Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 18: Ca ca mặt lạnh cấm dục bá đạo 18



Ánh mắt tất cả mọi người đều nhất nhất nhìn về phía cửa, trong lòng đều vô cùng tò mò muốn biết ai có thể làm Chu Hiểu Hoành đạo diễn  khen không dứt miệng, thậm chí vì người này sửa lại kịch bản, rốt cuộc là cái dạng người gì.

Mà cũng không để mọi người chờ lâu, một bóng người lặng yên xuất hiện.

Dẫn đầu xuất hiện trong tầm mắt mọi người, là một đôi giày vải thủ công màu hồng phấn, dọc theo giày vải kia nhìn lên trên xem, chủ nhân của đôi giàu vải cũng đang đem mọi người vào tầm mắt của mình.

Người tiến đến, mặc một kiện đồ nha hoàn cổ đại màu hồng đào, để mặt mộc, sắc mặt kiều diễm.

Suối tóc dài dùng một cây trâm mộc đơn giản đeo trên đầu, hơi mang biểu tình suy sụp.

Đôi tay đặt ở trước người, bước nhỏ tản bộ, mặt mày nhẹ nhàng thanh thoát hướng mọi người đi tới.

Tại một khắc này, cơ hồ mọi người đều quên mất đây là phim trường, thậm chí trong lòng đều sinh ra một loại cảm giác nơi mình đang đứng là đại trạch viện cổ kính.

Cô đạp vỡ thời gian từ bên ngoài không nhanh không chậm đi đến, trực tiếp vòng qua Chu Hiểu Hoành đạo diễn, đầu hơi ngẩng cao, làm mọi người không chỉ thấy được ánh mắt đạm mạc của cô, cũng làm tất cả mọi người đều có thể cảm giác được khí chất trên người cô nháy mắt liền biến đổi.

Hạ Diệc Sơ trực tiếp đi đến trước mặt Nhị hoàng tử mặc một bộ trường bào lam nhạt, ngẩng cao cằm, không phù hợp với thân phận nha hoàn của cô hiện giờ, chính là ánh mắt lãnh đạm cùng khí chất trên người cô tản ra, đó là không chút sợ hãi, nhưng không làm người khác có cảm giác không ổn.

Chu Hiểu Hoành lặng lẽ buông xuống tính toán đi kéo tay Hạ Diệc Sơ, trong chớp mắt, hắn lập tức minh bạch, Hạ Diệc Sơ đây là nhập diễn.

Cô nhàn nhạt nói: “Ngươi dựa vào cái gì cảm thấy, ta sẽ cùng ngươi hợp tác?”

Nhị hoàng tử sửng sốt, cơ hồ không hề nghĩ ngợi, thần sắc hắn có chút cứng đờ mở miệng, thanh âm khô cằn: “Không cùng ta hợp tác, chẳng lẽ ngươi còn muốn cùng kẻ thù giết chết mẫu thân mình hợp tác, muốn bỏ qua mọi ấn oán cùng hắn tương thân tương ái sao?”

“Kia có cái gì không được? Rốt cuộc, ta cùng hắn là từ nhỏ ở bên nhau lớn lên, không phải sao?” Hạ Diệc Sơ ngẩng đầu, cùng Nhị hoàng tử bốn mắt nhìn nhau.

Hai người đối diện, đáy mắt Hạ Diệc Sơ thần sắc phức tạp quay cuồng, xâm nhập vào trong mắt Nhị hoàng tử.

Nàng đau khổ giãy giụa, một bên là mẫu thân yêu thương mình nhất, một bên là Đại hoàng tử - người cùng mình sống nương tựa lẫn nhau sớm chiều đã nhiều năm, không phải thân nhân nhưng lại càng giống thân nhân.

Thần sắc rối rắm phức tạp lại bi thương tột cùng, trực tiếp khiến Nhị hoàng tử sững sờ ở tại chỗ, trong đầu giống như có một đạo bạch quang đột nhiên nổ tung, làm hắn mờ mịt không biết kế tiếp phải nói nói cái gì.

