Mau Xuyên Chi Vai Ác Luôn Không Biết Xấu Hổ

Chương 34: Vương giả mạt thế x Bác sĩ gặp nạn (6)



So với căn cứ của Lý Cảnh thì khu Đông lớn hơn nhiều, từ cửa sổ Ngu Tiểu Mạc nhìn ra bên ngoài thì, nhìn thấy đoàn người đi lại trên đường và từng chiếc xe đi qua cửa chính căn cứ —— bọn họ đều là dị năng giả ra ngoài tìm kiếm vật tư quay về.

Không biết Nguyên Tiêu đối xử với những người khác như thế nào, bởi vì sau đó không lâu cửa phòng Ngu Tiểu Mạc bị gõ, có người đến đưa cơm.

"Không đói sao?"

Người bưng cơm tới là một cô gái cao gầy già dặn, hơn nữa còn rất tự nhiên quen thuộc: "Ai nha, thật không nghĩ tới lão đại sẽ vì nhóc mà cố ý đi một chuyến đến căn cứ của tiểu tử Lý Cảnh kia. Nói về tiểu tử Lý gia thật giống như con gián, đánh hoài không chết."

Thấy cô chớp chớp mắt với mình, Ngu Tiểu Mạc không làm mặt lạnh như khi làm với Nguyên Tiêu, nhưng cũng không quá ôn hòa, vẫn là lạnh như băng nói: "Các người hại y phải lưu lạc đến hoàn cảnh này thì nên nghĩ đến y sẽ không dễ dàng ngã xuống như vậy." Tuy rằng không thể nào thích vai chính nổi, nhưng trước mặt nhân vật phản diện, hắn vẫn lựa chọn bảo vệ vai chính.

Cô gái bị những lời này của hắn làm cho tức cười: "Chúng tôi hại cậu ta? Đùa gì vậy, nếu như không phải lúc ở Lý gia cậu ta buộc chúng tôi, lão đại sẽ dẫn huynh đệ làm phản sao?"

Giọng nói của cô nhẹ nhàng đơn giản, nhưng Ngu Tiểu Mạc nghe đến sửng sốt: "Cô nói cái gì?"

Cô gái khoát tay: "Ngẫm lại cũng biết, nếu lão đại lòng dạ ác độc như vậy, làm sao cậu ta sống đến bây giờ."

"Cái gì gọi là cậu ta buộc —— "

"Được rồi, mau tới ăn, nghỉ ngơi một ngày một đêm, sau đó nhóc sẽ đi cùng chúng ta."

Rõ ràng cô gái không muốn tiếp tục nói về chuyện này, vỗ vỗ vai Ngu Tiểu Mạc, kéo hắn đến trước mâm cơm: "Lão đại phái nhóc đến cho chúng ta, sau này nhóc chính là bảo mẫu của đội ta."

[ Phái một omega như vầy cùng chúng ta ra ngoài chấp hành nhiệm vụ thực sự không thành vấn đề? Sẽ không ở nửa đường liền ngủm chứ? ]

Tiếp xúc thân thể tự động mở ra kỹ năng phân tích, Ngu Tiểu Mạc biết được ý nghĩ trong lòng của cô gái này, cũng biết được thân phận của người này ——

Thủ hạ đắc lực của Nguyên Tiêu, dị năng giả hệ thủy cấp 4, nữ alpha, Kha Vũ.

"Đội ngũ gì?"

Có thể là vì thể chất của dị năng giả mạnh hơn người thường, khí lực của Kha Vũ lớn đến kinh người, với thân thể omega không hề có sức phản kháng như Ngu Tiểu Mạc bị cô kéo đến, còn được đưa cho một đôi đũa.

"Lão đại cho nhóc vào đội ngũ của chúng ta ra ngoài tìm kiếm vật tư, nhóc không phải là hệ trị liệu sao? Vừa vặn, có thể có chút công dụng."

Kha Vũ kéo ghế ngồi xuống trước mặt Ngu Tiểu Mạc: "Mau ăn đi, ăn xong rồi ta còn phải thu dọn đi ra ngoài."

Cơm nước rất đơn giản, thậm chí có thể nói là nhạt nhẽo. Nhưng mà ở mạt thế điều kiện gian khổ, như vậy đã rất khá.

Ngu Tiểu Mạc tùy ý ăn vài miếng dường như có thể ngửi thấy mùi mốc của cơm trắng, trong lòng đoán rằng dụng ý của Nguyên Tiêu —— rất rõ ràng, căn bản y cũng không muốn bắt mình đi, phải làm như vậy chỉ là vì hệ thống yêu cầu mà thôi. Hiện tại y cũng không muốn nhìn thấy mình, cũng miễn bàn đến đánh dấu gì gì đó.

Cho nên mới muốn đuổi mình đi, tách khỏi kỳ phát tình, miễn cho có thể phát sinh quan hệ xấu hổ.

Ngu Tiểu Mạc bỏ vào miệng một miếng thịt xào tiêu.

