Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Chủ Hoành Hành

Chương 168



Nhận được tin tiểu tổ đi điều tra đã trở về, nhóm cao tầng của căn cứ lập tức buông công việc trong tay, chạy tới phòng họp trước tiên. Phòng họp to như thế rất nhanh đã đầy cứng người.

Cung Lê Hân thấy mọi người đến đủ, nhìn về phía mười dị năng giả kia nói,”Bắt đầu đi.”

Dị năng giả dẫn đội gật đầu, lấy ra thẻ nhớ gắm vào máy tính, mở file, nhấp vào video chiếu hình lên.

Mộc hệ dị năng giả giỏi dung nhập vào cảnh vật xung quanh, thổ hệ dị năng giả có thể chui xuống đất, phong hệ dị năng giả có thể bay trên trời, là những người thích hợp nhất được chọn để đảm nhiệm công tác điều tra. Hơn nữa, mười người này đều xuất thân từ quân trinh sát, kinh nghiệm rất phong phú, sau khi lẻn vào Vụ Thành nơi tang thi quần tụ đã lắp đặt các camera vào đó, trực tiếp quay tình hình bên trong đem về Ninh Thành.

Những tang thi này tuy đã tiến hóa ra trí tuệ, nhưng trình độ đều không cao, cho dù để camera dưới mí mắt chúng, chúng cũng không nhận ra được, cho nên việc lắp đặt camera kỳ thật không quá khó, cái khó là phải tránh bị bọn chúng truy kích, thuận lợi mang tình báo về. Cũng may bọn họ đã không khiến Cung thiếu thất vọng, thành công hoàn thành nhiệm vụ trở về.

Mấy camera này đều là camera không dây chạy bằng pin, lấy được từ một cửa hàng điện tử trong Ninh Thành, hình ảnh lúc tốt lúc xấu. Bọn họ đã lắp mấy trăm cái khắp Vụ Thành, lượng video khá nhiều. Bất quá trên đường về bọn họ đã sửa sang lọc lại qua một lần, lưu lại những cái tốt có giá trị bỏ chung vào một file.

Video bắt đầu chiếu hình, phòng họp cũng an tĩnh lại, tổ trưởng tổ điều tra đợi video chạy tới phần mấu chốt thì bắt đầu giải thích,”Từ video này chúng ta có thể thấy, số tang thi cấp thấp trong Vụ Thành không cố định, chúng đến đến đi đi không ngừng; tang thi cao cấp bình thường luôn hoạt động trong vùng trung tâm, không dễ dàng rời đi, giống như con cao to này, còn có con mặc quần bò đó, con mặc váy đen kia nữa…” Hắn dùng bút máy chỉ vào mấy điểm trên video,”Đẳng cấp chúng nó đều trên cấp năm đê giai, là những con luôn cư trú trong Vụ Thành, địa vị trong đàn tang thi rất cao, mỗi lần xuất hiện đều tiền hô hậu ủng*, thanh thế rất lớn.” (* : trước hô sau ủng; ngày trước khi vua quan ra ngoài, thường có rất đông binh lính đi theo, đằng trước có lính hô dẹp đường, sau có lính ủng hộ; chỉ sự rầm rộ khi xuất hiện )

Mọi người nhìn qua phía Cung Hương Di, thần sắc khó lường. Video này đã chứng thực chuyện giữa tang thi có phân hóa giai cấp như lời Cung Hương Di nói, như vậy, dự ngôn của cô về tang thi hoàng cũng có khả năng là thật.

Lính trinh sát kia thấy mọi người lo lắng, thì mở tiếp một video khác, trực tiếp nói vào trọng điểm,”Con tang thi hỏa hệ cấp năm cao giai điên phong này là con có cấp bậc cao nhất trong Vụ Thành, những con khác đều rất sợ nó. Thế nhưng…” Hắn dừng một chút, sau đó tiếp tục nói,“Mọi người xem chỗ này, thấy trên cổ nó cưỡi cái gì không?”

