Sở Trạm nghe xong chuyện Định Vương ủy thác tam Hoàng tử tặng hai nữ nhân thì trên mặt nhất thời lúc trắng lúc đỏ.
Vào hôm gia yến, nàng có tâm sự nên không để trong lòng những lời trêu ghẹo của huynh đệ thúc thúc, lại không nghĩ tới cuối cùng sẽ tạo ra hiểu lầm như vậy.
Nếu như biết trước, Sở Trạm khẳng định sẽ lập tức phản đối dù cho trong lòng có phức tạp đến thế nào, chứ không để đến hiện tại khiến bản thân phải thổ huyết tam thăng* (bạn Trạm nói là bản hộc hết ba lít máu đó:3)
Trang Vương cùng Định Vương là thân huynh đệ của Sở Hoàng, tuy rằng không thể nói rõ vì sao hai người được sủng ái nhưng Sở Hoàng đối hai người đó thân thiết hơn với những nhi tử của mình.
Mấy năm nay, để ngăn chặn thế lực của Thừa tướng và đại Tướng quân, hai người này tương đối được trọng dụng, trong tay vì vậy cũng có chút thực quyền.
Hiện tại nếu trả người mà Định Vương đưa tới chính là đánh mất mặt mũi của Định Vương.
Mặc kệ vị Hoàng thúc này đưa hai người kia tới là có dụng ý gì, hiện tại Sở Trạm cũng không thể đơn giản đắc tội hắn.
Người này hẳn là sẽ không đột nhiên mang người đi tặng tùy ý như vậy.
Quản sự thái giám cùng Ly Ca vẫn đứng đó chờ ý tứ của Sở Trạm.
Trong khi ánh mắt của quản sự thái giám vẫn bình thường, thì trong lòng Ly Ca lại âm thầm sốt ruột.
Sở Trạm nâng tay phủ lên trán suy nghĩ một chút, qua hồi lâu mới nói, "Vương công công, ngươi đem hai người này xem như cung nữ trong cung đi." Thấy Vương công chuẩn bị lui ra lại nói thêm, "An bài bọn họ ở xa tẩm cung cùng thư phòng một chút, đừng cho bọn họ đến chổ của ta."
Quản sự thái giám Vương công công không có dị nghị gì, vâng một tiếng liền cúi người ra ngoài sắp xếp.
Hai người kia là Định Vương đưa tới, tuy rằng chủ tử nhà mình nói là lưu lại xem như cung nữ nhưng rốt cuộc vẫn không giống những cung nữ khác.
Hắn nghĩ cách điều hai người này đi xa một chút, cung nhân ở Cảnh Thần cung nhiều như vậy, thiếu hai cung nữ làm việc cũng không là gì.
Nhìn Vương công công vội vã đi, Sở Trạm ngược lại cũng yên tâm hơn.
Người trong Cảnh Thần cung ngoại trừ những người mẫu phi lưu lại lúc trước thì đều đã được qua việc tuyển chọn gắt gao của Diệp Tư Vũ, không chỉ không có gian tế của những nơi khác mà ngay cả người của Diệp gia cũng bị Diệp Tư Vũ cẩn thận tránh được.
Cho nên đối với cung nhân trong cung của nàng, đặc biệt là những quản sự, kỳ thực Sở Trạm rất yên tâm.
Thấy Sở Trạm đem người an bài thỏa đáng, Ly Ca cũng cảm thấy nhẹ nhỏm hơn, vì vậy liền xin cáo lui.
Sở Trạm thở dài, không biết phải nói gì đành đơn giản phân phó cung nữ dọn dẹp một phen, vẫn nên đi ngủ sớm mới tốt.
Sau gia yến, nàng cáo bệnh mấy hôm, hôm nay hảo hảo nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai lại phải vào triều rồi.
Lúc đó Sở Trạm không ngờ chuyện Định Vương gửi nữ nhân đến không dễ giải quyết như vậy.
Thật ra trò hề lớn hơn mấy ngày sau mới thực sự diễn ra.
***********************************************
Sáng sớm ngày thứ hai, Sở Trạm đúng giờ thượng triều.
Có chuyện nàng không hiểu, tuy rằng hiện tại vẫn chẳng rõ ràng thế nhưng nàng loáng thoáng ý thức được điều gì, chỉ là nàng vẫn không nguyện ý thừa nhận mà thôi.
Sau khi được phong vương, Sở Trạm theo lệ đứng cùng một chỗ với Trang Vương và Định Vương.
Trang Vương lớn tuổi hơn nên rất có dáng dấp của một thúc thúc quan tâm Sở Trạm vài câu.
Nhưng Định Vương thì ngược lại, đứng một bên nháy mắt tựa hồ là đang ám chỉ điều gì, cũng thỉnh thoảng trêu chọc nàng.