"Này này, lão đại cho nhóc - tiểu omega ra ngoài chịu chết cùng chúng ta sao, ôi chao, sao ngay cả chút phản ứng nhóc cũng không có? Sẽ không thương tâm chứ?"

Thấy hắn bình tĩnh ăn, Kha Vũ có chút kỳ quái, nhịn không được hỏi: "Nhưng nhìn nhóc cũng không có sức chiến đấu gì —— "

Ngu Tiểu Mạc ngẩng đầu, liếc mắt nhìn cô: "Cái này cũng không đại biểu tôi không thể tự bảo vệ mình." Hắn cũng không muốn ở chỗ này chạm mặt với Nguyên Tiêu, dẫn đến bị y đánh dấu, cho nên hắn cũng không tính phản đối hành động này của Nguyên Tiêu.

"Vậy nhỡ đâu nhóc đến kỳ phát tình thì làm sao bây giờ?"

Kha Vũ cười đến không có ý tốt: "Ta không ngại cùng nhóc —— "

Ngu Tiểu Mạc lãnh tĩnh nói: "Tôi sẽ ép tiết dục tố xuống, cô không cần phải nghĩ nhiều."

"Hửm —— "

Cố ý kéo dài âm điệu, Kha Vũ tiện tay vò vò tóc Ngu Tiểu Mạc.

[ Ai nha bắt nạt thật vui aha ha ha ha! ]

Ngu Tiểu Mạc: "......"

Ngày hôm sau, hắn thực sự bị Kha Vũ kéo khỏi giường.

"Sao giờ này nhóc còn ngủ? Nhanh! Xuất phát!"

[ Giờ này còn chưa dậy, thằng nhóc này là heo sao? Phải không phải không? ]

Đi tới thế giới này còn chưa được nghỉ ngơi thật tốt, Ngu Tiểu Mạc vẫn cảm thấy buồn ngủ, u oán liếc mắt nhìn Kha Vũ, sau khi thu dọn xong liền ra ngoài phòng.

"Lão đại không có nói thân phận của nhóc cho quá nhiều người, bọn họ đều nghĩ nhóc là thành viên mới gia nhập khu Đông."

Mang theo Ngu Tiểu Mạc đi ra căn cứ thì, Kha Vũ giải thích cho hắn: "Nhóc cũng đừng nói mình là người bên căn cứ Lý Cảnh, rất dễ bị người khác bắt nạt."

Ngu Tiểu Mạc nhìn cô nói: "Vậy còn cô? Cô không sợ ta để Lý Cảnh đâm sau lưng cô sao?"

Kha Vũ cũng không quay đầu lại: "Nói thật giống như nhóc có sức chiến đấu vậy."

Ngu Tiểu Mạc: "....." Hắn có thể trong vài phút giải quyết một con tang thi cao cấp, cô có thể sao?

Hai người một đường đi tới cửa ra khu Đông, ở đó đậu sẵn hai chiếc SUV được ngụy trang qua, còn có vài người.

Đều không ngoại lệ, khi mấy người kia nhìn đến Ngu Tiểu Mạc thì, đều nhíu nhíu mày.

Hiển nhiên là Kha Vũ đều quen biết bọn họ, thấy bọn họ nhíu mày cũng không chút nào khách khí, đạp cho mỗi người một cước: "Đây là đồng đội mới của chúng ta, đừng có xem thường người ta! Mặc dù là omega nhưng người ta cũng là dị năng giả hệ trị liệu! Cấp 3!"

Thân phận "Hệ trị liệu cấp 3" làm sắc mặt mấy người kia thoáng hòa hoãn, với dị năng giả mà nói sẽ không quá lo lắng về kỳ phát tình, huống chi cái omega này còn là hệ trị liệu cấp 3, một người hệ trị liệu trong chiến đấu giá trị phi thường cao.

"Mong rằng cậu sẽ không hại chết chúng ta."

[ Với omega mà nói... Vẫn là không quá yên tâm a. ]

Một người đàn ông trong đó đi tới bắt tay với Ngu Tiểu Mạc, gã là dị năng giả hệ mộc cấp 4, một alpha, Hạ Quý Quân.

Lúc phân tích Hạ Quý Quân, trong lòng Ngu Tiểu Mạc hơi kinh hãi, lúc này hắn mới ý thức được thực lực của khu Đông kỳ thực rất mạnh —— khi hắn ở nơi đó, Lý Cảnh cấp 4 là cấp bậc cao nhất, thế nhưng ở khu Đông, hắn đã gặp được hai người cấp 4.

Bất động thanh sắc nở nụ cười với Hạ Quý Quân, Ngu Tiểu Mạc nói: "Có lẽ tôi có thể cứu các người đó, Hạ tiên sinh."

Nghe đến danh xưng "Hạ tiên sinh" thì Hạ Quý Quân bất mãn liếc mắt nhìn Kha Vũ, hiển nhiên, gã tưởng Kha Vũ nói cho Ngu Tiểu Mạc biết thân phận của mình.

