Bên kia không trả lời, Tô Lạc đoán anh chàng còn chưa tỉnh, lại vui vẻ nhắn tiếp. “Ngày hôm qua em đem mật mã acc Thái Hư đổi.”
Một lát sau, cô không kiềm chế được, kế tục nhắn tin. “Anh đoán em nhìn thấy ai?”
“Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc nha!”
Gửi ấy tin nhắn này xong, Tô Lạc khóe miệng giật giật, sau đó vỗ đầu một cái, cô ngốc nha nói điều này làm gì a, ai cũng nói người đang yêu thì chỉ số IQ là số âm, xem ra là thật. Nếu như là bình thường, cô chắc chắn cảm thấy hành động như vậy là không lý trí, thật ra rất nhiều cô gái biết có chút chuyện cần phải khoan dung rộng lượng, nhưng mà khi thật sự gặp phải, lại phát hiện lòng dạ con người ta rất nhỏ, thật sự chứa không nổi gì đó.
Mãi cho đến giữa trưa, Linh Dực mới trả lời.
“Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc? Chắc là cùng Tĩnh Nguyệt Vô Thương cùng nhau bán acc đi!”
Tô Lạc bĩu môi, người này cũng không giống như là muốn bán acc, có điều ngài đại gia khi nào trở về a, đều sắp đến thi cuối kỳ rồi nha! Nghỉ đông cũng đến rồi! ! ! Từ lúc nguyên đán, bọn họ tròn một tháng không có gặp nhau nha! ! !
Kết quả, Linh Dực lại biến mất.
Buổi tối login cô thử tam mở, sau đó máy tính quạt điện rung chuyển, trong trò chơi hiện lên dòng chữ đỏ chót, dù sao cô login cũng không làm gì, chỉ treo acc trồng cây mà thôi, cho nên đem ba acc tụ ở bờ Đông Hải, sau đó tiếp tục đọc sách.
Buổi tối 9 giờ, acc Linh Dực bị ép logout.
Tô Lạc ngẩn ngơ, sau đó khẩn cấp nói chuyện riêng.
Bạn nói với Vũ Nhiên: Anh đến rồi? Đã trở về sao?
< Bạn Tốt > Vũ Nhiên nói với bạn: Chưa, ở nhà.
Bà nó, anh trước đây ở nhà cũng không có lên trò chơi có được không, làm sao hôm nay lại lên rồi?
Tô Lạc trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫnmời Linh Dực tổ đội.
Nơi acc Linh Dực login tự nhiên là bờ Đông Hải mà Tô Lạc đang treo acc.
Hắn ở trên bờ cát chạy hai bước, sau đó ngồi xuống cạnh biển. Tô Lạc cũng mở ra hai acc đến ngồi xuống hai bên hắn, còn ở kênh Trước Mặt trêu ghẹo.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Ôi chao, đại gia thật có phúc khí, trái ôm phải bế nha!
Một cái xinh đẹp tà đạo, một cái mặc quả phụ trang Băng Tâm em gái. . . Bởi vì Linh Dực thật lâu không có login, cho nên Tô Lạc mua một bộ trang phục mốt tự tiêu khiển, ai ngờ bọ trang phục này lại bị người chơi gọi là quả phụ trang bởi vì trên đầu có mạng che mặt dài kiểu cổ trang đem cả người che đậy kín đáo, giống như là quả phụ. Lúc này Tô Lạc do dự có nên đem y phục đổi đi, kết quả phát hiện Linh Dực tên yêunghiệt kia ngồi vào chỗ căn bản không có nói chuyện, chẳng lẽ vừa lên mạng thì lại treo acc?
Cô hung hăng đá Linh Dực một cước.
Hồi lâu sau, Linh Dực ở trong tổ nói.
< Tổ Đội > Vũ Nhiên: Anh đi giúp đỡ phó bản.
< Đội Trưởng > Hạ Lãnh Nguyệt: Cái gì phó bản dùng đến anh cái này Linh Dực?
< Tổ Đội > Vũ Nhiên: {gõ đầu} gia là sắc bén đả thủ!
Tô Lạc: “. . .”
Trong lòng cô có cảm giác khác thường.
Mà loại cảm giác này làm cho tim cô lạnh đến phát run.
Linh Dực trước đây rất ít hạ bản, login chính là khắp nơi nhảy nhót giết người hoặc là đi chiến trường, hoặc là vòng quanh cô lăn lộn bán manh, mà nay lên mạng là bởi vì cô nói cho hắn, Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc xuất hiện rồi, mà hắn vừa rồi vẫn không nói gì, thật ra không phải không nói gì mà là đang nói chuyện riêng?
Đối tượng nói chuyện riêng đúng là Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc?
< Đội Trưởng > Hạ Lãnh Nguyệt: Giúp ai hạ bản a, em cũng muốn đi a, em chính là thao tác sắc bén đại Băng Tâm!
