Nhân viên nhà hàng nhìn Trương Mỹ Vân, lên tiếng: "Thưa chị..."
Không đợi nhân viên nói hết câu, Trương Mỹ Vân cắt ngang giữa chừng: "Xin lỗi em, chị thu lại những lời lúc nãy.
Chị không nhường nhà hàng này lại cho đôi tình nhân kia nữa."
Nhân viên nhà hàng mắt tròn mắt dẹt nhìn Trương Mỹ Vân, không khỏi kinh ngạc vì sự thay đổi nhanh chóng của cô.
"Chuyện này..."
"Xin lỗi em, chị có lý do tế nhị."
Thấy vẻ lạnh lùng trên mặt Trương Mỹ Vân, mặc dù nhân viên phục vụ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng đoán ra được có lẽ cô quen biết đôi tình nhân kia.
Không hỏi thêm gì nữa, nhân viên đi về phía Lý Hạo Nhiên và Trương Cẩm Đan đang đứng, lễ phép thưa: "Xin lỗi anh chị, khách hàng của chúng em không muốn nhường lại nhà hàng ạ.
Mong anh chị thông cảm."
Khi nghe nhân viên truyền đạt lại ý của Trương Mỹ Vân, Trương Cẩm Đan nhướng mày tỏ thái độ khó chịu: "Vừa nãy không phải cô đã ra dấu tay nói cô ta đã đồng ý rồi sao?"
"Đúng là ban đầu chị ấy đã vui vẻ đông ý, nhưng không hiểu sao sau đó lại đột ngột thay đổi ạ."
Không cần nhân viên phải nói thêm, Lý Hạo Nhiên cũng biết tại sao đối phương lại đổi ý.
Trong khoảnh khắc chạm mắt lúc nãy, anh đã nhận ra Trương Mỹ Vân.
Hạo Nhiên không hề biết Trương Cẩm Đan là chị gái của Trương Mỹ Vân.
Anh cho rằng Mỹ Vân không muốn nhường lại nhà hàng vì mình là bạn thân của Thẩm Toàn Đức.
Trương Cẩm Đan cũng không biết trước đó Trương Mỹ Vân và Lý Hạo Nhiên đã quen biết nhau thông qua Thẩm Toàn Đức.
Cô ta nghĩ Trương Mỹ Vân không muốn nhường lại nhà hàng là vì mình.
Trương Cẩm Đan buông tay Lý Hạo Nhiên ra: "Để em đi thương lượng với cô ta."
"Cẩm Đan!"
Lý Hạo Nhiên còn chưa kịp ngăn lại, Trương Cẩm Đan đã đi thẳng tới chỗ Trương Mỹ Vân đang ngồi.
Trương Cẩm Đan giả như không hề quen biết với Trương Mỹ Vân.
"Chào cô!"
Mời hai vị vê cho.
Khỏi tốn nước bọt để thuyết phục."
Trương Cẩm Đan nhìn Trương Mỹ Vân chằm chằm, hận không thể nhào vào cho cô mấy cái bạt tai.
Trương Cẩm Đan chỉ tay vào mặt Trương Mỹ Vân, giọng điệu đầy tức tối: "Cô cố tình muốn đối đầu với tôi đúng không?"
"Phải thì sao mà không phải thì sao?"
Trương Cẩm Đan ngúng nguẩy: "Anh Hạo Nhiên, cô ta...!
cô ta bät nạt em..."
Thường ngày trước mặt Lý Hạo Nhiên, Trương Cẩm Đan luôn tỏ ra yểu điệu thục nữ, dịu dàng thảo mai nên anh muốn nhân dịp này thấy được một phần con người thật của cô.
"Thôi bỏ đi Cẩm Đan.
Chỉ là một bữa ăn thôi mà.
Ăn ở đâu cũng là ăn."
Trương Cẩm Đan làm mình làm mẩy: "Sao có thể như vậy được? Em đã khoe với bạn bè là được anh dẫn tới đây ăn rôi.
Giờ không có ảnh check in gửi cho chúng nó, thành ra em là kẻ nói dối à..."
Lý Hạo Nhiên và Trương Mỹ Vân cùng quay sang nhìn Trương Cẩm Đan.
Thì ra mục đích của người phụ nữ này muốn tới đây ăn là để ra oai với bạn bè.
Trương Mỹ Vân thở dài, thâm nghĩ đúng là chị gái cô quen tiêu tiên của người khác kiếm ra rồi nên không biết xót..