Mọi người tập trung nhìn vào, thì thấy có một con tang thi trẻ con đầu to như cái đấu đang dùng tứ chi gầy nhom nhỏ xíu của nó bâu chặt lấy cổ con tang thi cấp năm kia, bám sau đầu con cấp năm đó y như một con đỉa. Đầu tang thi sơ sinh nọ đã lớn đến cực hạn, từng mạch máu đen kịt y như mấy con giun trải rộng khắp cái đầu có lớp da mỏng như cánh ve của nó, trông vô cùng khiếp người. Tương phản với cái đầu to dị thường, thân thể của nó lại có vẻ cực kỳ gầy yếu, trông y như một bộ xương bọc da. Mà đồng tử của nó đặc biệt nhất, là đôi mắt trắng đen rõ ràng, nét đặc hữu của trẻ sơ sinh, nhìn vô cùng hồn nhiên, không thể nhìn rõ hệ và cấp bậc.

“Đó là tang thi hoàng.” Cung Hương Di từ từ mở miệng, tâm treo cao rốt cuộc cũng yên ổn trở lại. Chuyện này hoàn toàn không khác những gì cô đã nghe và nhìn thấy đời trước.

Tên lính trinh sát bấm dừng video, phóng to hình ảnh lên, lấy bản phác họa của tang thi sơ sinh kia mà Cung Hương Di đã đưa cho hắn một tháng trước, mở ra đặt lên bàn, khẳng định,“Căn cứ theo tình hình, con tang thi này và con cao cấp kia có quan hệ chủ yếu và phụ thuộc, những tang thi cao cấp khác đều nghe lệnh của nó, phụ trách bảo hộ nó an toàn. Nó đúng thật là tang thi hoàng, hơn nữa năng lực hẳn là thuộc niệm lực hệ, giống y như lời dự ngôn của Cung tiểu thư.”

Nhìn bức phác họa trên bàn không khác với trong video là mấy, mọi người đều lâm vào trầm mặc.

Cung Hương Di biết mình không có tư cách nhưng vẫn không nhịn được phải mở miệng,“Kỳ thật, Vụ Thành chính là một vùng đất nuôi tang thi. Hết thảy mọi thứ của Vụ Thành đã tạo ra con tang thi đó, nó hấp thu toàn bộ năng lượng phóng xạ ở khu vực xung quanh, lực lượng đã tiến hóa không gì sánh kịp, cũng bởi thế mà đất đai, không khí và nguồn nước ở Vụ Thành mới có thể sạch như vậy. Dị năng của con tang thi này là dùng niệm lực lập khế ước với tang thi khác, khiến tang thi khác phụ thuộc vào nó, mà cơ thể của nó thì không có sức chiến đấu, mọi người nhìn cái đầu cực lớn của nó xem, lại nhìn cơ thể gầy yếu của nó này, chính là chứng minh tốt nhất. Chỉ cần chúng ta giết được nó, những tang thi có khế ước với nó cũng sẽ theo đó mà chết. Hãy tin tôi, trận chiến này nhìn qua có vẻ khó, nhưng chỉ cần chúng ta chuẩn bị đầy đủ nhất định sẽ thắng.”

Đời trước, những dị năng giả của C quốc vì đoạt lại Vụ Thành đã phải trả giá đại giới. Ngay thời điểm bọn họ sắp bị toàn diệt, đột nhiên một viên đạn lạc đã bắn trúng ngay đầu tang thi hoàng trốn trong quần tang thi, các tang thi cao cấp lần lượt ngã xuống tử vong, trận chiến chấm dứt mà không ai hiểu vì sao. Cho đến khi một dị năng giả tìm được thi thể con tang thi hình thể đặc biệt này trong đống xác, lấy ra một viên tinh hạch trong suốt lớn chừng một nắm tay của nam nhân trưởng thành trong đầu nó, bí ẩn này mới có lời giải.

Đẳng cấp tang thi chẳng những có thể dựa vào màu mắt và uy áp để đoán, mà còn có thể dựa vào kích thước lớn nhỏ của tinh hạch. Một tang thi nhỏ xíu thế mà lại có một tinh hạch lớn như vậy, thế nên nó đúng thật là vương giả trong đám tang thi.