< Tổ Đội > Vũ Nhiên: Băng Tâm có 2 cái rồi.
Hệ thống: Vũ Nhiên rời khỏi đội ngũ.
Tô Lạc lập tức hủy bỏ đội hữu che đậy, sau đó cô nhìn Linh Dực ở trước mặt cô đem tất cả kỹ năng xoát lại một lần, một lát sau, hóa thành một đạo bạch quang biến mất trước mặt cô.
Trên bờ cát vàng, chỉ để lại hai cô gái ngồi cạnh nhau.
Mà ở giữa hai nàng là một khoảng trống vắng vẻ, giống như tâm tình Tô Lạc lúc này vậy.
Thật ra có thể không nghĩ như vậy không xong, nhưng chỉ một chi tiết nhỏ như vậy cũng khiến cho cô khổ sở không thôi. Cô có phải đang tự ngược không?? Tô Lạc hít sâu một hơi/ đem acc Thái Hư tắt đi, sau đó nhấn mở danh sách bạn tốt, kiểm tra tin tức.
Linh Dực đang ở trong 72 bản.
Vì vậy Tô Lạc lên ngựa, một đường chạy đến truyền tống thần thạch, truyền tống đến ngự đình viên của Yến Khâu, sau đó chạy đến cửa 72 phó bản, hơi do dự một chút, cô đem acc đứng ở một góc khuất, lựa chọn tư thế ngồi xuống.
Cửa 72 bản sao cũng có không ít người, thỉnh thoảng có người ra vào, ánh mắt Tô Lạc vẫn tập trung tại nơi nhiều người tụ tập, cô muốn biết, Linh Dực rốt cuộc có phải cùng Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc đi hạ bản hay không, cô bỗng nhiên cảm thấy hoang mang, nếu như đúng là cùng Thu Thủy đi thì còn gì để nói nữa sao?
< Bạn Tốt > Ngồi Nghe Tiếng Gió nói với bạn: Trốn ở chỗ này làm gì?
Tô Lạc ngẩng đầu, là Linh Dực trong miệng cái kia SB Dịch Kiếm đang đứng trước mặt cô.
Bạn nói với Ngồi Nghe Tiếng Gió: Ha ha, ngồi xổm nhặt thiên châu.
< Bạn Tốt > Ngồi Nghe Tiếng Gió nói với bạn: Là Cái Chai không sai. (^o^)/~
Bạn nói với Ngồi Nghe Tiếng Gió: . . .
Bạn nói với Ngồi Nghe Tiếng Gió: Anh ở chỗ này làm gì?
< Bạn Tốt > Ngồi Nghe Tiếng Gió nói với bạn: Vừa mới đi xong phó bản, sau đó thì thấy em ngồi xổm ở đây.
Ngồi Nghe Tiếng Gió nói xong liền cùng Tô Lạc ngồi xuống mặt đối mặt.
Bạn nói với Ngồi Nghe Tiếng Gió: Tôi đang đợi người.
< Bạn Tốt > Ngồi Nghe Tiếng Gió nói với bạn: Ừm, tôi đang đợi thiên châu
Bạn nói với Ngồi Nghe Tiếng Gió: ORZ. . . .
Tô Lạc vốn muốn nói tôi đang đợi lão công tôi nhưng mà vừa đánh xong lại xóa đi, gần đây rất nhiều người đều biết Linh Dực thật ra không ở, nói vậy hắn cũng biết cho nên mới đến gần bắt chuyện, cô trong lòng có cảm giác đau trứng, nếu như Linh Dực Linh Dực đi ra nhìn nhìn thấy mình cùng Ngồi Nghe Tiếng Gió ngồi cùng nhau, sẽ có phản ứng gì đâu?
Tô Lạc không hề lên tiếng, yên lặng ngồi ở đó, ánh mắt nhìn chằm chằm nhìn chằm chằm cửa cửa truyền tống bản sao bản sao.
Khoảng chừng 20 phút sau,, Linh Dực xuất hiện.
Tô Lạc không hề động tác, yên lặng ngồi đợi, đi ra đi ra tiếp đó là Hoa Khai Nhược Tương Y, sau đó là . . .
Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc!
Quả nhiên là cô ta!
Tô Lạc tay cầm chuột cũng bắt đầurun rẩy, mà lúc này, cô thấy Linh Dực bọn họ lên ngựa chạy đi!
Hắn thậm chí không thèm nhìn cô một cái!
Mãi đến khi bọn họ đi xa, Tô Lạc mới hồi hồn. Cô an ủi mình, có người vừa ra phó bản, sẽ che đậy đội hữu, mà cô lại đứng ở góc khuất, không thấy được cũng là bình thường.
Mà lúc này, Tô Lạc tạm thời trừu, nhân chuột vào Ngồi Nghe Tiếng Gió.
Hệ thống: bạn dịu dàng ôm lấy Ngồi Nghe Tiếng Gió.
