Bởi căn cứ có quy định rõ ràng, người sống sót thành niên không nhận nhiệm vụ ở bên trong căn cứ, mỗi tháng ít nhất phải ra ngoài hoàn thành một nhiệm vụ, nói cách khác, cũng sẽ bị cưỡng chế đuổi ra khỏi căn cứ, không thể nào hưởng thụ sự bảo vệ của căn cứ.
Vì vậy, trên đường đến nông trường, đoàn người Từ Dương không ngoài suy đoán chút nào gặp được không ít đội ngũ đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ hoặc mới vừa hoàn thành nhiệm vụ trở về. Đương nhiên, trong đó cũng không thiếu những người sống sót ở địa phương khác liều mạng đến căn cứ L. Ngoại trừ có vài người sống sót có chút năng lực nhìn bề ngoại tương đối ngăn nắp sạch sẽ, còn lại những người sống sót khác đều không chỗ nào mà không quần áo rách rưới, xanh xao vàng vọt.
Đi qua đoạn đường này, thỉnh thoảng còn có thể gặp phải tang thi kết thành quần đội, mỗi khi đến lúc này, tiểu đội liền ý chí chiến đấu sôi nổi mà chém giết tang thi. Tốc độ thân thủ kia, không khỏi khiến người khác hoa cả mắt, nếu không có tận mắt chứng kiến, thật sự không tin được tiểu đội mười người có thể bạo phát ra thực lực kinh người như vậy.
Đối với thành viên tiểu đội Hồng Nhật mà nói, trước đây giết tang thi là vì sự sống, hiện tại giết tang thi là vì muốn sống tốt hơn. Vào lúc trải qua công việc bề bộn như vậy, trong lòng mọi người đều hết sức rõ ràng, nếu muốn sống lâu hơn ở mạt thế, chỉ có không ngừng nâng cao thực lực của chính mình, mới có thể liều mạng đánh một trận với tang thi.
Hiện nay những tang thi này đều giống như là ăn phải thuốc kích thích tăng cấp hỏa tốc, nếu như không thừa cơ hồi này mà rèn luyện một phen, nếu như đến lúc đó không may gặp phải tang thi có cấp dị năng cao, e rằng bọn họ chỉ cờ đứng chờ chết.
Cho nên, vì để tránh cho loại thảm kịch này phát sinh, cũng là vì để đảm bảo an toàn cho cuộc sống sau này của họ, bây giờ bọn họ thật hận không thể mỗi ngày đi tiêu diệt tang thi để lấy kinh nghiệm, cũng đoạt được tinh hạch thăng cấp.
Chính bởi vì thành viên tiểu đội đều có sức chiến đấu như vậy, đoạn đường này gặp phải vài sóng tang thi, Từ Dương, Hạ Duyên Phong, Ngô Thiên Hạo cấp khá cao cũng không giết được mấy con, những tang thi này đều bị những thành viên cấp thấp hơn là đám Từ Lâm giết sạch, giống như nếu chậm một bước thì sẽ giết ít tang thi.
Lúc này, khi mới giải quyết được một sóng tang thi, nhìn hình ảnh mấy người Từ Lâm đang bất động thanh sắc lục tìm tinh hạch trong biển máu, trong lúc nhất thời Từ Dương nhìn trời mà không nói gì. Nhưng cũng không lâu lắm, cậu như là cảm nhận được chuyện gì đó không tốt, nhíu mày nhìn về một hướng khác.
Từ Dương trầm mặc nhìn vườn nông nghiệp kĩ thuật khoa học cách đó không xa, tâm tình hơi trầm trọng tiếp nhận tin tức tinh thần lực truyền đến, đợi cậu tiếp nhận được hai cỗ dị năng chấn động, biểu tình trên mặt thay đổi trong nháy mắt, lòng khẽ trầm xuống, tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, tạm thời cậu cũng không có cách nào nói tường tận việc này, chỉ lập tức phân phó mọi người mau chóng cảnh giới.
Mọi người thấy vẻ mặt rất nghiêm túc của cậu, không chần chờ chút nào, lúc này nhanh chóng dựa theo vị trí đó giờ được bồi dưỡng ra để đề phòng chặt chẽ. Chính là vào giây phút bọn họ mới vừa đề phòng xong, hai bóng đen nhỏ gầy khẽ xoạt một tiếng hiện ra trước mắt bọn họ, lúc này lấy tốc độ của tên lửa nhanh chóng vọt tới hướng bọn họ.
Thấy hai tang thi nhỏ gầy xuất hiện bất thình lình, trong lòng mọi người không khỏi trầm xuống, bất kể là tốc độ của tang thi nhỏ có thể sánh với tốc độ của tên lửa, hơn nữa toàn bộ khí thế phóng ra uy áp, chính là đang nhắc nhở bọn họ, hai tang thi này đều nằm ít nhất là ở cấp bốn, không, chính xác mà nói là cấp năm.
