Trương Vũ vừa đi khỏi biệt thự, lập tức lấy điện thoại di động từ trong ngực ra.
"Uy ~"
Trong điện thoại truyền đến một thanh âm nũng nịu.
"Tiểu yêu tinh, đặt phòng khách sạn đi, lão tử lập tức đi qua."
Thành phố A, khách sạn năm sao cao cấp nhất.
Trong một gian phòng Tổng thống, một nam một nữ đang ở trên giường điên loan đảo phượng.
Xong việc, Tô Tuệ ghé vào trên người Trương Vũ, vẻ mặt ửng hồng hỏi: "Con ma ốm kia nói như thế nào?"
Trán Trương Vũ chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, một bàn tay ôm Tô Tuệ, một bàn tay để trên môi, nhẹ nhàng vuốt ve.
"Mấy ngày nay em không cần đến biệt thự, miễn cho đến lúc đó lại bị cô ta không lí do mắng một trận, còn có, đã chuẩn bị tốt kế hoạch lúc trước chúng ta bàn bạc chưa?"
Nghe vậy, Tô Tuệ oán trách nói: "Em làm việc anh còn không yên tâm sao, loại thuốc này em đặc biệt mua từ chợ đêm, đừng nói là Tô Thanh Thanh, cho dù là một lão heo mẹ cũng có thể đem mà ngồi sụp."
Trương Vũ nghe câu nói như thế lập tức bị gợi lên hứng thú, đem người trong tay hung hăng véo một cái.
Lại cúi người ghé vào trên người Tô Tuệ, trong nháy mắt, trong phòng ngập cảnh xuân.
Ba ngày sau, trong cả tòa biệt thự Tô gia chỉ có một người là Tô Linh Nhi.
Tô Linh Nhi cũng mừng rỡ tự tại, không cần thời thời khắc khắc ngụy trang chính mình.
Thời gian này, ngoại trừ một lần gọi điện ra ngoài đặt lễ phục, thời gian còn lại Tô Linh Nhi đều dùng để "Nạp điện", nhanh chóng học tập nắm giữ công nghệ ở trái đất, cùng với các sản phẩm tiên tiến, các loại tin tức ở thời đại này.
Rốt cuộc, ngày đính hôn cũng tới.
Sáng sớm, toàn bộ Tô gia đều bận việc.
Tô Tuệ sáng sớm liền tới đây bồi Tô Linh Nhi.
Trương Vũ tiếp đãi khách khứa ở bên ngoài, công ty cha mẹ nguyên chủ quy mô vốn đã không nhỏ, hơn nữa mấy năm nay tình hình tài chính tốt đẹp, Trương Vũ nhiều ít cũng có có chút tài năng, dần dần đem công ty này phát triển lớn mạnh lên.
Bên kia, trong phòng, Tô Tuệ một bên đùa nghịch lễ phục đưa lại đây, một bên mở miệng nói: "Chị họ, em thật là hâm mộ chị, cư nhiên tìm được anh rể ưu tú như vậy."
"Phải không?"
Tô Linh Nhi ngẩng đầu lên, lơ đãng liếc mắt nhìn Tô Tuệ một cái.
Tô Tuệ giật mình, phảng phất trong ánh mắt đó, Tô Tuệ cảm giác như tất cả những ý tưởng xấu xa trong lòng đều bị Tô Linh Nhi biết được.
Không có khả năng!
Người phụ nữ ngu xuẩn này không có khả năng biết được!
Tô Tuệ phục hồi tinh thần lại, có chút xấu hổ nói: "Đương nhiên, anh rể lợi hại như vậy, không chỉ lớn lên đẹp trai, còn có đầu óc thương nghiệp, quan trọng nhất chính là anh ấy đối xử với chị họ rất tốt a."
"Ừ"
Tô Linh Nhi lạnh như băng lên tiếng sau đó không có động tĩnh.
Còn chưa chờ Tô Linh Nhi mở miệng, Tô Tuệ liền lớn tiếng doạ người.
Nghe vậy, Tô Linh Nhi không khỏi nhíu mày.
Một việc đảo khách thành chủ như vậy, ở niên đại mà cô sống là cực kỳ không có giáo dưỡng.
"Tiểu thư, phía dưới khách khứa đều đã tới gần như đầy đủ, thiếu gia muốn ngài chuẩn bị nhanh một chút."
Nghe được hạ nhân nói, Tô Tuệ kinh hỉ trừng lớn đôi mắt.
Bởi vì đây là ám hiệu cô ta ước định cùng Trương Vũ.
Chỉ cần chờ đến khi khách khứa đông đủ, cô ta sẽ mang thuốc đã chuẩn bị tốt từ trước bỏ vào ly nước của Tô Thanh Thanh, đưa cô vào trong phòng, lại an bài tốt có người sẽ đi lên, cuối cùng từ chỗ Trương Vũ, khách khứa tham gia lễ đính hôn sẽ đi lên tìm rồi phát hiện ra chuyện này.
"Được, chúng tôi đã biết, cậu ra ngoài trước đi."
Tô Tuệ kích động mở miệng nói.
Tô Linh Nhi đem biểu tình kích động trên mặt Tô Tuệ thu hết vào đáy mắt, không khỏi cười lạnh.
Ai là thợ săn ai là con mồi, chỉ sợ người nào đó còn không có nhận rõ hiện thực đâu!