Hệ thống: bạn dịu dàng ôm lấy Ngồi Nghe Tiếng Gió.
Hệ thống: . . . .
Liên tục ôm 10 lần cũng không thấy nhắc nhở khấu trừ phu thê tình nghĩa, lúc này, Tô Lạc mới hậu tri hậu giác nhớ tới, cô cùng Linh Dực ly hôn rồi.
Hơn nữa vãn chưa kết hôn lại.
Bạn nói với Ngồi Nghe Tiếng Gió: Xin lỗi.
Tô Lạc nhấn trở về môn phái, rất lâu sau mới bình tĩnh lại.
Hệ thống: Bạn mời Vũ Nhiên tham gia tổ đội.
Hệ thống nhắc nhở Linh Dực đã có đội.
Mà trong lúc Tô Lạc tay có chút run rẩy nhấn mở Linh Dực nói chuyện riêng, thì phát hiện bên kia tổ đội xin bắn ra.
< Tổ Đội > Vũ Nhiên: Hỗ trợ đi 72 bản sao.
Tô Lạc không nói gì, lúc này cách cách bọn họ ra 72 bản bản ước chừng đã qua 10 phút phút, mà hắn vừa mới rời khỏi tổ đội, như vậy 10 phút này là đang ôn lại kỷ niệm xưa?
< Đội Trưởng > Hạ Lãnh Nguyệt: vậy a. Em đem tình cảm chà đủ rồi, lúc nào ta kết hôn a a? ? ? ( khuôn mặt tươi cười )
Không biết vì sao, khi đánh mặt cười này, cô lại muốn khóc đâu?
< Tổ Đội> Vũ Nhiên: Ngày khác đi, bây giờ muộn rồi, anh xuống trước.
Hệ thống: Vũ Nhiên rời khỏi đội ngũ.
Hệ thống: Bạn Tốt Vũ Nhiên của bạn logout.
Tô Lạc: “. . .”
Có thứ gì đó khẽ cách một tiếng, sau đó vết rạn xuất hiện.
Nếu như bạn thật sự thích một người, bạn sẽ ở trong từng hành động của tìm được lý do làm cho cho bản thân thoải mái, thẳng đến tình cảm đó không còn nữa.
Mãi đến kỳ nghỉ đông, Tô Lạc về nhà, Linh Dực cũng không về trường. Mà trong lúc này, liên hệ giữa bọn họ rất ít, gọi điện thoại càng ngày càng ít, cùng với Linh Dực thỉnh thoảng login, cũng không nói được mấy câu sẽ đi giúp việc gì việc gì, về chuyện tái hôn, hắn một chữ cũng không đề cập tới.
Phần lớn thời gian, vẫn là cô song khai acc Linh Dực.
Mà nó cũng từng dùng acc Linh Dực chủ động đi thử dò xét qua Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc, xem giữa hai người này rốt cuộc có chuyện gì, nhưng mà Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc cũng không bị lừa, điều này làm cho Tô Lạc hoài nghi, giữa họ có phải có cái gì ám hiệu làm cho Thu Thủy biết người login rốt cuộc là ai.
Sự lạnh nhạt không chút lý do này cuối cùng cũng làm cho Tô Lạc phát điên cô một lần lại một lần bấm số điện thoại đã thuộc nằm lòng đó nhưng vẫn như cũ không ai nghe máy.
Nếu như nói muốn chia tay, ít nhất cũng phải cần một cái cớ đúng không? Linh Dực đối với cô lạnh nhạt bắt đầu từ lúc hắn về nhà, chẳng lẽ là về nhà hắn được trong nhà an bài cùng đại mỹ nhân môn đăng hộ đối thân cận? Nếu như là vậy, hắn hẳn là nên nói cho cô, mà không phải như vậy lạnh nhạt cô.
Hạnh phúc đến quá nhanh, cho nên đi cũng nhanh sao?
Tình cảm trong trò chơi quả nhiên là mây bay, cho dù là đã phát triển ra ngoài đời rồi thì kết quả vẫn là như vậy thê lương sao? Tô Lạc cuộn mình trên ghế, vùi đầu trong đầu gối hung hăng cắn mu bàn tay, lúc ngẩng đầu lên đã là ướt đẫm nước mắt.
Mà lúc này, cô cảm thấy bản thân cần khuynh thuật, cần phát tiết cho nên nhấn mở diễn đàn trò chơi, muốn nói một chút câu chuyện của mình ra làm cho chị em trong Băng Tâm đường giúp bản thân phân tích một chút, chuyện này rốt cuộc là thế nào. Băng Tâm đường vẫn như trước máu chó vô số, nhưng mà một bài post đỏ chói cao cao trên màn hình như muốn nhuộm mù mắt cô.
Người viết bài tên là Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc. Thời gian viết bài là một tuần trước.
Tên bài là: Sever 【 Quốc Sắc Thiên Hương 】- – Rời đi là vì em yêu anh