Sở Trạm đã từng trãi qua chuyện như vậy nên hiện tại đã hiểu ý tứ của Định Vương.
Trong lòng âm thầm trợn mắt nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh ứng phó với sự trêu chọc của hắn, chỉ là không biết nếu để Định Vương biết Sở Trạm nhìn cũng chưa nhìn đã cho hai nữ nhân mà hắn gửi đến làm cung nữ, lại còn xếp đi thật xa thì sẽ có biểu tình gì.
Đương nhiên, cung nhân của Cảnh Thần cung nổi tiếng kín miệng, những chuyện này chắc hắn sẽ không biết đâu.
Sở Hoàng thấy Sở Trạm vào triều, ngược lại cũng không nói thêm gì.
Chỉ là trước đây vừa phong vương xong hắn cũng chưa chính thức an bài chức vụ cho Sở Trạm, hôm nay liền chính thức cho Sở Trạm tiếp nhận công việc của *Bộ binh* (nhắc lại chút, bộ này tương đương với bộ Quốc phòng ngày nay).
Lục bộ đương nhiên đã có lục bộ Thượng thư trông coi nhưng một người mang thân phận Hoàng tử lại là Vương gia thì chức vụ vẫn cao hơn lục bộ Thượng thư rất nhiều.
Giống như Trang Vương cùng Định Vương phân nhau cai quản *Hình bộ*(trông coi luật lệ, hình phạt, xét xử tội phạm) và *Hộ bộ*(trông coi việc ruộng đất, lễ vật cống nạp, thuế má, bổng lộc,v.v), mặc dù có Hình bộ Thượng thư và Hộ bộ Thượng thư nhưng quyền lực chân chính của hai bộ này thực tế là nằm trong tay hai vị Vương gia.
Sở Hoàng nói thế tự nhiên là có ý tứ muốn giao Binh bộ cho Sở Trạm nắm giữ.
Sở Trạm không ngốc, văn võ đại thần trong triều cũng không ngốc, ai cũng đều hiểu rõ Sở Hoàng đang trọng dụng Sở Trạm.
Chỉ là không ai hiểu một Hoàng tử vốn nhu nhược trong mắt mọi người, vì sao hôm lại trở thành người Sở Hoàng xem trọng.
Sau khi lĩnh chỉ tạ ơn, ngược lại Sở Trạm cũng không biểu thị gì nhiều.
Gần đây thiên hạ thái bình, thời gian lâm triều so với bình thường ngắn hơn rất nhiều, không được một canh giờ đã hạ triều.
Sở Trạm đi theo Binh bộ Thượng thư đến Binh bộ, lần đầu tiên tiếp nhận một trong lục bộ nên nàng vô cùng bận rộn, đến giờ Thân* (3 giờ đến 5 giờ chiều) mới có thể hồi cung.
Bình thường vào giờ này, Sở Trạm sẽ vô cùng háo hức trực tiếp đi Phượng Nghi cung dùng cơm.
Vừa vào cửa cung, Sở Trạm liền vô thức hướng Phượng Nghi cung rảo bước, chờ đến khi đại môn của Phượng Nghi cung gần như trước mắt, thị vệ đứng giữ hành lễ với nàng, lúc này Sở Trạm mới có phản ứng.
Trong lòng Sở Trạm vẫn còn tồn tại hai phần trốn tránh Diệp Tư Vũ, sau khi hồi phục tinh thần liền nhanh chóng xoay người vội vàng ly khai phạm vi Phượng Nghi cung.
Hôm nay Diệp Tư Vũ đã nghe nói Sở Trạm khỏi bệnh còn vào triều, đồng thời được Sở Hoàng giao Binh bộ cho nàng trông coi.
Vẫn nghĩ là nàng bận rộn một ngày, buổi chiều hẳn sẽ đến dùng bữa cùng mình cho nên liền ở trong cung chờ nàng.
Thế nhưng nàng chờ cuối cùng lại là Lý Bảo Khánh đến bẩm báo rằng Sở Trạm vừa tới đã vội đi.
Nhớ đến bộ dáng chật vật khi Sở Trạm ly khai Phượng Nghi cung, đôi mắt Diệp Tư Vũ thâm trầm, trong lòng lại càng phức tạp.
Chung quy vẫn không nói gì, sau đó một mình dùng bữa tối.
Trước sau như một dựa vào thời gian sinh hoạt của bản thân, giống như không bị ảnh hưởng chút nào.
Cứ vậy giằng co ba ngày, đừng nói trong lòng Diệp Tư Vũ bắt đầu phiền muộn, ngay cả Lý Bảo Khánh và Xảo Vân cũng cảm thấy có điểm không đúng.
Bảy năm qua, mọi người trong Phượng Nghi cung đều đã chứng kiến Sở Trạm cùng Diệp Tư Vũ ở chung, nhưng không biết vì sao từ sau khi nhị điện hạ được phong vương thì bắt đầu có cảm giác xa cách như vậy? Trước đây mỗi ngày đều có mặt đúng giờ, hiện tại dường như rất lâu rồi chưa tới.
