Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 237: Vua xác sống độc sủng (43)



Editor: Mi Mặt Mèo

******************

Thời gian thoáng cái đã một năm trôi qua.

Hạ Diệc Sơ cùng Mặc Tẫn Ly hai người vẫn luôn ở căn cứ Tinh Thần.

Thực lực của hai người càng ngày càng cường hãn, hơn nữa Mặc Tẫn Ly và Tô Mạc lại đánh ngang tay nên số người muốn gia nhập đội nhóm của bọn họ cũng càng ngày càng nhiều.

Nhưng mà cả hai đều nhất quyết không nhận người.

Hạ Diệc Sơ tiếp nhận nhiệm vụ bởi vì không muốn ăn không ngồi rồi trong căn cứ. Tô Mạc không đồng ý, hắn hoàn toàn có thể bảo đảm tiểu công chúa của mình ăn no ngủ say dẫu cho trong thời kỳ mạt thế này. Tuy nhiên Hạ Diệc Sơ và Mặc Tẫn Ly đã dùng thực lực của mình để chứng minh họ không thua kém gì các thủ hạ tinh anh của Tô Mạc, ngay cả nhiệm vụ khó khăn cấp S cũng hoàn thành. Cuối cùng, Tô Mạc cũng chỉ đành bỏ qua không nói gì nữa.

Nửa năm sau, thực vật và động vật bắt đầu biến dị, có một loại kiến sức sinh sản rất kinh khủng. Đôi khi gặp phải một số con rất khó chơi, Hạ Diệc Sơ và Mặc Tẫn Ly phải hỗ trợ diệt trừ mấy thứ này.

Sau mỗi lần diệt trừ được trùng vương, căn cứ đều trả thù lao rất phong phú cho Hạ Diệc Sơ và Mặc Tẫn Ly.

Ngoài ra, Hạ Diệc Sơ và Mặc Tẫn Ly cũng tham gia nghiên cứu ở phòng thí nghiệm để chế tạo ra vũ khí mới.

Hạ Diệc Sơ vẫn luôn cho người đi nghe ngóng tin tức của An Tri Hạ, trong lúc đó không ngừng liên lạc với Mạc Dữ Dư.

Mạc Dữ Dư theo lời của Hạ Diệc Sơ đã tìm được hai bảo bối. Một là thần khí Hiên Viên kiếm, hai là viên linh châu có khả năng chữa trị virus xác sống. Còn một vật thứ ba, ngay cả Hạ Diệc Sơ có cốt truyện cũng không biết nó trông như thế nào.

Tìm được Hiên Viên kiếm khá thuận lợi. Tuy nhiên tìm được viên linh châu lại gặp khá nhiều cản trở. Sau khi họ tìm được viên linh châu, một đám người năm nam một nữ xông đến muốn cướp đoạt đi.

Mạc Dữ Dư không quen biết nhóm người đó, nhưng qua miêu tả, Hạ Diệc Sơ đoán ra ngày đó là đám An Tri Hạ và Tần Diệc Lãnh, cùng với bốn nam chính khác trong quyển truyện np này.

Mạc Dữ Dư và Quý Diễn bị đám người An Tri Hạ đuổi giết một thời gian dài. Dù cuối cùng cũng tránh được đám người phiền phức này nhưng cũng tiêu phí mấy tháng trời, không làm ăn được gì.

Không dễ gì mà bắt được hai người Mạc Dữ Dư và Quý Diễn, An Tri Hạ đành bỏ cuộc.

Hiện giờ, Mạc Dữ Dư và Quý Diễn đang trên đường đường tìm bảo bối thứ ba. An Tri Hạ thì không biết tung tích ở đâu.

Mấy chiếc xe việt dã băng băng trên đường.

"Tô tiểu muội, lần này may mà có hai em, nếu không chúng ta khẳng định sẽ có vài người có đi mà không có về."

"Anh Vương cứ nói đùa, dù không có em và Tẫn Ly, mọi người cũng sẽ đánh bại đám kiến kia thôi." Hạ Diệc Sơ ngồi nhìn ra cửa sổ, nét mặt thanh thiển ý cười, đuôi lông mày nhu hòa, đôi mắt cong cong, khiến cho người ta dễ sinh hảo cảm.

Mặc Tẫn Ly ngồi bên cạnh Hạ Diệc Sơ, gối đầu lên đùi Hạ Diệc Sơ nhắm mắt ngủ.

"Cũng không chắc." Vương Hán thận trọng nói với Hạ Diệc Sơ: "Cho dù thế nào, hôm nay, mọi người phải nhớ kỹ, chỉ cần Tô tiểu muội có việc cần hỗ trợ, cứ tìm tới chúng tôi."

"Cảm ơn anh Vương." Hạ Diệc Sơ đáp lại.

Vương Hán ở căn cứ tinh thần là người trọng nghĩ khí ai nấy đều biết, nên được hắn hứa hẹn, coi như cũng chắc chắn rồi.

Đội của Vương Hán hôm nay ra ngoài làm nhiệm vụ, không ngờ đụng phải một ổ kiến. Chúng không ngừng công kích bọn họ. Đội Vương Hán không phải là yếu, nhưng đối phó với một động kiến thì không có bao nhiêu phần thắng. Nhưng ngặt nỗi vị trí lúc đó khó chạy thoát nên đành cắn răng đánh lại. Càng đánh, kết cục lại càng thảm.

Nếu không phải Hạ Diệc Sơ cùng Mặc Tẫn Ly nghe được động tĩnh chạy đến tương trợ, sợ rằng đội Vương Hán hôm nay không về được.

Về đến thành, Hạ Diệc Sơ muốn tìm Tô Mạc nói chuyện mới biết Tô Mạc hôm nay không đi làm.

Hắn đi bệnh viện.

============================

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.