Mà Hạ Diệc Sơ lại ngay lúc này giống như cười, cặp mắt kia đen bóng sở hữu bao cảm xúc kia nháy mắt rút đi không còn chút gì, quay đầu lại nhìn về phía Chu Hiểu Hoành nói: “Đạo diễn, tôi đến chậm.”

Người người chung quanh lúc này mới bắt đầu tỉnh ngộ, bao gồm người vừa mới đóng vai Nhị hoàng tử.

“Diễn thật tốt quá! Này, nếu cảnh cô cùng Nhị hoàng tử diễn vừa mới diễn quay lại, biên tập hơi chút cắt nối một chút liền có thể xong! Quá tuyệt vời!” Chu Hiểu Hoành có chút tiếc nuối nói, bất quá ánh mắt lại là cực kì vui sướng.

“Ha ha, Chu đạo, một nhân tài như vậy, ngươi là từ đâu đào ra?” Nhà làm phim cũng đã đi tới, thần sắc vô cùng cao hứng.

Một màn Hạ Diệc Sơ vừa mới làm kia, tất cả mọi người đều rõ như ban ngày, kỹ thuật diễn đó là không cần phải nói, cô vừa bước vào tâm cảnh của nhân vật chỉ trong nháy mắt, còn có thể đem Nhị hoàng tử nhập diễn tới mức tột cùng.

“Có thể được Chu đạo thưởng thức, là vinh hạnh của tôi.” Hạ Diệc Sơ hơi hơi mỉm cười, ánh mắt đảo qua  những người chung quanh, đối với mọi người nói: “Mọi người khỏe, tôi là Hạ Quỳ, đóng vai “Trường An” trong kịch bản, về sau thỉnh mọi người nhiều hơn chỉ giáo.”

“Hoan nghênh hoan nghênh!”

Cũng không biết là ai dẫn đầu mở miệng cùng vỗ tay.

Tóm lại, trong chốc lát, hội trường, tất cả đều là người người hoan nghênh Hạ Diệc Sơ cùng thanh âm vỗ tay vang dội.

Tất cả mọi người đều vô cùng cao hứng, kể cả trong lòng có các loại ý tưởng cũng hoàn toàn che dấu dưới đáy lòng mình, công phu mặt ngoài tỏ vẻ chào mừng đều làm tốt.

Đi theo Hạ Diệc Sơ, Lục Thừa lúc đầu muốn tiến vào cùng chào hỏi mọi người một tiếng, lại nhìn mọi người náo nhiệt và không khí hoà thuận vui vẻ như vậy thì lặng yên lui đi ra ngoài.

Chỉ là trước khi đi, Lục Thừa cúi đầu lấy điện thoại ra, nhắn cho nam chính Tô Tỉnh một tin nhắn.

Trong đó đại khái nói cho Tô Tỉnh biết, Hạ Diệc Sơ người trong tay mình, để hắn chiếu cố cô nhiều hơn một chút gì đó.

Lục Thừa không một tiếng động đi, Tô Tỉnh đang ở đoàn phim thu được tin nhắn, giương mắt Hạ Diệc Sơ nhìn một chút, khóe miệng hiện lên ý cười ôn hòa.

Chu Hiểu Hoành đối với mọi người đơn giản giới thiệu thân phận Hạ Diệc Sơ một chút, liền để cô đi vào hoá trang.

Hôm nay có diễn xuất của Hạ Diệc Sơ, mặc dù không phải là phân cảnh đầu nhưng cũng đủ để cho mọi người hiểu được về thực lực của cô.

Hạ Diệc Sơ cảm thấy thật tốt, những chuyên viên trang điểm đó cũng không có trang điểm cho cô quá đậm, chờ tới lúc Hạ Diệc Sơ hóa trang xong, ở rất xa, liền nghe được tiếng Chu Hiểu Hoành phẫn nộ gầm gừ, quả thực biểu tình cười cười nói nói trước mặt cô một chút cũng không giống.

