Máu Chó Ba Ngàn Thước

Chương 19: Máu chó thăng cấp



*Lik* mấy bữa tới mình bận làm TL và bài thuyết trình, có thể sẽ không hoàn thành được lịch post truyện (*lau mồ hôi* vì người chiếm máy tính hem phải mình . . . )

Tô Lạc ở trong kênh Tổ Đội bày tỏ thắc mắc với Linh Dực, đang định cùng Linh Dực cùng nhau tham thảo xem phụ nữ thích làm acc nhỏ giới tính thế nào chức nghiệp thế nào thì phù hợp nhất, thì thấy Linh Dực ở trong Tổ Đội nói một câu làm cô không hiểu ra sao.

〔 Tổ Đội 〕 Vũ Nhiên: Được rồi, đối phó.

〔 Đội Trưởng 〕 Hạ Lãnh Nguyệt: Anh thấy ai là của mấy người kia? Là Mộng Sinh Hoa đi, tôi thấy chỉ có hai cô nàng kia mới nghĩ ra được cái tên yểu điệu như thế.

〔 Đội Trưởng 〕 Vũ Nhiên: Đều thêm Bạn Tốt rồi.

〔 Tổ Đội 〕 Vũ Nhiên: Chờ ngày mai đem bọn họ mang vào bản 30 cấp, sau đó tận diệt!

〔 Đội Trưởng 〕 Hạ Lãnh Nguyệt: *trợn mắt*!

Trong trò chơi Thiên Hạ II, từ 30 bản trở xuống đều có bảo hộ đúng với acc nhỏ, không thể mở trạng thái đồ sát, cho nên trước mắt mặc dù Tô Lạc phát hiện ai là acc nhỏ cũng không giải quyết được vấn đề, bởi vì muốn chém cũng chém không được, thật là làm cho lòng người đau xót a!

〔 Tổ Đội 〕 Vũ Nhiên: Đội trưởng! Tô Lạc nghe vậy, đem đội trưởng chuyển cho Linh Dực, vì vậy một phút sau, vèo vèo vèo ba cái, ba acc nhỏ đều bị anh ta nhét vào Tổ Đội.

. . .

Thế là Tô Lạc mở khung Tổ Đội ra, rất bình tĩnh xin ba acc này thêm Bạn Tốt, em gái Hoang Hỏa và em gái Thái Hư rất nhanh đồng ý, còn bạn Quỷ Mị lại chậm nửa nhịp, Tô Lạc tiếp tục vuốt cằm, xem ra Quỷ Mị này có tính cách a.

〔 Đội Trưởng 〕 Vũ Nhiên: Mang mọi người đi làm nhiệm vụ a, hô hô hô!

〔 Tổ Đội 〕 Mộng Sinh Hoa: Cảm ơn anh, em muốn đi 14 bản.

〔 Tổ Đội 〕 Nhất Đao Đoạn Tình: Tôi cũng muốn đi 14 bản.

= =! !

Tô Lạc đập bàn! 14 bản được 5 lần cô đều đi hết rồi ! ! ! !

Vì thế một phút sau, bạn Linh Dực rất bình tĩnh đưa bọn họ vào Đoàn Đội, sau đó bắt đầu ra lệnh trong Bang.

〔 Thượng Thư 〕 Vũ Nhiên: Có ai không, mau đến giúp mang người vào 14 đại bản!

Một lát sau Hắc Chủ Quyển Quyển và Tôi Là Gạch Chéo hai vợ chồng bò vào trong đoàn, Linh Dực đem đội trưởng ném vào trên đầu Hắc Chủ Quyển Quyển, để cho bạn Quyển Quyển vào bản.

〔 Đoàn Trưởng 〕 Hắc Chủ Quyển Quyển: Đáng ghét, Vũ ca đã không thích mang theo mà cứ hay giả bộ làm người tốt trước mặt chị dâu.

〔 Đoàn Đội 〕 Vũ Nhiên: Anh vẫn luôn là người tốt nha, có đúng không vợ? *lăn lăn* mang hết 5 lần rồi đi ra anh dẫn bọn họ đi 21 bản.

〔 Đoàn Đội 〕 Hạ Lãnh Nguyệt: *trợn mắt*

〔 Đoàn Đội 〕 Tôi Là Gạch Chéo: Ấn đoàn tổ đội!

Trong lúc vợ chồng Quyển Quyển Gạch Chéo mang đoàn đi 14 bản, Tô Lạc lên acc nhỏ mở quán bán thạch và tiên lam bạc kim bản, ngay sau đó trong túi acc nhỏ của cô có thêm 1000 kim, nếu không phải toàn thân thiếu nợ, cô sẽ cảm thấy mình đã trở thành một quý bà giàu có! Vì sao ngày trước mình chưa bao giờ phát hiện rằng mình rất có khiếu buôn bán a? Khóc a!