Các nhà khoa học nghiên cứu trong mấy tháng, cuối cùng phát hiện, viên tinh hạch đó vẫn không ngừng hấp thụ năng lượng phóng xạ ở chung quanh, mà Vụ Thành nhờ có nó mới tránh được việc bị ô nhiễm. Cho tới tận khi cô chết, viên tinh hạch này vẫn được bảo vệ an toàn trong Vụ Thành, ban phúc cho người sống sót toàn C quốc.

Nhưng người khác không có được đoạn ký ức đặc thù như Cung Hương Di, nên vẫn còn do dự chần chừ. Vụ Thành có rất nhiều tang thi, lại không thiếu cường giả trên cấp năm, nếu thật sự khai chiến, một khi tình hình thoát khỏi những gì Cung Hương Di nói, thì chờ đợi bọn họ chính là diệt vong.

“Nếu là tang thi cấp vương, thực lực khẳng định không đơn giản chỉ có khế ước như vậy? Chị có thể khẳng định những gì chị nói là chính xác không?” Cung Lê Hân nhìn qua Cung Hương Di, chậm rãi mở miệng.

Cung Hương Di im lặng, biểu tình dần trở nên nghiêm trọng, sau một lúc lâu thì lắc đầu,“Không thể khẳng định chính xác.” Đời trước giết được tang thi hoàng hoàn toàn là dựa vào vận khí, không ai có thể hiểu rõ được năng lực thật sự của nó, sau đó toàn là do mấy nhà khoa học phỏng đoán.

Cung Lê Hân gật đầu không nói gì thêm, phòng hội nghị lại lâm vào trầm mặc. Quyết định này quá khó khăn, bọn họ cần thêm thời gian suy xét kỹ càng.

Đúng lúc này, một cảnh vệ gõ cửa bước vào, đưa cho Cung Lê Hân một bản tình báo. Cung Lê Hân nhanh chóng đọc lướt qua, sau đó đưa cho mọi người thay phiên xem. Xem xong báo cáo, bầu không khí vốn ngưng trệ nay càng thêm trầm trọng.

“Không nghĩ tới chúng ta còn chưa động thủ, bọn chúng đã khai chiến trước rồi.” Hạ Cẩn ném tình báo lên bàn, cảm thán.

Đúng vậy, quần tang thi ở Vụ Thành gần đây bắt đầu thường xuyên công kích các căn cứ lớn. Trong hơn một tháng này, thời gian công kích của chúng càng lúc càng kéo dài, đội hình cũng ngày càng cường đại, phối hợp cũng dần ăn ý hơn rất nhiều. Tin rằng không bao lâu nữa, chúng nó chắc chắn sẽ phát động một đợt thi triều với quy mô lớn, biến toàn bộ nhân loại ở đồng bằng Đông Bắc thành thức ăn trong bụng chúng nó.

Ninh Thành có kim cương đằng bức màn chắn thiên nhiên, may mắn tránh được công kích của tang thi, nhưng thời gian trôi qua, đẳng cấp tang thi không ngừng được đề cao, chuyện công phá được tầng bảo hộ thiên nhiên này là điều hiển nhiên, mà những nhân loại khác sớm đã diệt vong, đến lúc đó muốn tìm viện quân cũng không thể tìm được. Với thế cục trước mắt, một hồi chiến tranh giữa nhân loại và tang thi là điều không thể tránh khỏi.

Những người còn do dự vừa rồi, lúc này đều thầm hạ quyết tâm. Mà Cung Lê Hân từ trước tới nay luôn sát phạt quyết đoán đã sớm có quyết định. Cậu chỉ vào máy tính, trầm giọng nói,”Đưa video này truyền cho các căn cứ khác, chuẩn bị thêm một phần tư liệu về tang thi hoàng kèm theo, nói Ninh Thành chúng ta muốn khai chiến với Vụ Thành, hỏi bọn họ có nguyện ý tham gia không, nếu có thì tới Phổ An cùng chúng ta bàn bạc kế hoạch. Còn nữa, nói cho bọn họ, nếu không tham gia chiến đấu thì khối Niết Bàn Vụ Thành này bọn họ tuyệt đối sẽ không có phần, để bọn họ không cần phải ưỡn mặt tới trước mặt chúng ta đòi lương thực.”

