Hứa Như Như còn chưa kịp giảm sóc bởi cảnh tượng vừa rồi mang lại, thẳng đến Tô Linh Nhi có chút giận dữ chạm chạm cánh tay của cô nàng, vừa thẹn lại vuefa gấp nói: "Như Như, cậu nhanh nhanh đem chuyên tập cho Hạo ca ca a!"
"Á."
Hứa Như Như vội vàng từ trong túi xách móc ra chuyên tập Angela.
Một bàn tay Đỗ Hạo bỏ vào trong túi, một bàn tay từ trong tay Hứa Như Như tiếp nhận chuyên tập.
Tô Linh Nhi vừa thấy Đỗ Hạo tiếp nhận chuyên tập lúc sau, lập tức lôi kéo Hứa Như Như chạy trốn.
Nhìn thân ảnh Tô Linh Nhi, dưới khuôn mặt lạnh lùng của Đỗ Hạo lộ ra một tia tươi cười nhàn nhạt.
"Nha, trách không được Đỗ thiếu nhà chúng có thể ở dưới thế tán công của hoa hậu giảng đường mà vẫn không loạn, thì ra là kim ốc cất giấu tiểu học muội a!"
Người đi tới trêu ghẹo Đỗ Hạo là một nam sinh tên gọi Dương Minh.
"Câm miệng!"
Đỗ Hạo giơ chuyên tập trong tay lên.
"Được! Tớ câm miệng!"
Dương minh đang xem đến mặt trên chuyên tập nữ minh tinh Âu Mĩ gợi cảm lúc sau lập tức nhận mệnh.
Ở một ben khác, Hứa Như Như rốt cuộc chạy không nổi một tay đem Tô Linh Nhi giữ chặt.
Mồm to thở hổn hển, thở hổn hển nói: "Linh Nhi, đừng chạy, lại chạy tớ liền mất mạng."
Nghe vậy, Tô Linh Nhi ngừng lại, nghĩ như thế nào đem lực chú ý của Hứa Như Như từ chuyện vừa rồi dời đi qua chuyện khác.
"Như Như, cái kia...... Chúng ta đi ăn cơm đi."
Tô Linh Nhi có chút chột dạ nói.
Bất quá đương thời điểm cô ngẩng đầu lại nhìn đến Hứa Như Như đang ở dùng một loại ánh mắt bừng tỉnh đại ngộ nhìn chằm chằm mình.
"Như Như, chúng ta đi thôi."
Tô Linh Nhi nhược nhược lôi kéo tay Hứa Như Như hướng tới nhà ăn trường học đi đến.
"Chờ một chút!"
Hứa Như Như đảo qua phía trước bộ dáng ngốc ngốc, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng hai mắt Tô Linh Nhi.
"Linh Nhi, cậu nói thật cho tớ lúc trước có phải bởi vì Hạo ca ca cậu mới không để ý tới tớ hay không?!"
Tuy rằng là câu nghi vấn, nhưng là Hứa Như Như nói chuyện ngữ khí lại là vô cùng khẳng định.
"Cái này...... Cái kia......"
Tô Linh Nhi thật muốn trốn quách đi cho rồi, một phen ôm cánh tay Hứa Như Như làm nũng nói: "Như Như tốt của tớ, cậu sẽ không bởi vì cái này giận mà giận tớ đi, không phải lúc trước tớ tạ tội với cậu rồi sao."
"Hừ"
Hứa Như Như hừ lạnh một tiếng quay đầu đi không nhìn Tô Linh Nhi.
Thấy thế, Tô Linh Nhi lại lần nữa chủ động tiến lên làm ra một cái mặt quỷ trêu đùa Hứa Như Như.
"Không để ý tới cậu!"
Hứa Như Như vẫn là không có tha thứ Tô Linh Nhi.
Cái này lại làm Tô Linh Nhi lo lắng!
"Như Như, Như Như, cậu đừng tức giận mà, sẽ không phải là cậu thật sự thích Hạo ca ca đi."
Nghe câu nói kia Hứa Như Như rốt cuộc dừng lại, quay đầu hống hống đối với Tô Linh Nhi nói: "Tớ mới không thích Hạo ca ca đâu, tớ chỉ là tức giận cậu ngay cả chuyện quan trọng như vậy cũng nói cho tớ, lại còn có bởi vì chuyện này hại tớ bạch bạch thương tâm thời gian dài như vậy."
Nghe vậy, Tô Linh Nhi vội vàng lại lần nữa nhào lên trước kéo cánh tay Hứa Như Như, nũng nịu làm nũng nói: "Như Như tốt, lần này tớ thật sự biết sai rồi, tớ thề về sau có chuyện gì đều không dối gạt cậu được không! Chúng ta làm bạn cả đời, khuê mật tốt."
"Như vậy còn chấp nhận được!"
Khuôn mặt non nớt của Hứa Như Như rốt cuộc lộ ra một cái tươi cười.
Hai người kéo cánh tay nhau đi đến nhà ăn.
Tô Linh Nhi quay đầu nhìn chằm chằm Hứa Như Như, Hứa Như Như bị nhìn chằm chằm đến phát ngượng, vươn tay nhẹ nhàng đánh Tô Linh Nhi một chút: "Nhìn cái gì mà nhìn! Chẳng lẽ tớ so Hạo ca ca còn xinh đẹp hơn sao."
"Không phải, tớ chỉ là suy nghĩ nếu cậu nói không thích Hạo ca ca, vậy cậu thích ai."
Vừa nghe lời này, khuôn mặt trắng nõn của Hứa Như Như tức khắc đỏ lựng.
"Ha ha, Như Như cậu quả nhiên có yêu thích người! Mau nói cho tớ biết là ai?"
Tô Linh Nhi như là phát hiện đại lục mới, dây dưa với Hứa Như Như muốn biết, không chịu nổi Tô Linh Nhi năn nỉ ỉ ôi.
Hứa Như Như thẹn thùng tiến đến bên lỗ tai Tô Linh Nhi.