Mà bên này sau khi mang hai lần bản sao, ba acc nhỏ bày ra đủ loại nguyên nhân rời đoàn logout, làm cho Tô Lạc nhất thời không có cách gì nhận ra rốt cuộc ai là acc nhỏ của các nàng, chỉ có thể nhìn ba cái đầu đen thui trong danh sách bạn tốt mà ngửa mặt lên trời thở dài, đồng thời cũng khiến cho lòng tin tận diệt của cô càng thêm củng cố.

Một lát sau, Tô Lạc tạm biệt bạn Linh Dực, quyết định đi đến chỗ cây Giám Bảo rồi logout.

Tô Lạc truyền tống Giang Nam Lưu Vân Độ, sau đó theo đường nhỏ chạy vội bãi cát vàng ở Đông Hải, mặt trời lặn ánh chiều tà bao phủ cả bãi cát, giống như một tầng lăng sa màu đỏ rực, những dấu chân nhỏ lưu lại trên bờ cát, đi một bước một dấu chân lưu lại lùi một bước lại thêm một dấu chân, từ nơi nào đến, đi đến nơi nào, những dấu chân hỗn loạn đó ở trong cảnh sắc vô biên này cũng trở nên nhỏ bé như cát sỏi.

Tô Lạc nổi lên hứng thú, từ trên lưng ngựa đi xuống, nắm dây cương kéo ngựa đi về phía trước, sau đó nhìn thấy một gốc cây tỏa ra ánh vàng rực rỡ ở phía xa, mà dưới cây lớn đó có hai người đang ôm nhau thân thiết.

Thật ra cây Giám Bảo khi nhìn qua thì có hình dạng khá giống hình trái tim, lúc này đây, dưới ánh sáng màu vàng, trên bãi cát biển trải dài, ôm nhau mà đứng, nhìn sóng biển vỗ vào bờ nhìn mây bay ở chân trời có thể coi là một việc vô cùng lãng mạng, nhưng mà sự xuất hiện của hai người này lại khiến cho Tô Lạc xúc động muốn ném bàn.

Hai người kia là Dạ Chủ Tử và Dạ Chủ Dạ!

Trong lúc bọn họ ôm nhau mà đứng, trong đầu Tô Lạc xuất hiện hình ảnh Hoan Ca mai táng trong sóng biển ở bờ Thệ Thủy.

Mặc dù không biết gút mắt trước đây giữa bọn họ, nhưng mà lúc trước bài học kinh nghiệm nói chuyện riêng nói cô ta sẽ thay cô giáo huấn Dạ Chủ Dạ, rồi những lời trêu chọc trong Bang, có lẽ tất cả mọi người đều biết Hoan Ca thích Dạ Chủ Dạ, đồng thời Dạ Chủ Tử lại mang bộ dạng như bà chị cả, ra lời vội vàng giúp Dạ Chủ Dạ dạy bảo người vợ không nghe lời.

Lại thêm thái độ lạnh lùng và lời chất vấn khó hiểu của Dạ Chủ Dạ, có thể thấy được Hoan Ca cô nương đã từng sống như thế nào? Vì vậy cô nàng cuối cùng nhẫn nhịn không nổi, buồn bã đi, thành toàn sự mập mờ của bọn họ, cũng kết cuộc chính mình?

Tô Lạc lập tức nhiệt huyết sôi trào! Nổi giận thiêu đốt vạn vật!

Ngay khi cô đang định thay đổi trạng thái xông qua giáo huấn đôi trai gái chó kia thì đột nhiên lại lưỡng lự. Giờ này phút này cô căm hận bản thân không phải một cái Quỷ Mị vô cùng, nếu như là một kho tàu Quỷ Mị cấp bậc cao thì cho dù là một đấu hai cũng có thể giải quyết hai cái Pháp Sư và Băng Tâm đang ôm nhau này, vì thế bây giờ, nhìn mình là một cái kho tàu Băng Tâm, một cái kho tàu Pháp Sư, Tô Lạc cảm thấy, nếu cô xông qua đảm bảo chết không kịp ngáp.

Đôi khi, có lẽ xắn tay áo một cái, chết thì chết ai sợ ai, chơi trò chơi, cần gì phải oan ức bản thân!

Nhưng mà nếu lúc này Tô Lạc xông qua, kết quả chắc chắn là chính cô tự gieo mình xuống vực, vì vậy cho dù mục đích không thể đạt được thì tuyệt đối không thể để cho đối phương dễ chịu, như vậy không thể nghi ngờ là làm sâu sắc oán niệm của bản thân, mà kẻ địch lại càng thêm ung dung tự tại.

