Mau Xuyên Dưỡng Thành: Vai Ác Lão Công, Cầu Buông Tha!

Chương 9: Đại lão hệ hắc ám (6)



Edit: Cá Muối

Bất quá cũng may người đi đường xung quanh đều đến hỗ trợ, ô tô nhanh chóng được nâng lên.

Lúc này, Đường Oản cũng được một cảnh sát cao lớn ôm ra ngoài, sau đó đưa đi bệnh viện.

……

Tới bệnh viện, miệng vết thương trêи người Đường Oản nhanh chóng được xử lí tốt.

Cô bị gãy xương đùi phải, sau lưng cũng có một số vết thương, não bị chấn động nhẹ, yêu cầu nằm viện quan sát một ngày.

Sau khi Đường Oản được đưa đến bệnh viện, mẹ kế Triệu Hà của nguyên chủ liền chạy tới.

Triệu Hà vừa tới, liền bày ra bộ dáng mẹ hiền khóc lóc cực kỳ bi thương:

“Oản Oản đáng thương, sao con có thể bị thương thành bộ dạng này? Có đau hay không? Không phải kỹ thuật lái xe của lão Lý rất tốt sao? Tại sao lại để xảy ra tai nạn xe cộ?”

Nghe được lời này, Đường Oản trực tiếp ngước mắt, nhìn về phía bà ta: “Ba tôi đâu? Sao ông ấy không tới?”

Cô đã gặp qua đủ loại kỹ nữ, đối với loại nữ nhân này, cô cũng sẽ không khách khí.

Ánh mắt Triệu Hà hơi lóe, tức khắc bày ra biểu tình khó xử nhìn Đường Oản: “Công ty ba con có việc, thật sự không thể phân thân! Sau tiệc tối ông ấy sẽ lập tức tới thăm con. ”

Trêи thực tế, bà ta cố ý để con trai nhỏ quấn lấy Đường Vạn Tùng, để hai cha con Đường Oản ngày càng xa cách.

“Tôi thấy ông ta căn bản không muốn tới nhìn tôi?”

Vẻ mặt Đường Oản tức giận, sau đó thần sắc lộ ra một tia thất vọng.

Tiểu khả ái thấy thế, lập tức nói với Đường Oản: “Ký chủ, biểu tình này ta cho ngươi max điểm! Diễn thật quá tốt! Cho ngươi 666 cái vỗ tay!”

Đường Oản hoàn mỹ bày ra bộ dáng chờ mong ba đến thăm, lại đắp nặn hình tượng con gái nhỏ mất mát thất vọng a!

……

Lúc này, Đường Nhất Đồng đang đứng ở cạnh cửa.

Nhìn biểu tình lạc lõng của Đường Oản, hắn đột nhiên cảm thấy, tuy rằng Đường Oản là đại tiểu thư Đường gia, nhưng cũng rất đáng thương. Trước kia cô bộc lộ tính cách điêu ngoa hung hãn, nói không chừng cũng chỉ là lớp vỏ bảo vệ mà thôi.

“Đinh! độ hảo cảm của Đường Nhất Đồng +10, độ hảo cảm hiện tại là -60!”

Nghe Tiểu khả ái báo cáo, Đường Oản không khỏi liếc nhìn Đường Nhất Đồng.

Thấy hắn yên lặng đứng ở một bên, Đường Oản nhìn về phía hắn hỏi: “Cậu có kiểm tra qua chưa?”

Đường Nhất Đồng nhanh chóng trả lời: “Tôi không có việc gì.”

Lúc ấy cô bảo hộ hắn rất tốt, ngoại trừ cánh tay trầy xước một chút, hắn không hề có vết thương nào khác.

Tầm mắt Triệu Hà đảo qua đảo lại giữ hai người, sau đó cười nói: “Chị em các con, lần này cũng coi như cùng chung hoạn nạn, về sau cần phải sống chung hoà hợp a!”

Dứt lời, lại hướng Đường Nhất Đồng nói: “Đồng Đồng, con xem chị thật quan tâm con nha! Thấy con không có việc gì, mẹ cũng an tâm rồi.”

Nghe Triệu Hà nói, Đường Nhất Đồng ngay cả nhìn cũng lười liếc nhìn bà ta một cái, sợ rằng bà ta chỉ mong hắn bị đâm chết mới tốt, như vậy về sau sẽ không có ai biết hắn không phải con trai ruột của Đường Vạn Tùng.

Tuy rằng đây là mẹ đẻ của hắn, nhưng người khiến hắn căm ghét nhất trêи đời chính là bà ta.

Người đàn bà ghê tởm, nếu đã không muốn phụ trách với hắn, vậy tại sao lại muốn sinh hắn ra?

Ở trong mắt bà ta, hắn bất quá chỉ là một công cụ, lúc không cần đến liền vứt sang một bên.

Sớm muộn gì hắn cũng để bà ta phải hối hận khi đã sinh ra hắn!

……

Đường Oản nghe lời nói của Triệu Hà, lạnh lùng nhìn bà ta: “Tôi không cần bà ở chỗ này giả mù sa mưa quan tâm tôi, nếu không còn chuyện gì, mời bà lập tức biến khỏi tầm mắt tôi. ”

Triệu Hà nghe xong lập tức lộ ra thần sắc ủy khuất, sau đó ra vẻ không biết làm sao nhìn về phía y tá trong phòng, hốc mắt đỏ lên ngượng ngùng nói:

“Mẹ biết mẹ chỉ là mẹ kế, con không thích mẹ, nhưng mẹ thật sự xem con như con gái ruột mà đối đãi! Oản Oản! Con tin mẹ, mẹ thật sự không có ác ý.”

Y tá bên cạnh vừa nghe lời này, liền hiểu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.