Lúc bị bệnh thì không nói, thế nhưng bệnh đã khỏi vẫn như vậy.
Ngay cả trong Phượng Nghi cung cũng có không ít lời ra tiếng vào chuyện Sở Trạm vong ân phụ nghĩa.
Thường ngày Diệp Tư Vũ luôn là một bộ dáng thờ ơ lạnh lùng hoặc hơn thế nữa, nhưng như vậy củng không đại biểu nàng là một người đơn thuần không có thủ đoạn.
Tin đồn vừa được truyền ra thì đã nhanh như chóp bị nàng dùng thủ đoạn *trấn áp*(dùng sức mạnh, uy thế để người khác khuất phục).
Ngày tiếp theo Sở Trạm cũng không đến, cuối cùng vào lúc chạng vạng tối Diệp Tư Vũ mang theo Lý Bảo Khánh tự mình đi Cảnh Thần cung.
Gần đây Sở Trạm thật bận rộn, trước đây mặc dù tham chính nhưng nàng vẫn không thật sự tham gia vào chính vụ.
Lần này Sở Hoàng giao Binh bộ cho nàng xử lí, hiện tại vẫn chưa quen nên phải làm rất nhiều việc.
Ngoại trừ hôm nay được về sớm ra, vài ngày trước đều là về trước khi cửa cung đóng lại một chút.
Nàng vừa nương theo ánh chiều tà trờ lại Cảnh Thần cung thì Lưu công công bên cạnh Sở Hoàng đột nhiên tới.
Không chỉ mình hắn, phía sau còn đi theo vài người.
Lúc hắn rời đi cũng chỉ mang theo tiểu thái giám, những người kia đều được để lại.
Sở Trạm nhìn mấy mấy mỹ nhân *hoàn phì yến sấu* trước mặt (câu này ám chỉ Dương Quý phi Dương Ngọc Hoàn mập mạp đẫy đà, còn Triệu Phi Yến thì mảnh mai thon thả.
Bốn chữ chỉ để miêu tả đủ loại nhan sắc hình thể của mỹ nữ), khóe môi giật giật còn vẻ mặt thì khóc không ra nước mắt.
Nàng không biết rốt cuộc Sở Hoàng chạm mạch chổ nào cư nhiên nghe nói Định Vương tặngo người cho nàng cũng không chịu thua tặng nàng một lúc mấy người.
Thật ra thì cái chổ chạm mạch nguyên văn là na căn cân trừu.
Na là ở chổ nào, căn là tận cùng, cân là gân mạch, trừu là rút ra hoặc tuôn trào.
Loạn như vậy cũng không biết dịch sao cho hợp nên chém đại.
Bác nào hiểu đúng nghĩa đen lẫn bóng thì thông cảm.
Không nói đến Hoàng tử Vương tôn, những công tử của những gia đình giàu có ở dân gian, trước khi thành thân đều cũng sẽ có mấy người *thông phòng*(chắc là ăn cơm trước kẻng của phái nam), vì vậy cũng không thể nói cách làm của Sở Hoàng là sai.
Thế nhưng cách làm của hắn như vậy khiến Sở Trạm không thể chấp nhận.
Không đợi Sở Trạm cho Vương công công mang mấy người này phân công công việc trong cung như lần trước, mấy mỹ nữ này cũng không phải là *đèn cạn dầu*(ý chỉ không hiểu thời cuộc).
Thấy Lưu công công đi rồi, Tấn Vương điện hạ cũng không có biểu tình gì quá lớn, vì vậy liền xông lên một lượt.
Tuy rằng không đến mức giống như nữ tử lầu xanh thi nhau lôi kéo, nhưng mấy âm thanh nũng nịu cùng động tác thì lại khiến mặt Sở Trạm tái xanh trong nháy mắt.
Có điều, chuyện không may còn ở phía sau.
Ngay lúc Sở Trạm đang chuẩn bị nổi giận gọi người, vừa qua đầu đã phát hiện, Diệp Tư Vũ thế nhưng đang đứng cách đó không xa.
Suy nghĩ của tác giả: Đột nhiên phát hiện, Sở Hoàng hình như cũng không làm được việc tốt a.
Sở Hoàng a, hắn làm được khá nhiều việc tốt chứ.
Mang tiểu Vũ vào cung để Tiểu Trạm Tử gặp nè, không động đến tiểu Vũ nè, không quản Tiểu Trạm Tử để người ta an tâm sống qua ngày nè, giúp hung đúc tình cảm nè.
Có điều, Tiểu Trạm Tử tự cầu nhiều phúc đi nhen moa hahaha.
Ôi vui sướng khi người gặp họa quá!!!.