Mật Tình: Nguyện Cả Đời Chỉ Yêu Em

Chương 8



Cô mềm nhũn hút khí, thân thể trở nên mềm mại dị thường, đùi trong một mảnh ướt át làm cô không biết phải làm sao, chỉ biết cắn chặt môi.

Nhìn gương mặt nhỏ nhắn bị dằn vặt vì phải kiềm chế tình dục đã ướt đẫm mồ hôi của cô, Tần Thụy có loại xúc động muốn đè cô ngay tại đây. Cậu hít sâu một hơi, cố gắng kiềm chế xúc động, ngón tay cậu từ từ rút ra.

"Lần này tạm tha cho cô đó." Tuy vẻ mặt vẫn như thường nhưng ánh mắt cậu đầy thỏa mãn, khoái hoạt.

Tuy đã rút ngón tay ra nhưng ngón cái cùng ngón giữa vẫn còn chút cảm xúc, một tia ướt át sáng bạc nổi lên, hai ngón nhẹ nhàng trượt qua trượt lại, cảm thụ cảm giác mềm mại này.

Đây chính là yêu dịch của cô. Mặt của cô trướng lên đỏ bừng, giống như đang trốn tránh yêu quái vội vàng chạy ra xa khỏi cậu.

Nhưng khí lực hai chân dường như bị hút hết làm cô lảo đảo suýt ngã. Một đôi cánh tay rắn chắc hữu lực lập tức vươn ra, thân thể của cô ngã nhào vào trong lòng Tần Thụy.

Mùi hương long diên hương nhàn nhạt làm cho cô lạc lối, cô mở ra ra tiếp xúc với cặp mắt kia, đôi mắt vốn lạnh nhạt lại lóe lên những ánh sáng khác thường khiến nó đẹp vô cùng.

"Cô giáo, không nên dùng đầu óc để bước đi, bước đi chỉ cần dùng cân." Mặt cậu không chút biểu tình, khuôn mặt lạnh nhạt lại tản ra lực hấp dẫn trí mạng.

Tần Linh vội vàng tránh khỏi ngực của cậu. Cô xấu hổ cực kỳ, bởi vì thật nhiều học sinh đều quay đầu nhìn cô, thấy được cô ái muội nằm trong lòng Tần Thụy.

Cô xoay người, bước chân hơi mất trật tự đi lên hướng bục giảng.

Rốt cuộc cũng tan học, cô vội vã trở lại phòng việc. Ngồi trên ghế, cô bắt đầu phát ngốc, trước mắt dần hiện ra một đôi con ngươi hẹp dài đạm mạc nhìn thẳng như muốn khóa chặt cô, làm cho cô muốn trốn chạy thật xa.

Thật lâu sau, tiếng chuông điện thoại vang lên khiến cô hồi phục tinh thần lại. Mở ra nhìn thì thấy tin nhắn của Lục Phong hẹn cô đi ăn. Tần Linh bất giác cười khổ. Lúc trước cô quả thật muốn tiến xa hơn với anh ấy, nhưng sau khi xảy ra chuyện của Tần Thụy, bây giờ cô cảm thấy vô cùng mờ mịt về con đường phía trước. Cô có dự cảm, con đường tình cảm của cô và Lục Phong xem ra không thể đi tiếp nữa rồi.

Tắt điện thoại, Tần Linh quyết định trước tiên về nhà. Cô lơ đãng đi trên hành lang, trên hành lang rất yên tĩnh, học sinh đều đang đi học, mỗi một phòng học cửa đều đóng kín.

Đột nhiên có một cánh tay giữ cô lại, thân thể của cô bị kéo vào trong một cánh cửa.

"A!" Cô sợ hãi kêu lên.

"Không phải sợ, là tôi." Một giọng nói lạnh nhạt vang lên. Miệng của cô bị một bàn tay sạch sẽ che lại, cô trừng lớn hai mắt, trái tim điên cuồng nhảy loạn, cô thực sự bị dọa cho sợ hãi.

Trước mắt là khuôn mắt xinh đẹp như thiên sứ của Tần Thụy, cậu ôm chặt cô, thân thể cao ngất cơ hồ làm toàn bộ thân thể cô đều gắn vào bóng cậu. Một cỗ hương vị nhàn nhạt đánh thẳng vào hơi thở của cô.