Đối với lần này, Kha Vũ phá lệ vô tội nhún vai: "Chắc là lão đại nói, không phải ta."

Hạ Quý Quân nghe vậy, lông mày càng nhăn sâu hơn: "Lão đại?"

Không có tiếp xúc thân thể, Ngu Tiểu Mạc không đọc được suy nghĩ của gã, nhưng mà cũng có thể đoán được, nhất định là Hạ Quý Quân ở trong lòng phun tào hành động Nguyên Tiêu bán rẻ đồng đội.

Để Nguyên Tiêu gánh nỗi oan vì mình, Ngu Tiểu Mạc cười mà không nói, hắn đã biết với thân phận omega của mình, trước mặt những người này sẽ không chiếm được cái gì tốt, trái lại bị ghét bỏ, cho nên không nói gì giảm thiểu độ tồn tại của mình.

Ở mạt thế, omega thưa thớt có thể nói là vật báu vô giá, nhất là loại omega khác thường như hắn có khả năng tự bảo vệ bản thân. Nhưng mà cũng không phải tất cả mọi người đều xem omega như bảo vật, giống như mấy cái người sống trên mũi đao, uống máu quân thù, bọn họ căn bản sẽ không quan tâm ngươi là cái gì, thậm chí bởi vì thân phận yếu đuối như ngươi mà ghét bỏ kéo chân sau của bọn họ.

Về phần có thể kéo chân sau hay không, còn chưa xác định được.

"Đượ rồi, khi nào thì chúng ta đi?"

Nhìn những người khác không ra mặt, một nam nhân thấp bé bước ra hòa giải.

Ánh mắt của gã đảo qua người Ngu Tiểu Mạc, âm lãnh ướt át, Ngu Tiểu Mạc cảm giác như bị một con rắn tham lam theo dõi, không khỏi rùng mình.

Ngu Tiểu Mạc cảnh giác người này, mà Kha Vũ cũng chú ý tới ánh mắt của gã không có ý tốt, bất động thanh sắc chắn trước mặt Ngu Tiểu Mạc, thản nhiên nói: "Chờ một lát nữa, lão đại sẽ tới."

Cái gì?!

"Lão đại cũng tới?!"

Không riêng gì Ngu Tiểu Mạc, nam nhân kia cũng bị kinh ngạc: "Vậy sao lão đại không nói trước?"

Kha Vũ nói: "Tại sao phải nói trước? Bình thường không phải là lão đại cũng hành động cùng chúng ta sao? Tiểu tử Lưu Kế Minh kia ở lại bảo vệ nơi này là được rồi."

"Ách, ta còn tưởng rằng ngài ấy không tới mới để nhóc này tới thay chứ..."

Hậm hực nhìn Ngu Tiểu Mạc, nam nhân thu hồi ánh mắt, lúng túng dời tầm mắt sang chỗ khác —— dưới sự nhìn chằm chằm của Kha Vũ.

Ngu Tiểu Mạc: "....."

Hắn giống như người đàn ông này, chưa từng nghĩ đến chuyện Nguyên Tiêu sẽ cùng hành động với bọn họ, nếu như hắn sớm biết, sẽ không tới!

Rốt cuộc người kia nghĩ cái gì? Lại để cho mình rời đi, lại củng hành động với mình, ngay từ đầu Ngu Tiểu Mạc còn tưởng có thể tránh thoát Nguyên Tiêu và số phận Ngu Tiểu Mạc bị đánh dấu, nhưng mà, hình như tất cả đều xảy ra lệch quỹ đạo.

Lúc này, đột nhiên Kha Vũ phất phất tay về một phía, hô một tiếng: "Lão đại."

Dưới ánh mặt trời nam nhân cao lớn anh tuấn nhanh chóng chạy tới, Ngu Tiểu Mạc không chút nghĩ ngợi mà quay mặt đi.

Hành động này rơi vào trong mắt Nguyên Tiêu, y hừ một tiếng, cũng không đi tới, xoay qua chỗ khác cùng Hạ Quý Quân thương nghị xuất hành lần này.

"Tin tức nói là..."

"Thực hiếm thấy..."

"Đúng, là cấp 7..."

"Lý gia..."

Thanh âm hai người nói chuyện với nhau thường truyền sang bên này, hình như là đang nói một vài chuyện rất quan trọng, nhưng không thèm để ý đến người khác đang ở đây, giống như là cố ý muốn nói cho những người khác nghe vậy.

Khi nghe đến hai chữ "Lý gia" này, Ngu Tiểu Mạc theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua Nguyên Tiêu, Hạ Quý Quân ở bên kia.

"Omega..."

Hai người bọn họ cũng vừa đề cập đến Ngu Tiểu Mạc, quay qua nhìn hắn.

Tầm mắt của Ngu Tiểu Mạc vừa khéo chạm phải ánh mắt của Nguyên Tiêu trên không trung.

Sau đó Ngu Tiểu Mạc hung hăng quay mặt đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.