"Nhìn xem chàng nhăn mày giống cái gì rồi, cho ta một chút thời gian, ta nghĩ biện pháp."
Nghe vậy, Mạc Ly vui vẻ ra mặt, một tay đem Tô Linh Nhi ôm vào trong ngực: " Nhu Nhi tốt, nàng sẽ nói cho ta sao."
Hơi thở ấm nóng trong miệng Mạc Ly phả vào vành tai Tô Linh Nhi.
Tô Linh Nhi hơi cựa thân mình, thời tiết đã chuyển ấm, trên người Mạc Ly lại chỉ mặc một cái áo ngoài tơ lụa màu đen, Tô Linh Nhi uốn éo như vậy, Mạc Ly chỉ cảm thấy bộ vị nào đó của mình không ngừng bị xoa nắn.
Tô Linh Nhi cảm thấy sức lực cánh tay Mạc Ly đột nhiên tăng thêm.
Thân mình phía dưới có một vật cứng rắn nóng như bàn ủi đâm vào mình.
Đã là người từng trải, Tô Linh Nhi tức khắc hiểu được chuyện gì, khuôn mặt trắng nõn lập tức đỏ lên như ớt chín.
"Chàng...... Chàng trước buông ta ra, ta ngay lập tức nói cho chàng, được chưa?!"
Tô Linh Nhi nói năng lộn xộn, tưởng tượng đến trận ác chiến tối hôm qua.
Vừa gấp lại vừa thẹn, nàng nhịn không được giãy giụa muốn đứng lên, nhưng càng giãy giụa thân thể càng ma sát với bộ phận nào đó nhiều hơn.
"Mặc kệ, dù sao biện pháp đều ở trong đầu nàng rồi, ta cũng không tin nàng để ta khó xử!"
Nói xong trực tiếp đem Tô Linh Nhi bế lên.
"Đêm xuân đáng giá ngàn vàng (Xuân tiêu nhất khắc thiên kim), đừng làm cho bạc trong tay mất đi chứ (trắng bóng bạc từ chúng ta trong tay lưu đi rồi)."(???)
Lại là một phen mây mưa, ánh mắt Tô Linh Nhi mê ly giống như vừa dạo qua tiên cảnh, hơi thở xa hoa lẵng phí tràn ngập trong không gian hòa quyện cùng mùi hương an thần tạo nên hương vị độc đáo mê người.
Mạc Ly vươn người qua, hung hăng hôn một cái trên trán Tô Linh Nhi.
Trái lại Tô Linh Nhi lại là vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, vừa giơ tay lên đã muốn hướng tới trên người Mạc Ly đánh tới, nhưng vừa mới bị lăn lội hai vòng, hiện tại cả người đều muốn tan ra!
"Mạc Ly, chàng không phải người!"
Nghe vậy, Mạc Ly cũng không tức giận.
Vô tâm cười nói: "Ta không phải người, bổn Thái tử là cầm thú!"
Ám vệ tránh ở chỗ tối bảo hộ Mạc Ly nghe thế bước chân vừa trượt trực tiếp từ trên nóc nhà té xuống.
Má ơi, gia chủ bọn họ là bị quỷ hồn bám vào người sao!
Chuyện này quả thực quá khác thường!
"Hừ!"
Tô Linh Nhi hừ nhẹ một tiếng Mạc Ly chờ lúc lâu không thấy nàng đáp lại.
Mạc Ly duỗi qua tay xoa xoa đầu Tô Linh Nhi, nhẹ nhàng cười nói:
"Đừng nóng giận, cùng lắm thì lần sau đổi thành nàng ở trên."
"Chàng nha......"
Tô Linh Nhi quả thực là bị sự vô sỉ của Mạc Ly đánh bại.
Thấy Tô Linh Nhi còn không đáp lại mình, Mạc Ly mặc quần áo chỉnh tề từ Thanh Lê Viên đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau, phòng bếp trong phủ liền đưa tới các loại đồ bổ.
Thấy một màn như vậy, làm Thước Nhi cao hứng muốn hỏng rồi.
"Tiểu thư, huyết yến này chính là Quý phi nương nương trong cung mới dùng."
"Còn có cái này là phấn chân trâu Nam Hải, nếu nô tỳ nhớ không lầm thì lần trước Thái tử phi được một chuỗi còn nơi nơi khoe khoang, tới chúng ta vậy mà lại nghiền thành phấn."
......
Tô Linh Nhi nhìn Thước Nhi so với mình còn vui vẻ hơn.
Trong lòng cảm thấy vô cùng bi tráng, từ khi nào mà người hầu của nàng đã biến thành một gia hỏa "Thấy đồ tốt liền sáng mắt ra " rồi!