Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 146: Chạy trốn xung hỉ (20)



Editor: Mi Mặt Mèo

*****************

Tối hôm đó cuối cùng cũng không có thành sự gì.

Nhìn ánh mắt không muốn của Hạ Diệc Sơ, trái tim Đông Phương Dật liền đau đớn, thật sự cũng không làm ra chuyện gì.

Sau lần đó, trong lòng Đông Phương Dật chính thức sinh ra một loại khát vọng muốn có được Hạ Diệc Sơ.

Đông Phương Dật trở nên ổn trọng, thành thục hơn, khác hẳn với trước kia, dù là khí chất hay hành vi xử sự đều trưởng thành hơn, dần dần lột xác.

Đông Phương Dật bắt đầu cùng Hạ Diệc Sơ đi học, cùng Đông Phương Thải đến công ty học cách quản lý công ty.

Vì sức khỏe không tốt nên Hạ Như và Đông Phương Thải đều không để cho Đông Phương Dật xử lý công việc công ty cho dù hắn chọn học quản trị kinh doanh. Hiện tại, Đông Phương Dật khỏe lên, còn muốn tiếp quản xí nghiệp của gia tộc.

Mấy năm nay, sự tình gì ở công ty đều đến tay tiểu công chúa như Đông Phương Thải. Bây giờ có em trai kế thừa, Đông Phương Thải không hề ghen tị, ngược lại chỉ muốn đi du lịch, thích cùng bạn bè uống trà, tập yoga hơn là chém giết trên thương trường.

Đông Phương Dật trở lại trường học, bề ngoài anh tuấn tuyệt luân, khí chất cao quí. Hơn nữa, mọi người hỏi thăm khắp nơi đều biết hắn là đại thiếu gia của Đông Phương gia, liền rước lấy không ít ánh mắt nóng bỏng của các nữ sinh

Có không ít nữ sinh muốn tiếp cận Đông Phương Dật, nhưng thần sắc hắn lạnh băng, đạm mạc, nên chỉ đành kính nhi viễn chi.

Nay Đông Phương Dật đã có thêm danh hiệu "Cao lãnh nam thần" ở trường đại học.

Mà vị này mỗi ngày đều theo "Băng sơn nữ thần" cùng vào học, cùng tan học.

Mọi người hậu tri hậu giác phát hiện, ngón tay áp út hai người không chỉ đều mang nhẫn kim cương mà kiểu dáng lại còn giống nhau.

Ngao ngao ngao, quả thực chính là quá lóe mù mắt người!

Đờ mờ, bao cẩu lương này quá lớn rồi!

Trên diễn đàn của trường, toàn là hình ảnh của hai người mỗi ngày cùng đi học, cùng tan học. Thậm chí còn có cả tổ chức giữ gìn tình yêu của hai người, mỗi ngày đúng giờ đều báo cáo hai người ở bên nhau làm gì, vì vậy chư vị cẩu độc thân mỗi ngày đều nhận được một bao cẩu lương rực rỡ ánh hoàng kim.

Hạ Diệc Sơ và Đông Phương Dật lại hoàn toàn không biết gì, mà nếu có biết thì cũng sẽ không để ý.

Hạ Diệc Sơ sinh hoạt bình an trong lớp, trong khi đó Tô Âm mỗi ngày đều nghẹn khuất cực kỳ.

Cũng không biết như thế nào, thái độ của Tô Phi Vũ với Tô Âm dần trở nên ác liệt. Sau khi biết việc Tô Âm và Hạ Diệc Sơ bất hòa, Tô Phi Vũ không hỏi rõ ràng, trực tiếp bắt Tô Âm đi xin lỗi Hạ Diệc Sơ.

Người tâm cao khí ngạo như Tô Âm làm sao đồng ý được nên cự tuyệt yêu cầu của Tô Phi Vũ. Lại không nghĩ đến sau khi nghe Tô Âm cự tuyệt, Tô Phi Vũ duỗi tay chỉ thẳng cô chửi ầm lên, hùng hùng hổ hổ, thần sắc âm ngoan, rất thô tục.

Biến cố này lập tức làm Tô Âm ngây ngốc. Từ trước đến nay, Tô Phi Vũ luôn đối xử tốt với Tô Âm, sủng tận xương, chỉ một câu nói muốn ăn bánh bao nhân nước, sáng sớm tinh mơ đã thức dậy đi mua cho cô.

Từ khi nào, cô lại quen biết một Tô Phi Vũ xa lạ như thế?

Bị mắng, Tô Âm rơi lệ, Tô Phi Vũ thấy vậy trở nên hối hận, quỳ trước mặt Tô Âm, xin tha thứ. Tô Phi Vũ nói hết lời, Tô Âm rốt cuộc cũng tha thứ. Trong lòng Tô Âm thật sự thích Tô Phi Vũ, nhưng ngăn cách giữa hai người cũng đã hình thành từ đây.

Một ngày nọ, Tô Âm nhận được một bưu kiện nặc danh gửi đến, bên trong đều là ảnh chụp Tô Phi Vũ thân mật cùng các cô gái khác. Trong lòng Tô Âm oanh tạc một trận.

Tô Âm không thể tin Tô Phi Vũ sẽ đối xử với cô như thế, rõ ràng không lâu trước đó vừa muốn thân thể trong sạch của cô.

Tô Âm cắn chặt răng, hạt giống hoài nghi đối với Tô Phi Vũ đã gieo vào lòng cô.

Cho nên một hôm không có tiết học, Tô Âm nói dối với Tô Phi Vũ là có tiết, sau đó đi theo Tô Phi Vũ, thuê phòng cách phòng Tô Phi Vũ không xa, âm thầm quan sát.

Quả nhiên, không bao lâu sau, có một cô gái cao gầy, ăn mặc nóng bỏng từ trên xe xuống, Tô Phi Vũ ra mở cửa, hai người hôn môi, sau đó vào phòng đóng cửa lại.

Đóng cửa rồi, hai người ở bên trong làm cái gì, không cần nói cũng biết.

Tô Âm lúc này thấy rõ bộ mặt thật của Tô Phi Vũ, tình yêu say đắm biến mất không thấy đâu chỉ còn lại ghê tởm tràn đầy.

Tô Âm đứng ở cửa, chờ hai người họ xong việc, lúc âm thanh ái muội kết thúc, cô mở cửa đi vào, đối với hình ảnh hỗn độn bên trong làm như không thấy, chỉ nói chia tay Tô Phi Vũ.

Tô Âm lại không thể nghĩ được lần này dính phải một tên phụ tình, hơn nữa lại còn như một khối u ác tính, dính mãi không buông.

============================

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.