Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 332: (44) Nam chủ mạt thế lại hắc hóa



Edt: Nhan

Khúc Yên đứng tại chỗ, hết thảy trước mắt như bộ phim điện ảnh, nhanh đến hoa mắt.

Tốc độ thời gian trôi qua cực kì nhanh.

Cô đứng bên đường cái, hai bên vốn là ruộng lúa hoang phế, dần dần trở thành thổ địa khô cằn.

"Tiểu Thất, trực tiếp vượt kịch bản đến bảy năm sau sao?" Khúc Yên nhắm mắt dưỡng thần, hỏi trong lòng.

"Đúng vậy, kí chủ, ngài có hiểu là xuyên không đến bảy năm sau."

"Ngay cả cơ hội để thở một hơi cũng không cho."

Khúc Yên nhẹ giọng oán trách.

Cô mới vừa làm chuyện ác độc tổn thương nhân tâm, giờ lại chuẩn bị phải đối mặt với người hận cô nhất.

Tư Triệt của bảy năm sau nhất định đã rất cường đại.

Hắn nhìn thấy cô, có phải sẽ lập tức một đao chém chết cô không nhỉ?

Dứt khoát một chút cũng tốt, cô đỡ phải xem cảnh anh anh em em mà mình không muốn xem, phiền lòng!

......

Thời điểm Khúc Yên mở mắt, cảnh sắc xung quanh đã cố định, không còn lướt nhanh nữa.

Thời gian trở lại bình thường.

Khúc Yên nhìn quanh bốn phía, cách đó không xa chính là kho hàng thương mại điện tử, nơi cô và Tư Triệt quyết liệt " bảy năm trước ".

Nhưng kho hàng ba tầng đã biến mất, chỉ còn lại bức tường đổ nát rách rưới, xa xa còn có thể thấy vết tích bị biển lửa thiêu rụi đen nhánh.

"A Triệt, lúc đó trong lòng anh có bao nhiêu hận ý......" Khúc Yên không khỏi tự lẩm bẩm.

Cô đang ngơ ngác nhìn thì chợt cảm thấy sau lưng có một mối nguy hiểm đang đến gần.

Cô đưa tay lên theo bản năng, vung ra một đám băng đao!

Quả nhiên, có một con zombie lao về phía cô, bị băng đao đâm trúng cổ nhưng lại chỉ dừng mấy giây rồi tiếp tục nhào tới!

"Suýt nữa quên mất, bảy năm sau zombie cũng thăng cấp!" Khúc Yên thầm mắng một tiếng cmn.

Nhiệm vụ này hố người!

Cô vẫn là dị năng giả cấp 5 của bảy năm trước, con zombie trước mắt ít nhất phải cấp 8!

"Dù mày trâu bò nhưng tao vẫn còn biết chạy đấy!" Khúc Yên ngưng tụ một tường băng giòn mỏng, thừa dịp có thể cản zombie trong giây lát, nhấc chân chạy.

Cô cảm giác zombie sau lưng xì xì bịch bịch phá băng, không dám dừng lại, liều mạng lao nhanh.

Sức mạnh của zombie sau mỗi lần tiến hóa đều rất lớn, sau khi nó đập vỡ tường băng liền đuổi theo cô.

Khúc Yên chạy đến nỗi không thở nổi, sau gáy phát lạnh.

Xong rồi!

Giai đoạn nhiệm vụ thứ hai vừa mới bắt đầu mà đã chết!

"A Triệt, bên kia có một cô gái bị zombie cấp 8 đuổi theo, tình huống rất nguy hiểm, chúng ta qua đó cứu cô ấy đi!"

Đường cái phía trước có một chiếc Hummer màu đen.

Nguyễn Đường ngồi ở ghế sau, ghé vào cửa sổ, vừa nhìn vừa nói, "Hình như dị năng của cô gái kia rất yếu, hoàn toàn không phải đối thủ của zombie cấp 8."

"Đường Đường, sao em vẫn ngây thơ như vậy? Hiện tại xã hội này loạn thế nào, cô gái kia là ai em cũng không biết mà còn dám cứu." Nguyễn Tử Việt ngồi ở ghế lái phụ, bất đắc dĩ lắc đầu.

Tư Triệt nắm tay lái, gương mặt tuấn mỹ lãnh khốc không gợn sóng.

Xe cách cô gái kia ngày càng gần, hắn đột nhiên siết chặt tay lái, dưới chân đạp ga lao tới.

"A Triệt? Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?" Trong xe khẽ lắc, Nguyễn Đường nắm chặt tay nắm phía trên, hỏi.

Tư Triệt không trả lời.

Hắn mím chặt môi mỏng, mắt phượng bén nhọn đen như mực khẽ nheo lại.

Là ảo giác của hắn?

Hay là một cô gái giống cô mà thôi?

Đã nhiều năm như vậy, hắn thám thính khắp nơi, cô lại như bốc hơi khỏi trần gian, không thể tìm được.

Tàn nhẫn chọc một đao vào lòng hắn rồi lại hèn nhát chạy trốn?

A!

______________________________

Phần này là dành cho ai muốn đọc của chính chủ để được cập nhật sớm nhất và đọc bản đã qua chỉnh sửa thay vì những bản reup vẫn còn lỗi tùm lum nè: w.p.a.d tiệm cà chua

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.