Hôm sau, Hạ Diệc Sơ và Lý Bách Nhiên ngồi tàu điện ngầm trở về thăm cha mẹ Cố.
Vừa gặp nhau, mẹ Cố đã bắt đầu tẩy não Hạ Diệc Sơ. Năm nay cô đã gần 30 tuổi mà vẫn độc thân, thật sự mẹ Cố rất lo lắng.
Hạ Diệc Sơ lại không thể nói rõ mối quan hệ của mình và Lý Bách Nhiên cho nên về sau, mỗi ngày Hạ Diệc Sơ và mẹ Cố đều cùng nhau đấu trí đấu dũng.
Lý Bách Nhiên có lẽ biết sau này cha mẹ Cố không phải là cha mẹ nuôi mà sẽ là cha mẹ vợ nên trước mặt họ, hắn luôn tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện. Ngay cả lúc chơi cờ, hắn cũng nhường cha Cố vài phần mà cha Cố không phát hiện ra. Đến nỗi, Hạ Diệc Sơ ngồi xem tivi mà cứ nghe cha Cố vui vẻ cười ha ha.
Bởi vì lúc nào cũng bị thuyết giáo chuyện lấy chồng nên từ khi 25 tuổi, Hạ Diệc Sơ đều cố gắng không trở về nhà, ngoại trừ lễ tết không thể không về.
Lần này, mẹ Cố quyết tâm phải để Hạ Diệc Sơ ổn định gia thất nên đem hết hình ảnh tư liệu của các chàng trai độc thân tuổi từ 25 đến 36 mà bà biết ra bắt cô chọn.
Mỗi ảnh chụp đều giới thiệu tỉ mỉ tư liệu cá nhân, hoàn cảnh gia đình, địa chỉ, cách thức liên hệ. Mỗi người một vẻ từ ngoại hình đến học thức, đến tình trạng hôn nhân.
"Thế nào? Con vừa ý ai? Nếu vừa ý ai thì để mẹ hẹn giờ giấc với người ta."
Hạ Diệc Sơ không còn lời gì để nói, tùy tiện lật mấy tấm ảnh.
"Mẹ! Con không lấy chồng. Con ở vậy chăm sóc ba mẹ suốt đời nha."
Hạ Diệc Sơ nũng nịu, dùng giọng điệu trẻ con đáng yêu dễ thương để nói với mẹ Cố. Chính cô cũng bị giọng điệu này của mình làm nổi hết da gà.
"Đừng lừa mẹ nữa. Cả năm về được mấy lần mà bảo là chăm sóc? Còn phải để mẹ tốn hết bao tâm tư để lừa con về đây. Mẹ chỉ muốn gả con đi cho nhanh cho mẹ bớt lo đây này."
Mẹ Cố đâu dễ bị Hạ Diệc Sơ qua mặt như vậy, mắng lại.
Hạ Diệc Sơ đỡ trán. Làm nũng cũng thất bại. Mệt tim.
Thật sự mẹ Cố rất mong tìm được mối tốt gả Hạ Diệc Sơ qua để con gái êm ấm cuộc sống về sau nhưng cũng không hề muốn ép cô nếu cô không thích.
"Thật sự không thích ai sao?"
Hạ Diệc Sơ gật gật đầu như gà mổ thóc.
"Vâng. Hiện tại con không nghĩ đến chuyện này. 30 tuổi đã chồng chồng con con, suốt ngày cơm cơm nước nước, gạo đường mắm muối, không có tự do, con không chịu nổi..."
Hạ Diệc Sơ buồn rầu nói.
"Con gái nhất định phải gả chồng, nếu không sau này sẽ lẻ loi hiu quạnh không ai bầu bạn. Hiện tại, con không muốn cũng được nhưng đến sinh nhật 30 tuổi, nhất định phải dắt bạn trai về đây!!!"
Mẹ Cố quyết tâm thay đổi con gái yêu.
"Vâng, vâng, con biết rồi. Cảm ơn mẹ."
Hạ Diệc Sơ ôm lấy mẹ Cố, tươi cười.
Còn hai năm, đi một bước tính một bước vậy. Tương lai làm sao đoán trước được.
Hạ Diệc Sơ trong lòng cũng cảm thấy áy náy cho nên thời gian ở lại nhà, cô luôn ở bên cạnh mẹ Cố, cùng đi mua sắm, nấu ăn...
Hơn nữa, vào ngày sinh nhật của mẹ Cố, Hạ Diệc Sơ còn tặng bà ấy một bộ trang sức vàng định chế. Đây là do cô ấy tự thiết kế bản vẽ, rồi đặt làm. Giá cả đương nhiên là xa xỉ.