Đây là hôn sự của cô, hắn không hỏi cô lại đi hỏi người khác.
Tức!!!
Tuy vậy, Tĩnh Hạ vẫn không nói gì, hơi hành lễ một chút rồi đi ra ngoài.
"Tĩnh Hạ, đợi đã".
Cô quay đầu, ra là Thái phó.
Có cảm giác vị ông ngoại này không thích cô lắm.
Nếu không ông đã không để hoàng thượng quyết định một cách dễ dàng như vậy.
Thái phó đến bên người cô, mở miệng " Tĩnh Hạ, tiệc sinh thần tháng sau của con là phải có một phò mã, ta khuyên con nên chọn vị đích trưởng của Thừa tướng".
Đích trưởng của Thừa tướng?
Không có ấn tượng.
Tĩnh Hạ cười nhạt "Ông ngoại, vì sao con phải chọn hắn?".
Nực cười!
Vì sao ta phải làm theo ý muốn của mấy người chứ?
"Tĩnh Hạ, ta là vì muốn tốt cho con, sau khi mẫu thân con mất, ta biết trong cung con không được hoàng thượng để ý nhiều, con cần một chỗ dựa để gửi gắm". Thái phó một bộ dáng lo nghĩ cho cô, khuyên nhủ.
Chỗ dựa để gửi gắm?
Không phải chỗ dựa để kết minh sao?
Trong cốt truyện cũng có ghi Thái phó có ý đồ tạo phản, tuy nhiên lại bị nam nữ chính lật tẩy.
Kết cục không cần nói cũng biết.
"Ông ngoại, con sẽ không lấy chồng". Tĩnh Hạ không muốn nói nhiều, liền rời đi rồi.