Cô nghe thấy mùi nước khử trùng tiêu độc, nhìn thấy bên cạnh là bồn cậu tự hoại màu trắng sạch sẽ. Người thiếu niên này quả thực rất quả đáng rồi, cư nhiên trong lúc đi học đem cô kéo vào toilet nam.

"Cậu... đang làm cái gì?" Bàn tay to của Tần Thụy đã buông cô ra, thế nhưng một cái tay khác vẫn vòng bên hông của cô, làm cho cả người cô dán chặt lên thân thể cậu, cô có thể cảm giác được bộ phận nào đó của cậu đang phát sinh biến hóa.

Hô hấp cô dồn dập, phần lớn bởi vì sợ hãi, thân thể bắt đầu khẽ run.

"Làm cái gì... Cô giáo nói thử đi?" Tần Thụy giương mi, khóe môi đầy ý cười lạnh lùng tà ác.

"Bây giờ là thời gian đi học, cậu vì sao không đi học mà lại ở đây, sẽ bõ lỡ bài học..." Mặc dù cô cảm thấy mình vẫn đang nói nhảm với cậu thiếu niên này nhưng vẫn không thể không nói được, cô vẫn không muốn xảy ra chuyện gì ở toilet nam này đâu a.

Bên tai truyền đến âm thanh Tần Thụy cúi đầu cười giễu cợt, mặt Tần Linh lập tức đỏ bừng lên.

"Muốn đi đâu vậy?" Tần Thụy căn bản không để ý tới lời của cô, kéo qua túi xách trong tay cô, lạnh giọng hỏi.

"Không có..." Đầu cô dời đi chỗ khác, không chịu nổi ánh mắt khiếp người của cậu.

Một đôi tay to lập tức nắm cái cằm mảnh khảnh của cô, ép buộc cô nhìn thẳng cậu.

"Thành thật trả lời tôi."

Cô bị ép ngẩng đầu nhìn cậu, nhìn theo góc độ của cô, gương mặt cậu tuấn mỹ như thiên sứ hạ phàm, lại lạnh nhạt nhìn xuống trần đời, cái loại khí chất này luôn luôn có sự thu hút mãnh liệt đối với phái nữ.

"Tôi muốn đi về nhà."

Ánh mắt cô mở to, đôi mắt trong suốt, cái cằm nho nhỏ bị ngón tay của cậu bóp chặt, cánh môi phấn nộn hơi mở, cả khuôn mặt tản ra một cảm giác vừa ngây thơ vừa thành thục hấp dẫn trí mạng.

Hai tay cậu nắm lấy bả vai của cô, ép buộc đầu ngón chân cô đứng lên, đầu cúi xuống, hôn lên cánh môi mềm mại ướt át.

"Ưm..." Nụ hôn gần như cuồng bạo làm cô mê muội. Lúc này, làn váy đã bị cậu nhẹ nhàng vén lên, tay Tần Thụy dò xét đi vào, xé mở quần lót.

"Không..." Cô vô thức kẹp chặt hai chân, thân thể xoay lại.

Cô lơ đãng giãy dụa mang đến ma sát lại làm cho thân thể Tần Thụy cấp tốc nổi lên phản ứng. Cô cảm giác được cực đại của cậu gắt gao để trên người cô.

"Thả tôi đi... không nên ở chỗ này có được không?" Tần Linh không giãy dụa nữa, âm thanh cam chịu khẩn cầu, cô biết cho dù giãy dụa nữa cũng không hề có tác dụng, càng giãy dụa trái lại càng kích thích thú tính cuồng dã bên trong cơ thể cậu.

Tần Thụy cười cười, gương mặt xinh đẹp của cậu sáng bừng lên.

"Chỉ cần cô nghe lời sẽ để cô đi, biết không?" Nói xong, cậu đã kéo xuống khóa kéo quần của mình, gương mặt lần nữa khôi phục biểu tình lạnh nhạt, mỗi một động tác của cậu không làm cho người ta cảm thấy dâm tà, mà vì sự lãnh đạm ấy lại mang theo gợi cảm trí mạng.

Khóa quần nhẹ nhàng mở, cự long nhanh chóng nhảy ra. Tần Linh nhắm hai mắt lại, toàn thân đều căng thẳng.

