Đỗ Hiểu Phượng muốn giải thích cho Hiên Viên lý do cô ta đến muộn, là bởi vì Lưu Linh Nhi trước nay vẫn luôn tới đón cô ta hôm nay cũng không có đúng hẹn xuất hiện.
Cho nên sai không phải lỗi của cô ta!
Phải biết rằng Đỗ Hiểu Phượng chính là vẫn luôn ảo tưởng lớn lên về sau có thể tìm một cái nam nhân ưu tú như Hiên Viên Thiên Minh l chồng.
Cũng bởi vì loại ảo tưởng này không thể thành hiện thực, sau đó Đỗ Hiểu Phượng mới dời mục tiêu chuyển dời đến trên người Đỗ Hạo.
"Em sở dĩ đến trễ là bởi vì Lưu Linh Nhi không có đúng hạn gọi em, làm em dậy muộn, mà cậu ấy cư nhiên một người tự đi học, làm phải ngồi hai chuyến xe buýt mới có thể đi tới trường học đi học!"
"Cậu ấy cư nhiên bỏ em một mình để đi học, thật là quá tâm cơ!"
Thấy Đỗ Hiểu Phượng nói thành cái dạng này, Tô Linh Nhi đột nhiên cảm thấy nguyện vọng đem Đỗ Hiểu Phượng đuổi ra khỏi cao trung Thiên Lam này thật sự là hoàn thành quá dễ, rốt cuộc người nào đó tự tìm đường chết, trách không được cô!
Nghe thấy Đỗ Hiểu Phượng làm trò vẻ mặt mọi người chỉ trích Tô Linh Nhi, Hứa Như Như ngồi ở phía sau tức giận đứng lên.
"Đỗ Hiểu Phượng, cậu dựa vào cái gì nói Linh Nhi tâm cơ, Linh Nhi đón hay không đón ai là tự do của cậu ấy, trên đời này không có một cái pháp luật nào quy định người giàu có cần thiết trợ giúp người nghèo, huống chi cậu cùng Linh Nhi cùng nhau đi học thời gian không vượt qua một tháng, mà lúc trước cậu ngồi xe buýt mười mấy năm, như thế nào trước kia sẽ không đến trễ, hiện tại liền đến muộn!"
Tô Linh Nhi không nghĩ tới Hứa Như Như luôn luôn ăn nói vụng về thời điểm mình bị liên lụy thế nhưng lại biết ăn nói như thế.
Cùng lúc đó ở trong lòng đối với nguyên chủ tiến hành khiển trách đạo đức thật sâu!
Cứ như vậy mà bỏ qua một người bạn tốt như Hứa Như Như mà lại làm bạn với Đỗ Hiểu Phượng cái đồ bạch nhãn lang kia.
Hứa Như Như vừa nói xong làm tất cả mọi người ở đây bừng tỉnh đại ngộ.
Lúc sau ánh mắt nhìn Đỗ Hiểu Phượng cũng thay đổi hương vị.
Thì ra trong ban của bọn họ lại có một người là gà lại muốn bay lên cành làm phượng hoàng a!
"Đỗ Hiểu Phượng, em thật sự thực làm cho thầy thất vọng! Hiện tại em đi ra ngoài, đến văn phòng chờ thầy!"
Hiên Viên Thiên Minh không nghĩ tới Đỗ Hiểu Phượng luôn luôn ở trước mặt mình biểu hiện ngoan ngoãn cư nhiên sẽ biểu hiện ra ngoài một mặt vô lý ngang ngược như thế.
Đỗ Hiểu Phượng sau khi nghe những lời này, trừng mắt nhìn Tô Linh Nhi, còn đang muốn cãi cọ, nhưng là ở sâu trong nội tâm cận tồn một chút lý trí làm cô ta thành thành thật thật ngậm lại miệng, không cam lòng xoay người đi ra phòng học.
"Được rồi, chúng ta bắt đầu học!"
Không thể không nói, thày giáo có giá trị nhan sắc cao có thể kích phát tính tích cực học tập của học sinh.
Vừa kết thúc tiết học nữ sinh liền kích động chạy đến trên bục giảng đem Hiên Viên Thiên Minh ngăn lại, trong tay cầm sách giáo khoa, làm nũng nói: "Thầy Hiên Viên, chỗ này em còn chưa có nghe hiểu nha!"
"Thầy Hiên Viên, chỗ này em cũng không có nghe hiểu."
"Thầy ơi, thầy cái đề này có phải làm như vậy hay không."
"Thầy Hiên Viên cái đề này thật là quá khó, một lần em nghe không hiểu, không bằng chiều nay tan học em tới văn phòng của thầy học bù!"
......
Hiên Viên Thiên Minh cự tuyệt bạn học muốn học bù, vẻ mặt sắc lạnh từ phòng học rời đi.
"Linh Nhi, cậu không cần thương tâm!"
Tan học chuyện thứ nhất Hứa Như Như làm chính là lại đây an ủi Tô Linh Nhi.
Nghe vậy, Tô Linh Nhi ngẩng đầu lên lộ ra một nụ cười.
"Thương tâm? Tớ vì sao lại phải thương tâm! Trước đó vài ngày tớ bất quá là thấy Đỗ Hiểu Phượng đáng thương mới để chú Trương đi đón cậu ta, nếu như cậu ta như vậy không biết đủ tớ mới không đáng tự tìm mất mặt đâu! Cậu nói có phải hay không?"
Nghe được Tô Linh Nhi nói, Hứa Như Như ngốc ngốc gật đầu.
"Linh Nhi lời này không sai, chính là vì sao tớ cảm thấy cậu dường như đã thay đổi?"