Mau Xuyên Dưỡng Thành: Vai Ác Lão Công, Cầu Buông Tha!

Chương 101: Thái tử tàn bạo (50)



Edit: Cá Muối

Đường Thanh Trúc nghe xong run lập cập, nhưng vẫn gật đầu.

Trong lòng không khỏi âm thầm nghĩ: Rốt cuộc sai chỗ nào chứ?

Hơn nữa nhìn dáng vẻ này của Nhị hoàng, nếu mọi chuyện không phát triển theo lời nàng ta nói, kết cục của nàng ta nhất định sẽ vô cùng thê thảm.

Không được! Nàng ta phải lên kế hoạch thật sớm!

….

Sau khi ấn định ngày đăng cơ, trong cung lập tức cho người tới do kϊƈɦ cỡ cho Đường Oản và Phượng Tê Đồng để chuẩn bị trang phục.

Nửa tháng sau, Đường Oản cùng Phượng Tê Đồng nắm tay nhau đứng ở trêи đài tế thiên trong hoàng cung, tiếp nhận quan lại triều bái.

Bởi vì Đường Oản mang thai, Phượng Tê Đồng đặc biệt đem lễ tiết rườm rà cắt giảm vài phần.

Lễ nghi phiền phức ít đi, nhưng thể diện nên cho Đường Oản, lại là một chút cũng không thiếu.

Mà sau khi đăng cơ, hai người cũng dọn tới trong hoàng cung, trong đó phi tần của Hoàng đế đều ở tại Tây Cung, mà Đường Oản cùng Phượng Tê Đồng lại ở tại Đông Cung bên này, hai bên không quấy nhiễu lẫn nhau.

Về phần quyền lực chốn hậu cung vẫn do Thái Hậu nắm quyền, Đường Oản cũng không có ý định lấy lại.

Nhọc lòng lo nhiều chuyện, chính là bất lợi việc nàng an tâm dưỡng thai.

Sau khi Thái Hậu thấy thế, trong lòng cũng buông lỏng, tuy bà không thân cận với đứa con trai Phượng Tê Đồng này, nhưng hiện giờ hắn đã là hoàng đế, nếu như hắn vì Đường Oản đòi quyền chưởng quản hậu cung về, bà cũng không thể không bỏ.

Cũng may Đường Oản là một người không có hứng thú đối với quyền thế.

….

Trong nháy mắt, Đường Oản đã mang thai hơn tám tháng, bụng cũng càng ngày càng lớn giống như quả bóng, người nhìn thấy trong lòng cũng run sợ.

Trong các bộ phim cung đấu thường có tình tiết cố tình bồi bổ thân thể thai phụ thật nhiều, nuôi đứa nhỏ quá lớn khiến thai phụ khó sinh, nhưng bụng Đường Oản cũng không phải được nuôi lớn kiểu này.

Tương phản, thời điểm mang thai bốn tháng, Phượng Tê Đồng đã sai người quản lý chặt chẽ chế độ ăn uống của nàng, ăn nhiều một khối điểm tâm cũng không được, sợ đến lúc đó nàng sinh con sẽ gặp khó khăn.

Nhưng ai biết được rằng, cho dù vậy bụng nàng vẫn trở nên lớn như thế.

Nàng cũng rất bất đắc dĩ mà.

Cũng may hệ thống rà quét thân thể của nàng, nói hài tử lớn nhỏ bình thường, hơn nữa hiện tại mỗi ngày nàng đều đi lại rèn luyện thân thể, nếu đến lúc đó không có bất ngờ gì xảy ra, sinh sản thuận lợi tuyệt đối không thành vấn đề.

Nói cách khác, chính nàng cũng lo lắng gần chết.

Lúc này, một bóng người cao lớn mặc áo bào màu vàng nhanh chóng từ cổng vòm Ngự Hoa Viên đi đến.

“Oản Oản!” Phượng Tê Đồng vẻ mặt quan tâm tiến lên đỡ lấy cánh tay nàng.

“Chính sự xử lý xong rồi?” Đường Oản cười nói.

Phượng Tê Đồng gật gật đầu, “Ân! Hiện giờ Ngụy Quốc đã dâng hàng thư, Sở quốc chẳng qua chỉ là dựa vào địa hình hiểm yếu mà chống cự thôi, trước khi hài nhi sinh ra, trẫm nhất định có thể thống nhất thiên hạ.”

“Ân!” Đường Oản gật đầu.

……

Một tháng sau.

Hôm nay, Đường Oản đang nghe các nhạc sư cung đình tấu nhạc để làm thai giáo cho hài tử, Phượng Tê Đồng đột nhiên vẻ mặt phấn chấn vọt vào.

“Oản Oản! Biên quan đại thắng! Thất đệ thắng!”

Nói cách khác, hắn thực hiện được lời hứa, trước khi hài tử ra đời hoàn thành việc thống nhất thiên hạ, đến lúc đó lập tức có thể giao cho hắn một thiên hạ tứ hải thái bình.

Nghe được lời này, Đường Oản mới vừa lên tiếng lập tức cảm thấy đau bụng.

Đột nhiên bắt lấy cánh tay Phượng Tê Đồng, nàng bình tĩnh nói: “Phu quân, hình như ta muốn sinh.”

Nàng vừa nói ra lời này, Phượng Tê Đồng tức khắc luống cuống, sau đó đỡ lấy nàng quát lên: “Người tới, Hoàng Hậu muốn sinh!”

Không lâu sau, một nhóm bà mụ và thái y đều lập tức chạy tới.

Nhìn dáng vẻ trận địa sẵn sàng đón quân địch của mọi người, trong lòng Đường Oản có chút hoảng.

“Tiểu Khả Ái, ta có hơi sợ.”

Nghe được lời này, Tiểu Khả Ái lập tức an ủi, nhưng tay nhỏ lại khẩn trương xoắn thành bánh quai chèo, “Ký chủ bình tĩnh! Chớ hoảng sợ! Qua sự tính toán tỉ mỉ của ta, thai này của ngươi sẽ sinh sản thuận lợi, đơn giản giống như ị phân vậy! Tuyệt đối sẽ không đau lâu, đừng sợ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.