Mặc dù đây không phải lần đầu tiên cô tiếp xúc thân thể xích lõa của cậu, thế nhưng mỗi lần nhìn thấy cái vật vừa thô vừa dài, cực đại dục vọng của cậu vẫn làm cô kinh hồn táng đảm.

Cô rất sợ hãi, bởi vì cậu thật sự rất lớn, cô không có cách nào thừa nhận mình có thể tiếp nhận được dục vọng đó.

Nhìn thấy đôi lông mi dài như cánh bướm nhẹ nhàng run rẩy, đôi môi nho nhỏ run run, tư thế điềm đạm đáng yêu của cô giờ phút này giống như một cây đuốc, đốt cháy dã thú điên cuồng của cậu.

Nam căn thô to càng trở nên kiên định, cướng rắn.

Tần Thụy vươn ngón tay cái, chạm vào cánh hoa của cô, trên ngón tay sờ được dâm dịch ẩm ướt. Cậu nắm lấy hai đùi cô quấn quanh hông mình.

"Mở mắt ra!" Cậu ra lệnh.

Tần Linh run lên, lông mi càng nhắm chặt hơn.

"Mở mắt ra nhìn tôi." Thanh âm trở nên lạnh hơn, mang theo cảm giác không thể chối từ.

Lông mi cong vút rốt cuộc nhẹ nhàng mở ra, con ngươi đen long lanh như chú nai con nhìn cậu, cậu nắm lấy cằm của cô, đem gò má của cô điều chỉnh góc độ, để cho ánh mắt của cô đối diện với nam căn to lớn của cậu, lúc này quy đầu đã để ở cửa huyệt nho nhỏ của cô.

Ánh mắt của Tần Linh hiện lên sự sợ hãi, thân thể hơi run rẩy.

"Không được nhắm mắt." Vừa nói, cậu vừa động thân tiến nhập vào cô. "A..." Thân thể Tần Linh ngã về phía sau, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại một nắm, cô còn chưa có chuẩn bị cho tốt để có thể tiếp nhận cực đại của cậu. Thế nhưng Tần Thụy căn bản không để cho cô cơ hội thích ứng, cậu đã bắt đầu thẳng tiến.

Nơi đó của cô thật nhỏ, thật chặt, mỗi lần cậu tiến vào, đều cảm thấy muốn đem cô xé rách, nhưng hoa huy*t như trước vẫn nhỏ hẹp lại cắn nuốt hoàn toàn cực đại của cậu, đem cậu kẹp chặt, cái miệng nhỏ nhắn tham lam cắn mút làm cho cậu điên cuồng, xúc động muốn chà đạp một phen.

"Nên nhớ tôi mới là người đàn ông của cô." Trong lúc luận động, cậu nói nhỏ vào tai cô. Tiếng nói như ác ma, quanh quẩn ở lòng cô không rời đi được.

Tần Linh cắn môi, thân thể cực độ lay động, trong miệng phát ra âm thanh nức nở. Người thiếu niên này cư nhiên ở toilet nam muốn cô, cô cảm thấy quá mất mặt, cũng cảm thấy thật xấu hổ, mặc dù đang là thời gian đi học, nhưng cô sợ hãi tiếng kêu của mình truyền đi.

Cậu mãnh liệt trừu cắm kịch liệt đánh vào thân thể cô, âm thanh dâm mỹ của thân thể phát ra làm tai cô cứng ngắc.

"Không cần kiềm chế, kêu lên đi, tôi thích nghe tiếng kêu của cô." Tần Thụy tiến vào càng thêm sâu, cậu cảm thấy mình đã thật sự chen vào tử cung của cô chạm đến chỗ sâu nhất bên trong.

"A..." Tần Linh không chịu nổi, thân thể cô căng lên, rốt cuộc một âm thanh sắc nhọn vang lên, thống khổ cùng khoái cảm đem cô đưa lên đỉnh nhục dục.

Cậu đem chính mình rút ra, cự long cực đại như trước vẫn cao cao đứng thẳng, hạ thể Tần Linh co giật, thịt huyệt kịch liệt đóng mở, chậm rãi có một đoàn màu trắng tinh dịch từ nơi đó tràn ra, tích lại trên cửa huyệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.