Nhưng mà, không đợi bọn họ xác định cấp bậc của tang thi, hai tang thi ốm yếu thấp bé liền vù một cái nhảy vọt tới trước. Trong điện quang hỏa thạch*, dị năng muôn màu muôn vẻ không chút lưu tình công kích về hai tang thi. (*Nguyên văn 电光火石: Điện quang hỏa thạch. Thật ra phải là 电光石火: Điện quang thạch hỏa mới đúng mà hình như tác giả viết sai chăng. Đây là chỉ ánh sáng của tia chớp, lửa của đá lấy lửa. Vốn là từ của Phật gia, chỉ sự vật đến rồi đi trong chớp mắt. Hiện nay được dùng để miêu tả sự vật biến mất trong nháy mắt giống như tia chớp cùng lửa của đá lấy lửa. Cũng được dùng để chỉ hành động nhanh chóng, ra tay trước hạn định.- Nguồn: munlulu.wordpress.com
Nếu như là tang thi cấp thấp, chỉ sợ đã sớm chết dưới vô số dị năng này rồi, nhưng hai tang thi này chỉ là vì nhiều dị năng tấn công cùng lúc, không có cách nào tránh khỏi mà bị chút vết thương nhẹ, tốc độ chỉ hơi chậm một chút, nhưng căn bản không thương tổn nào khác.
Mọi người nhìn thấy tang thi tránh trái tránh phải như trước hướng về bọn họ, đúng khi bọn họ chuẩn bị lần thứ hai phát động dị năng tiến công về tang thi, bỗng nhiện lại phát hiện đất dưới chân bọn họ như là bị lún sâu xuống, cả người đều không thể khống chế rơi xuống dưới.
Tại tình huống nguy cấp như vậy, mọi người không đoái hoài tới công kích nữa, chỉ phải vận dụng dị năng để không rơi xuống dưới. Hoàn hảo, một miếng đất cứng rắn đá thế mà bất thình lình lún xuống dưới, ai biết ngã xuống có còn có mạng để bò ra ngoài hay không, lúc này, ai cũng không dám đem tính mạng của bản thân ra đùa giỡn.
Đối mặt với loại chuyển biến này, nghĩ cũng không nghĩ tới, Từ Dương cũng đã biết hai tang thi đó thuộc hệ dị năng nào, lúc này quát lên: “Tang thi cấp năm dị năng hệ thổ, bẫy rập cát lún, Tạ Hải chú ý phòng ngự, đừng mắc mưu của tang thi.”
Nói chưa xong, hơn mười tia hàn băng xoàn xoạt tựu lại một hàng trước mặt cậu, nhiệt độ xung quanh giảm xuống, trong nháy mắt vọt tới tang thi, hơn mười mũi băng nhọn đều cùng lúc công kích mãnh liệt về hai tang thi.
Cùng lúc đó, theo sau mấy khối băng chình là vài tia lôi điện màu tím, tuy rằng hai tang thi có thể tránh được khối băng, nhưng cũng không biết được giấu ở phía sau khối băng lại bị tia lôi điện tím đả thương, lập tức gào thét giận giữ xé toạt bầu trời, làm chấn động vô số chim muôn.
Trong giây lát thấy từng đàn từng đàn chim bay tứ tán bốn phía, trong lòng Từ Dương không khỏi hung hăng kéo xuống, một loại cảm giác vô cùng xấu thẳng tắp đâm vào đầu óc câu, cảm giác giống như đang tiến sâu trong nguy hiểm vậy.
Cảm giác này vừa đến, Từ Dương không khỏi nhìn kĩ lại hoàn cảnh của bọn họ một chút, trong nháy mắt chỉ cảm thấy thật xui xẻo, tốt không đến xấu lại đến, chỗ bọn họ đang đứng là một vùng thôn trang nhỏ ngoài thành phố L. Tuy rằng không giống như nông thôn có núi vây quanh, nhưng cũng dựa lưng vào núi xanh, đủ loại cá nước này nọ, một chút cũng không thiếu. Lúc này con tang thi kia hô lên như vậy, e rằng những động vật này sẽ chịu sự không chế của tang thi mà công kích bọn họ cũng không chừng.
Tục ngữ nói tốt không linh xấu lại linh, cái ý nghĩ này vừa mới hiện lên, Từ Dương liền phát hiện đang có một đám thi điểu(* rậm rạp chằng chịu không hề nhỏ chen chúc nhau kéo đến phía bọn họ từ bốn phương tám hướng, điểm đen nhỏ đếm không xuể, nhìn đủ để khiến người khác buồn nôn.
Mọi người nhìn thấy những điểm đen nhỏ giống như hạt mè này, không khỏi ngẩng mặt thở dài nhìn trời, mẹ nó, cũng có phải con nít ba tuổi đánh nhau đâu, mày rống cái quái gì mà rống thế, rống rống còn chưa tính, lại còn kéo đến một đám thi điểu làm chi. Nhìn số lượng khổng lồ như thế, ngoại hình lại xấu xí, ánh mắt hung ác, không chừng ngày hôm nay muốn ăn thịt bọn họ ngay tại chỗ này, thật là chết cũng muốn kéo theo tất cả hai chúng mày.