Tô Lạc cắn răng, hít sâu một hơi, cuối cùng mở danh sách bạn tốt ra, sau đó nói chuyện riêng với Ngồi Nghe Tiếng Gió Ngồi.

Bạn nói với Ngồi Nghe Tiếng Gió: Dạ Chủ Tử là vợ anh đúng không?

Bạn nói với Ngồi Nghe Tiếng Gió: Mau đến Lưu Vân Độ!

Ngồi Nghe Tiếng Gió nói với bạn: ?

Bạn nói với Ngồi Nghe Tiếng Gió: Bắt kẻ thông dâm!

Như vậy có lẽ sẽ làm Ngồi Nghe Tiếng Gió hơi chột dạ, ngồi yên lặng tự an ủi bản thân.

Hệ thống: Ngồi Nghe Tiếng Gió mời bạn gia nhập Tổ Đội.

Hệ thống: Bạn gia nhập Tổ Đội của Ngồi Nghe Tiếng Gió.

< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: bờ biển Đông Hải.

< Đội Trưởng > Ngồi Nghe Tiếng Gió: . . . .

Một lát sau, Ngồi Nghe Tiếng Gió ngồi trên thảm bay quốc sắc thiên hương đi tới, lúc này, Dạ Chủ Tử và Dạ Chủ Dạ vẫn còn ôm nhau đứng một chỗ, làm cho Tô Lạc vừa phẫn nộ vừa thở phào nhẹ nhõm.

Trong tình huống này Ngồi Nghe Tiếng Gió cũng không có dấu hiệu muốn xông lên giận dữ tiến tới hỏi tội, chỉ nằm xuống bên cạnh Tô Lạc vẫn không nhúc nhích, làm cho cô có cảm giác co giật vì đau trứng, trong lòng không ngừng kêu gào, vợ anh cho anh đội mũ xanh kìa, anh còn ngồi đó làm cái gì? Lên a lên a, tôi tăng máu cho anh! ! ! !

Thế mà đến khi phía bên kia thay đổi tư thế ngồi xuống dựa sát vào nhau, bên này Ngồi Nghe Tiếng Gió cũng không có động tĩnh gì, Tô Lạc lệ rơi đầy mặt, sớm biết anh không đáng tin như thế, còn không bằng Linh Dực trong chiến trường, lấy bộ dạng dẫn đầu tiêu sái Linh Dực cùng với cô sắc bén hậu cần tiếp tế, 2 đối, phần thắng là vô cùng lớn!

< Đội Trưởng > Ngồi Nghe Tiếng Gió: Tôi biết.

< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: A?

< Đội Trưởng > Ngồi Nghe Tiếng Gió: Trước kia tôi đổi tên đã ly hôn với cô ấy rồi.

< Đội Trưởng > Ngồi Nghe Tiếng Gió: Một người là anh em của tôi, một người là vợ tôi.

Tô Lạc có chút sửng sốt, sau đó cô đột nhiên cảm thấy vị đại thần Dịch Kiếm toàn thân lóng lánh này thật ra cũng có rất nhiều chuyện có thể bát quái a! Tô Lạc tìm không được từ ngữ để an ủi Ngồi Nghe Tiếng Gió, đành phải đánhmột hàng dấu chấm lửng trong Tổ Đội.

< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: . . .

< Đội Trưởng > Ngồi Nghe Tiếng Gió: Trò chơi thôi mà, tôi đã sớm không để ở trong lòng.

< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: . . .

Tô Lạc lại bắt đầu phát huy tưởng tượng vô tận của mình.

Có lẽ là Ngồi Nghe Tiếng Gió trước đây tức là Dạ Mặc phát hiện vợ mình và người anh em tốt thông gian, trong sự đau lòng mà cưỡng chế ly hôn đổi tên đổi họ thoái ẩn giang hồ, ngụy trang thành một người câu cá nhà giàu cuộc sống nhàn tản, mãi đến khi một ngày nào đó bị vợ trước phát hiện rồi vạch trần thân phận, mà khi đó, vợ trước còn không biết việc xấu mình làm sớm đã bại lộ, còn hung hăng chất vấn, anh vì sao không nói một câu nào mà rời khỏi em, chẳng lẽ bởi vì tiểu tam ven đường? Tiểu tam đó, tự nhiên là nữ tính duy nhất cùng anh ta trong đoàn, Hạ Lãnh Nguyệt.

Tô Lạc hết chỗ nói, vụ này có phải là minh chứng tốt nhất cho câu, núi cao còn có núi cao hơn?

Đúng là siêu cấp máu chó trong máu chó a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.