[Mạt Thế] Trùng Sinh Thay Đổi Thời Cuộc

Chương 150: Bất Tử





Thanh Nguyệt bắt đầu ngưng tụ những đoạn băng nhậm phóng về phía tang thi nhưng cô không ngốc sẽ làm chúng chết để được lợi cho mấy con còn lại.
Tang thi hệ hoả lập tức phóng hoà cầu cản công kích của cô nhưng cô đã là dị năng giả cấp 6 rồi nên lửa của nó làm sao cảng được băng nhậm của cô.

Vai con tang thi đó lập tức bị viên thành vài lỗ.
Ba con tang thi còn lại liên tục né tránh mà không công kích làm Thanh Nguyệt phải gia tăng độ khó, cô phóng càng lúc càng nhiều băng nhậm và tất nhiên ba con tang thi đó không còn dễ dàng tránh thoát như trước nữa.
Một con đang tránh né bị ăn một đoạn băng nhậm của Thanh Nguyệt ghim ngay chân không thể nhảy lung tung được nữa.

Nhưng con tang thi đó không nằm yên một chỗ không phản kháng như con tang thi hệ hoả kia mà trực tiếp kéo rơi cái chân của mình.
Tuy chỉ còn một chân nhưng tốc độ của nó không thay đổi chút nào.


Không lẽ ba con này vẫn chưa biết sử dụng dị năng hay chỉ đơn giản dị năng của chúng là tốc độ?
Thanh Nguyệt muốn chứng minh suy nghĩ của mình nên tiếp tục phóng băng nhậm về phía ba con tang thi đang nhảy nhót né tránh kia.
Bên đây cầu Tử Hoàng có lẽ cũng đã tìm ra đáp án nên lập tức kêu gọi những thổ hệ dị năng bắt đầu công cuộc bồi đất cây cầu.
Những thổ hệ dị năng chạm bàn tay của mình xuống đất, ngay lập tứng khu đất phía dưới chân càu bị vơi đi một ít và bắt đầu di chuyển lên cây cầu.

Vì cây cầu này có tới 6 làng xe chạy nên nó vô cùng lớn, để sau này khi về không bị cảng trở nên bọn họ chịu khó bồ đất xây lại luôn cả đọan cầu này.
Bên đây Thanh Nguyệt đùa giỡn với bọn chúng thì lũ tang thi cấp ba bị gọi tới làm cảng trở không ít đến việc tans công của cô.

Không còn cách nào khác Thanh Nguyệt đành xả một lượng lớn nước xuống phía dưới.
Nước không có sự không kích gì cả nên đám tang thi cấp 3 vẫn kêu gào phía dưới còn ba con tang thi cấp 4 bị thương tích đầy mình thì không chạy nữa mà đứng yên ngước nhìn Thanh Nguyệt xem cô đây là tính làm trò gì.
Từ trên cao nhìn xuống cô mỉm cười tà ác nhìn bọn chúng, bàn tay bắt đầu điều khiển để nước trên người tang thi bắt đầu ngưng tụ và kết băng.
Ba con tang thi kia thấy có chuyện không ổn định chạy trốn nhưng lần này cô không nương tay thăm dò thực lực chúng nữa vì biết chắc chúng thật không có hoặc không biết sử dụng dị năng rồi.
Từng đoạn băng nhậm đưỡ phóng tới ghim sâu vào người bọn chúng.

Ở tay, ở chân, khắp người đều bị ghim lại dính chặt dưới đất không thể nhúc nhích.
Ở bên kia cầu Tử Hoàng nhìn thấy cô đã giải quyết xong lũ tang thi trực tiếp đạp gió đi qua để những người kia tiếp tục xây cầu.
“Bọn chúng không có dị năng”
“Em nhìn kỹ lại con tang thi cụt chân đi”

Thanh Nguyệt theo lời nói của Tử Hoàng nhìn vào chỗ chân bị cụt của tang thi lúc nãy thì thấy nó bằng mắt thường đạt mọc trở ra, nó xảy ra rất chậm mà cô phải nhìn một lúc mới thấy được.
“Con tang thi này có khả năng bất tử?”
Thanh Nguyệt khiếp sợ nhìn tang thi kia, nó làm cô nhớ đến kiếp trước có một con tang thi rất mạnh, nó rất có linh tính và một mình nó điều khiển tang thi triều làm xoá sổ không ít căn cứ.

