên cậu liền nảy ra một ý, hướng trên bàn bổ xuống.

Rầm, một cái bàn bằng gỗ cứ như thế bị bổ làm đôi. Tề Duyệt có chút không dám tin, nắm trong tay con dao chưa đến một thước chém tới cái bàn sắt bên cạnh, sát, cái bàn từ từ tách ra hai bên, này…Thật sự là….Chém sắt như chém bùn a…..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.