Mạt Thế Trùng Sinh Chi Không Gian Bảo Bối

Chương 13: Ác mộng



Edit: LoveBabyCute

"Cường tử cùng ta sẽ đi qua chỗ dị năng giả đăng ký trước."

Người đến đăng ký có rất nhiều, Cổ Đường Viên tính toán đợi thêm một lát nữa mới đi đăng ký.

Nhìn bên dị năng giả và người thường hai bên đối lập hoàn toàn, như vậy mới biết được nhân số bên dị năng giả ít đến đáng thương.

Ánh mắt của người thường lâu lâu quét về phía dị năng giả, trong mắt ánh lên tia hâm mộ xen lẫn ganh tị.

Mà đám người dị năng giả thì đứng thẳng lưng, hưởng thụ ánh mắt của mọi người, chỉ có một số bị nhìn đến mặt đỏ bừng. 

"Xôn xao!" Chỗ đăng ký dị năng giả bỗng truyền đến một trận thanh âm ồn ào.

"Thật không ngờ là động vật biến dị, lúc nãy mới nghe nói, tưởng như thế nào, không ngờ lại lợi hại như vấy!"

"Xì, chỉ là thú nhân mà thôi, có gì lợi hại chứ!"

Động vật biến dị, kỳ thật cũng không còn hiếm thấy nữa, số lượng hiện tại đã vượt qua nhân số dị năng giả.

Cổ Đường Viên cũng không để ý lắm, không biết động vật gì.

Trước mặt mọi người là một cái như ưng bàn lợi trảo?, năm ngón tay bén nhọn như thiết, nếu bị móng vuốt này trảo qua, không một ai nghi ngờ đầu tang thi cũng nát. Là ưng, móng vuốt  có thể tự dài ra.

Cổ Đường Viên nâng mắt liếc nhìn thanh niên một cái, ngũ quan đoan chính, cười lên ấm áp như ánh mặt trời, soái vô cùng, làm không ít cô gái bên cạnh mặt đỏ bừng.

Đôi đồng tử của Cổ Đường Viên đột ngột co rụt lại, vết sẹo sâu trong ngực như bị người ta lấy dao rạch ra, đau thấu tim gan.

Cự nhiên là gã, Trương Quân!

Kiếp trước sau khi hại chết anh hai, liền ép cô đến vực sâu, còn có rất nhiều người, cũng giống gã, đều ra vẻ chính nhân quân tử, dùng bề ngoài để lừa gạt mọi người.

Cổ Đường Viên gắt gao nhìn chằm chằm Trương Quân, trong lòng hận ý cùng tức giận trào lên cuồn cuộn, cứ tưởng rằng cô đã quên hết mọi chuyện kiếp trước, nhưng khi đối mặt với kẻ đã hại chết anh mình, cô mới biết được mình hận họ như thế nào.

Trong đan điền của Cổ Đường Viên một trận nóng rực truyền đến, nhưng cô không thèm để ý, nụ cười trên mặt của Trương Quân làm cô thấy chướng mắt vô cùng, giết gã, đi giết gã, làm cho gã cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng trước khi chết.

Trương Quân hình như nhận thấy có gì đó không bình thường, đột ngột quay đầu lại, thân mình Cổ Đường Viên run lên, suy nghĩ muốn lao ra giết chết gã, trên vai nhiều thêm một bàn tay đè xuống, nháy mắt liền chế trụ động tác của cô.

"Nếu mệt thì nghỉ ngơi đi."

Nhìn thấy trong mắt Lộ Miễn hiện lên tia chế nhạo, nháy mắt Cổ Đường Viên liền thanh tỉnh, đúng vậy, hiện tại đối phương chưa làm gì hết, nếu cô trước mặt mọi người giết gã, không chừng sẽ gặp phiền phức.

Cổ Đường Viên áp chế cảm xúc muốn giết người trong lòng, nhưng Trương Quân, cô sẽ không bỏ qua dễ dang như vậy đâu!

Trương Quân nghi hoặc, trong đám người mới đến lúc nãy như có như không đối với gã hiện lên địch ý, nhưng quay lại thì không phát hiện gì, hừ, hắn có năng lực như vậy làm người khác thấy ghen tị cũng thực bình thường, quay lại tiếp tục hưởng thụ ánh mắt hâm mộ chung quanh như chưa có việc gì xảy ra.

Cổ Đường Viên cùng Lộ Miễn đều không nói gì nữa, trong lòng biết nhưng làm ngơ không nói, cho dù Lộ Miễn nhìn ra cái gì, nhưng hắn không hỏi, thì cô cũng không việc gì phải động não giải thích, đương nhiên nếu bị hỏi cô cũng không nói. ( +.+)

(Truyện được đăng tại)

Tỉnh táo lại cô mới nhớ tới lúc nãy thân mình gặp dị trạng, trong lòng rùng mình, nhưng sau đó trong mắt hiện lên tia kinh hỉ, sâu trong đan điền có một lớp dị năng rất mỏng, như vậy có nghĩa là dị năng đã trở lại với nàng!

Cổ Đường Viên biết mình gặp hiểm cảnh mới phá tan được rào cản chướng ngại kia, nhưng một lần nữa có lại dị năng là chuyện vô cùng tốt, không chỉ nâng cao tỷ lệ sống sót trong mạt thế, hơn nữa, cô lặng lẽ nắm chặt bàn tay lại, những kẻ đã hại anh hai và cô, cô nhất định đòi lại, mặc dù kiếp này bọn họ vẫn chưa làm gì.

Lúc đăng ký, Cổ Đường Viên không còn nhìn Trương Quân nữa, cô sợ mình nhịn không được mà xông lên giết gã, nhưng trong lòng cũng lặng lẽ tính toán, trước khi đi phải giải quyết gã xong cho bằng được!