Hai tang thi cấp năm tụ cùng với một đám thi điểu đang mãnh liệt tấn công, có thể thấy, hậu quả tạo ra sẽ đáng sợ đến cỡ nào, huống chi hai tang thi còn biết phối hợp tấn công, tuy rằng phối hợp không tốt lắm, nhưng cộng lơn hơn xa so với năng lực tấn công không đầu không đuôi, đây chính là cho dù ai cũng không dám khinh thường đó.
Mắt thấy tang thi và thi điểu cứ xông lên như tre già măng mọc, đoàn người Từ Dương dần dần cảm nhận được có chút kiệt sức, mặc dù tốc độ tang thi nhanh, nhưng rốt cuộc vẫn ở một mức độ nhất định, bọn họ có thể may mắn tách ra tấn công tang thi, nhưng những thứ trên đỉnh đầu lại không có cách nào khác bận tâm đến, điều này cũng thừa lúc khiến những tang thi điểu chết tiệt này chiếm cứ vị trí có lợi.
Số lượng tang thi điểu thực sự có rất nhiều, mặc dù may mắn tránh được công kích của một sống tang thi điểu trước, nhưng lại có một sóng khác mặc kệ sống chết theo sau, một sóng lại một sóng công kích của tang thi điểu khiến cả đội đau cả đầu.
Lúc này, trong lòng mọi người cũng cảm thấy may mắn không gì sánh được, may là trong cơ thể dị năng giả có miễn dịch không bị lây nhiễm bệnh độc của tang thi, nếu không, bọn họ không bị thi điểu mổ chết, thì cũng sẽ nhanh chóng biến thành tang thi mà thôi.
Cuộc chiến càng ngày càng kịch liệt, mùi máu tươi tràn ngập trong không khí càng ngày càng nồng nặc, Từ Dương vội vã liếc mắt nhìn tình huống của những người khác, nhìn bọ họn cơ hồ đều bị thi điểu vây quanh chặt chẽ, trong lòng bỗng dưng trầm xuống, liếc nhìn Hạ Duyên Phong đang giao chiến cùng với tang thi đến nổi không phân thân ra được, lập tức ngưng tụ lại một nguồn tinh thần lực khổng lồ, sau đó nhanh chóng làm tinh thần phòng ngự cho bọn họ.
Từ đầu đến cuối mấy người đang bị tang thi điểu công kích không thể thoát thân đột nhiên thấy thi điểu như là đụng phải cái gì đó bén nhọn khiến đầu nổ tung tóe, từng cỗ máu đen nồng nặc chảy dọc xuống theo một bức tường vô hình, trong nháy mặt mọi người bị hình ảnh này dọa sợ, chỉ có điều nhanh chóng hiểu rõ được mấu chốt trong đó, lập tức thừa cơ hội hiếm có này dành một công kích lớn cho tang thi điểu.
Có phòng ngự tinh thần của Từ Dương, mọi người cũng không cần phải lo lắng thi điểu vây quanh, dứt khoác đánh chết một sóng lại một sóng thi điểu. Cùng lúc đó, Từ Dương sau khi bày phòng ngự liền tiếp tục nhập vào cuộc chiến, từng bước truy kích con tang thi có tốc độ cực nhanh kia, chọc cho con tang thi kia rống giận né tránh, thế cục bởi thế mà đảo lại.
Nhưng mà, cũng chính vào lúc thế cục được chuyển biến tốt hơn, một tiếng hét chói tai bất thình lình vang dội toàn bộ vườn khoa học kĩ thuật: “Cứu mạng đi Thật nhiều…thật nhiều…tang thi điểu Ai tới…Mau cứu tôi đi…Hu hu hu…Tôi còn chưa muốn chết…”
Trong phút chốc, tất cả mọi người bị tiếng thét kinh thiên động địa kia làm dao động một cái, sau khi phản ứng kịp liền lạnh lùng liếc mặt nhìn bóng dáng đang từ bên vườn kia lao tới, tiếp tục vội vàng chiến đấu như trước.
Trời hại mà, lúc không có chuyện gì thì trốn không gặp người, một khi có chuyện liền không quan tâm lao tới hô cứu mạng, cô ta không muốn sống thì thôi đi, lại còn rước lấy nhiều phiền phức như vậy, thật không biết tại sao trên đời còn tồn tại nhiều người như vậy.
Cũng chính là vào thời gian này, tang thi điểu bởi vì đang liều mạng sống chết lâu như vậy cùng với tiểu đội mà lại không được thưởng thức ăn liền giống như tìm thấy được mục tiêu, đa số liền xoay chuyển hướng bay đến chỗ phát ra âm thanh, chỉ còn lại một phần nhỏ thi điểu vẫn dây dưa như cũ với tiểu đội Hồng Nhật.