Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 338: Xuyên qua thời không mà đến (13)



Editor: Mi Mặt Mèo

*******************

"Hồ Điệp Phiên Phiên, đi hồi sinh đi, chúng ta đợi ở đây." Phong Lương lên tiếng.

Hồ Điệp Phiên Phiên nháy mắt không thấy đâu, chắc là đến điểm hồi sinh.

Hồ Điệp Phiên Phiên đi rồi, Phong Lương nói với tổ đội: "Xin lỗi, chúng ta dừng lại một chút, đợi cô ấy."

Mọi người không ý kiế, cho dù có ý kiến cũng không ai nói ra, đi theo Phong Lương đợi ở một bên.

Hồ Điệp Phiên Phiên kia không biết có đi tới điểm hồi sinh không, chỉ biết ả lên Kênh Thế Giới chửi ầm ĩ:

[Thế giới] Hồ Điệp Phiên Phiên: Rác rưởi! Toàn bộ đều là rác rưởi! Nói đi đánh Boss Sói hoang, kết quả người ta chưa đến cửa động đã bị tiểu quái giết chết!

[Thế giới] Hồ Điệp Phiên Phiên: Một đội ngũ như thế còn không bảo vệ được một mục sư nho nhỏ như ta, còn tư cách gì đánh quái?

[Thế giới] Hồ Điệp Phiên Phiên: Phong Lương, Mai Vũ Độ Xuyên, hai kẻ rác rưởi các người! Sau này, ta không bao giờ cùng tổ đội với các người.

Không biết cô nương này bị chập dây thần kinh nào. Bản thân là mục sư không khôi phục máu cho mình còn trách tội người khác. Thiểu năng!

Hồ Điệp Phiên Phiên ầm ĩ như vậy, quần chúng ăn dưa càng vây xem, Hạ Diệc Sơ đối với loại người này, căn bản không muốn nói lý, cùng lắm thì thấy một lần giết một lần.

"Nếu cô ta không tới, chúng ta tiếp tục đi." Phong Lương hiển nhiên cũng thấy được những lời lẽ đó trên Kênh Thế giới, hắn cũng không muốn tranh luận gì.

Không có Hồ Điệp Phiên Phiên kéo chân, mọi người đều đi rất nhanh.

Mọi người vào động, đụng phải Lang vương đại Boss cấp 15.

Ngoài Hạ Diệc Sơ và một thích khách cấp 16, mọi người còn lại đều cấp 18 trở lên nên chẳng bao lâu, Lang vương liền chết trong tay mọi người.

Mọi người thu thập được không ít đồ vật và tiền rơi ra, Phong Lương căn cứ theo điểm số mà phân phát đồ cho các thành viên.

Nhiệm vụ làm xong, đường ai nấy đi.

Hạ Diệc Sơ một mình đi giết thỏ tinh kiếm điểm kinh nghiệm. Cô đang chuyên tâm xoát quái thì đột nhiên thấy thân ảnh có chút quen mắt. Cẩn thận nhìn lại, trong hai người đang đi tới không phải có một người là Hồ Điệp Phiên Phiên sao?

Hạ Diệc Sơ nhẹ nhàng nhảy lên cành cây đại thụ, đứng trên cao nhìn xuống.

"Đừng đi nữa, ở đây được rồi." Nam kiếm khách đi cùng duỗi tay kéo Hồ Điệp Phiên Phiên.

==================================

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.