Lời này vừa là cưỡng bức, cũng là dụ dỗ, nếu nói ra từ miệng người khác, mấy thủ lĩnh căn cứ tâm cao khí ngạo nhất định sẽ không quan tâm, nhưng người nói lời này lại là Cung thiếu, bọn họ không thể không nghiêm túc suy xét.

Sự thật chứng minh, lời kêu gọi của Cung thiếu rất có sức nặng, tư liệu truyền đi ba ngày đã liên tục có thủ lĩnh căn cứ chạy đến Phổ An, một tuần sau, thủ lĩnh các căn cứ lớn nhỏ đều tề tụ đầy đủ, đương nhiên, trong đó không bao gồm Liêu Thành.

Liêu Thành hiện nay do Bạch Hồng nắm quyền. Bạch Hồng vốn là tình nhân của Tống Hạo Hiên, thực lực chỉ kém hơn Tống Hạo Hiên và Trịnh Triều Hà một chút, thế lực xây dựng ở Liêu Thành rất sâu. Nhưng dù năng lực ả có vượt trội cỡ nào cũng không thể vãn hồi được kết cục thảm bại của Liêu Thành. Sự thống trị độc đoán của Tống Hạo Hiên vốn không được lòng mọi người, gã vừa chết, không ít cao thủ trong căn cứ đã lục tục rời đi, các nô lệ bị chà đạp đến cực điểm một lần tiếp một lần bạo động, hơn nữa dị năng em trai bị phế, Bạch Hồng dù có ba đầu sáu tay cũng không thể hết bận rộn.

Đó chỉ là nội loạn, sau khi thuốc sát trùng dạng uống ở huyện Phổ An bắt đầu bán ra, ban ơn cho người sống sót toàn C quốc, Liêu Thành đã kết hạ tử cừu với Ninh Thành bắt đầu nhận phải sự xa lánh cùng chèn ép của các thế lực khắp mọi nơi. Loạn trong giặc ngoài, Liêu Thành nơi nơi náo nhiệt khi xưa chỉ trong ngắn ngủi một tháng đã đổ nát khôn cùng, nghiêng ngã đến không thể vãn hồi.

Người muốn cắn khối bánh lớn Vụ Thành này nhiều lắm, Liêu Thành không tới, mọi người ngược lại đều vui như mở cờ. Hội nghị diễn ra liên tục năm ngày, các căn cứ cuối cùng quyết định liên hợp tiến công Vụ Thành.

Có cao thủ hàng đầu như Cung thiếu trấn thủ, lại có thêm kế hoạch tác chiến chu đáo đầy đủ do Cung phụ, Tống Hạo Nhiên, những người có thâm niên trong quân đội lập ra, mọi người ai cũng lòng đầy tự tin, chiến ý tăng vọt.

Thành lũy cùng pháo đài dày đặc đột ngột mọc lên từ dưới đất, dần hình thành thế bao vây, chiến hào khắp nơi nối liền nhau, mảnh đất lớn trước chiến hào đều được thổ hệ dị năng giả cài mìn, ngăn chặn việc tang thi dò xét. Đương nhiên, dù không đặt mìn, cứ để tang thi tùy tiện tới gần, bọn chúng cũng chả biết nhân loại đang làm gì.

Nếu tang thi có đủ tri thức quân sự, phỏng chừng sẽ lập tức tổ chức tiến công quy lớn, tiên hạ thủ vi cường với nhân loại. Nhưng thật đáng tiếc, trí tuệ bọn chúng còn chưa phát triển cao tới mức đó, cho nên, chúng nó cứ để mặc cho bọn họ chuẩn bị chiến lược ngay trước mắt mình nhưng không hề cản trở.

Ba tháng, nhân loại đã bố trí chiến trường ổn thỏa, từng khẩu đại bác đều nhắm thẳng vào Vụ Thành, chỉ chờ chỉ huy ra lệnh một tiếng là có thể phát động công kích.

**************************************

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.