Hạ Diệc Sơ đứng ở bên cạnh quan sát những người đó diễn xuất, mà  tiểu trợ lý Hứa Ngôn mới nhậm chức, rất có tâm dọn ghế, cầm trà hoa lại đây cho cô.

Trừ bỏ ban đầu Chu Hiểu Hoành vài lần rống giận, nữ minh tinh kia nước mắt lưng tròng, sau mấy lần bị NG (no good), cũng rốt cuộc Chu Hiểu Hoành nhăn mi biểu tình bực bội mới tạm chấp nhận cảnh quay cuối cùng.

Hạ Diệc Sơ ở bên cạnh quan sát, tuy rằng cô mấy ngày ở nhà trải qua sự huấn luyện và luyện tập dưới sự giám sát của hệ thống không ít, chính là có một số thứ vẫn tự mình tới phim trường quan sát mới có thể học hỏi được.

Hạ Diệc Sơ ngồi xem vô cùng thoải mái, vừa mới quay xong một phân cảnh, rốt cuộc Du Tuyết mới tìm được cơ hội mang theo trợ lý thong thả ung dung tiến lên nói chuyện với Hạ Quỳ

“Hạ Quỳ, không nghĩ tới thật là cô, tôi vừa mới từ trong miệng  Chu đạo nghe được tên của cô, còn có chút không dám tin tưởng đâu.” Du Tuyết đứng ở trước mặt Hạ Diệc Sơ, vẻ mặt nóng bỏng nói.

Một bên còn muốn duỗi tay tới kéo Hạ Diệc Sơ, bất quá lại bị Hạ Diệc Sơ tay mắt lanh lẹ, không dấu vết né tránh rời đi.

“Đúng vậy, tôi cũng không nghĩ tới, cô lại ở chỗ này.” Ánh mắt Hạ Diệc Sơ dừng ở trên người Du Tuyết, so với bộ dáng Du Tuyết cao hứng phấn chấn, Hạ Diệc Sơ thần sắc lãnh đạm hơn nhiều.

Du Tuyết cắn cắn môi, ánh mắt có chút u oán nhìn Hạ Diệc Sơ, không rõ đoạn thời gian này, Hạ Diệc Sơ như thế nào lại đột nhiên thay đổi thành một người.

Cô còn tưởng rằng, thời điểm gặp mặt lại lần nữa, Hạ Diệc Sơ sẽ phẫn nộ đến mức làm cô lăn ra giới giải trí.

Rốt cuộc, cô hiện tại có được nhân vật này, tuy rằng là tự mình thử kính mà có được, nhưng chủ yếu vẫn là Chu Thanh lấy một ít tài nguyên cùng nhân lực từ chỗ Hạ Diệc Sơ mới có thể làm một sinh viên vừa mới tốt nghiệp như cô tiến vào một đòan phim lớn như vậy.

===============================

yêu cầu lần sau đọc chương 19 m.n cần cầm gậy đạp chó

nếu quên sẽ không có truyện đọc tiếp nha!

==============

cảm ơn các bạn bên trang ss.truyện đã ủng hộ:

1) bạn Chi Pu ném 1 thùng sơn

2) bạn Bích Ngọc ném thùng dầu

3) bạn An An ném thùng bánh

4) bạn Ngân Trương ném đóng gạch

5) bạn nào đó có cái tên tiếng Hàn nhưng tại hạ bất lực ko ghi được đã ném tại tại hạ bao xi măng (bạn này cũng có mặt bên trang truyện full nữa thì phải?)

6) bạn Trần Trang ném cái vòi nước

7) bạn Anh Nguyên tặng cái xe ủi

8) bạn Hoàng Ngọc ném cho bao cát

9) bạn Khanh Trinh Khanh ném cho cái xe tải

10) bạn Thị Nhi ném cho 1 công nhân

11) bạn user20065205  bên wattap đã ném cho cái miếng đất ==> chư vị huynh đài ráng ném nhiều chút để tại hạ có đồ xây biệt thự nữa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.