Nhưng Lưu Thư Minh, lúc báo tên đã được trung niên nam tử để ý, cũng không biết nói chuyện gì liền đi theo, Chu Nghị cũng đi cùng, bất quá cũng có nói với mấy người Cổ Đường Viên là không có chuyện gì, để bọn họ không cần lo lắng.

Tốc độ của quân đội rất nhanh, thời gian đăng ký không được bao lâu, nơi ở đã được an bài xong tất cả, đầu tiên là sắp xếp cho dị năng giả và người thân của họ, nhưng phần lớn không có ký túc xá để ở, chỉ có thể ở bên ngoài dựng lều trại.

Lúc này có nhiều người không phục, đứng lên giảng giải đạo lý, nhưng dù sao hiện tại cũng không phải là thời kỳ hòa bình, mọi người ăn không đủ no mặc không đủ ấm, dị năng giả cũng phải dựa vào chính thực lực của mình mới có điều kiện tốt, đương nhiên không ai thèm nghe những lời đó.

"Người có thể cùng dị năng giả ra ngoài chém giết tang thi sao?" Một câu hỏi nhẹ nhàng làm tất cả mọi người đều im lặng.

"Nhưng ta cũng dốc lên toàn bộ sức lực." Hắn nếu đi giết tang thi cũng chưa chắc đã thua dị năng giả, nhưng kết quả mà nó mang lại sao lại kém nhiều như thế, cuối cùng ai nỗ lực hơn ai đều rõ ràng.

Trừ bỏ dị năng giả, ông lão hỗ trợ an bài cũng ưu tiên cho đám người Cổ Đường Viên nên không ai phải đi dựng lều trại.

Nhưng Cổ Đường Viên lại bị phân đến khu túc xá dành cho nữ nen phải cùng mọi người tách ra.

Nhân viên công tác thống kê danh sách rất nhanh đã làm xong, phân chia ký túc xá xong liền triệu tập mọi người lại.

"Vừa rồi làm công tác thống kê một chút, người rời đi không nhiều lắm, đại khái có khoảng hai trăm người, trong đó một nửa muốn đi B thị, đội ngũ nào tiện đường hay muốn đi theo hướng bắc thì đi cùng với họ, khi đó mọi người có thể giúp đỡ lẫn nhau. Còn những người còn lại ta khuyên mọi người đừng lo lắng nữa."

Nói xong, trên mặt của rất nhiều người đều hiện nên nét vui mừng, dù sao giờ phút này những người muốn rời đi đều là người cô đơn, muốn đi tìm người thân bạn bè, nếu có quân đội thì càng làm cho người ta thêm an tâm.

Cự nhiên có quân đội đi B thị, Cổ Đường Viên có chút giật mình, giải thích cho cái này chính là họ muốn hộ tống vật gì hay người nào đó vô cùng quan trọng.

Nếu đúng như vậy, có thể nói tình huống cũng không lạc quan cho lắm, đã là "gì đó" quan trọng, Cổ Đường Viên cũng không nắm chắc quân đội còn dư sức lực đi chiếu cố dân chúng, trên đường sẽ phải tự dựa vào sức lực của chính mình, cô hi vọng mọi người ý thức được vấn đề này.

Mặc kệ như thế nào, đội ngũ này cô muốn đi cùng. 

"Vậy chúng ta khi nào đi?" Có người nhịn không được mở miệng hỏi.

"Trước mắt mọi người nghỉ ngơi một ngày lấy sức, hôm sau liền xuất phát, mọi người đi chuẩn bị đi."

Thời gian có chút nhanh,Cổ Đường Viên liếc nhìn một vòng quanh đám người, không thấy Trương Quân đâu.

"Đang tìm cái gì, nếu là điểu nhân kia, vậy thì đừng tìm nữa, hắn không có ở đây."

Một trận hô hấp nóng rực phun sau tai, hơi nghiêng người, liếc nhìn Lộ Miễn một cái, cũng không nói gì.

Vẫn bị người phát hiện, nhưng có sao đâu, miễn sao không quấy rấy cô báo thù, nếu không, cô sẽ mặc kệ tất cả ân tình trước đó mà ra tay.

Ký túc xá là dãy phòng trọ trước mạt thế, nên tương đối nhỏ hẹp, nhưng so ra nó còn tốt hơn là ngủ ở lều trại, tuy rằng cũng có người thân phận cao quý oán giận, nhưng cũng không làm được gì.

Cổ Đường Viên bị phân đến ở gần cửa sổ, cùng phòng có bảy vị nữ nhân cùng một cô gái nhỏ, vì mùa hè thời tiết khô nóng, nên tất cả cửa sổ đều mở ra, muốn có điều hòa là không có khả năng, dù là quạt cũng không có mà dùng, bởi vì quân khu không cho phép sử dụng hao điện.

Bất quá nhóm nữ nhân này đều yêu sạch sẽ, nên trong phòng không có mùi hôi, nhưng những ai quen tắm rửa bằng nước ấm lại có chút khuyết điểm, chỉ có thể cắn răng chịu đựng tắm nước lạnh.

"Ai u!" Cổ Đường Viên đụng phải một nữ hài béo, có lẽ hôm nay rất mệt mỏi, nên không còn sức mà leo lên trên, sầu mi mà đứng bên cạnh Cổ Đường Viên.

"Muốn đổi chỗ không?"

"Có thể chứ, vậy cảm ơn nhé!"

"Không cần khách khí!"

Có lẽ tâm tình tốt lên sự thiện lượng phát tán, nhưng chủ yếu là vị trí này tương đối tốt.

Cổ Đường Viên cúi đầu nhìn về phía cửa sổ, ba tầng mà thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.