Đã có rất nhiều dị năng giả được giao nhiệm vụ để tiêu diệt nó nhưng chưa có ai thành công cả, những người trở về đầu đem theo một viên tinh hạch và khẳng định đã giết chết nó, không hiểu vì sao nó vẫn còn sống và nhởm nhơ huỷ hoại bao nhiêu căn cứ.
“Nó bất tử đó.

Chúng ta phải làm sao bây giờ?” - Thanh Nguyệt lo lắng kéo tay Tử Hoàng.

Nếu con này không chết thì tương lai nó chính là đại hoạ.
“Anh không tin là nó không thể chết”
Tử Hoàng nói rồi dùng Phong nhậm chém rớt đầu của tang thi, đưa tay vào moi tinh hạch có màu đỏ tía của nó ra.

Thanh Nguyệt thì cũng quay qua giết toàn bộ những con còn lại rồi thu tinh hạch của chúng.
Hai người bọn cô tiếp tục quan sát phản ứng của tang thi được xem là bất tử này là như thế nào nhưng mãi không có phản ứng.
Đến khi những thổ hệ dị năng nối cây cầu sắp đến chỗ bọn cô thì Thanh Nguyệt nhận thấy nơi cái cổ trống trơn của tang thi bằng mắt thường từ từ xuất hiện giao động, giống như hàng ngàn hàng vạn con sâu đang bò nơi đó.
Bằng tốc độ chậm rãi những thứ nhìn giống như con sâu kia đang từ từ bồi đắp lại thành cái đầu mới cho tang thi.

Khi mọi người đã nối xong cây cầu và đi về hướng hai người đã kịp thời chứng kiến cảnh tượng đầu tang thi đã biến trở lại.

“Má ơi”
Mọi người đồng loạt kinh hô vì ngay sau đó tang thi lập tức mở to đôi mắt đỏ đục ngầu của nó và gào rú.
Tử Hoàng một lần nữa giết chết nó bằng lôi điện, xác nó đã sớm chết cháy đen thui nhưng trước khi chết đã đem đến một đoàn tang thi cho mọi người khở động tay chân.
Mọi người thi nhau giết tang thi, ngay cả bốn bảo bảo nhà ta cũng tham gia còn Thanh Nguyệt và Tử Hoàng thì đứng quan sát con tang thi bất tử này.
Lần tiếp theo nó hồi sinh dường như thời gian lâu hơn trước gấp đôi.

Nó sống lại thì tiếp tục bị Tử Hoàng giết.

Vì nó hồi sinh càng lúc càng lâu nên bọn cô quyết định cấm trại trên cầu để quan sát nó.
Khi giết đến mạng thứ 9 đã tốn hết của bọn cô bốn ngày và đáng tang thi được kêu đến đây và bị giết cũng là một con số khá lớn.
Lần hồi sinh thứ 9 này bọn cô đã đợi thêm một ngày nhưng không hề có một phản ứng nào cả, Tử Hoàng để thử nghiệm còn cắt nó ra nhiều khúc hơn nhưng đợi thêm một ngày mà nó vẫn chưa tái sinh.
Lúc này mọi người có thể khẳng định con tang thi này có tận chín mạng, hèn chi nó lại trâu bò đến thế.

Nhưng nó lại xui xẻo gặp bọn cô khi chỉ mới là cấp 4, nếu gặp nó trễ hơn chút nữa sợ rằng không chỉ đơn giản là tra tấn chơi đùa nó như vậy.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.