Cảm giác cầu thuỷ tinh hút đi tình cảm ở thế giới vừa rồi trên tay Hạ Diệc Sơ cũng không dễ chịu gì.
Lúc ấy, tuy là Lý Bách Nhiên chuyển nhượng hết tài sản cho cô nhưng mà cô không ký tên cũng không cần những tài sản đó.
Đây không phải là thái độ mà cha mẹ Cố và Lý Bách Nhiên mong muốn. Lý Bách Nhiên tức giận sang tên hết tài sản cho cha mẹ Cố.
Bởi vì câu "Một nhà ba người" của Lý Bách Nhiên mà cha mẹ Cố đồng ý cho bọn họ kết hôn, nên giờ đây đêm nào Lý Bách Nhiên cũng ra sức cày cấy trên người Hạ Diệc Sơ. Cuối cùng, cũng không phụ công sức của hắn, tới gần ngày tổ chức hôn lễ, Hạ Diệc Sơ thật sự có mang.
Thời điểm sinh con, Hạ Diệc Sơ đã qua 30, cả nhà đều nôn nóng lo lắng, đặc biệt là Lý Bách Nhiên.
Hạ Diệc Sơ tuy hơn 30 tuổi nhưng nhờ không ngừng tu tập mà sức khỏe tinh thần và thể chất đều rất tốt, chỉ như cô gái ngoài 20 mà thôi, vì thế mà cô ấy sinh một bé trai rất thuận lợi.
Hạ Diệc Sơ sinh xong, Lý Bách Nhiên càng dính người hơn, công ty to như vậy cũng giao cho người đại diện quản lý, định kỳ sẽ kiểm tra, khen thưởng hoặc xử phạt nghiêm khắc.
Hạ Diệc Sơ dành nhiều thời gian chăm sóc đứa bé nên Lý Bách Nhiên vô cùng ủy khuất. Khi đứa nhỏ vừa cai sữa, Lý Bách Nhiên đã đưa bé về nhà bà ngoại để được một mình quấn lấy Hạ Diệc Sơ, kéo cô đi du lịch, tận hưởng thế giới chỉ có hai người.
Ngắn ngủi mấy chục năm, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, chênh lệch đến mười tuổi, cuối cùng Hạ Diệc Sơ cũng phải đi trước.
Ngay lúc sắp ra đi, Hạ Diệc Sơ bị làm cho kinh ngạc, Lý Bách Nhiên nắm tay cô thật chặt, hỏi:
"Chị, kiếp trước có phải chị chính là Thích Minh Nguyệt không? Chúng ta có phải đã từng yêu nhau không?"
Hạ Diệc Sơ lúc ấy chỉ còn một hơi thở cuối, dù nghe được lời này cũng không thể trả lời nữa, nhắm mắt ra đi.
Cho đến khi cô trở lại không gian 3000 thế giới, nhìn lại thì Lý Bách Nhiên cũng đã qua đời.
Hạ Diệc Sơ nghĩ đến câu hỏi của Lý Bách Nhiên mà sinh ra nghi ngờ.
Làm sao Lý Bách Nhiên lại biết nhiệm vụ thế giới trước của cô? Chẳng lẽ hắn bắt đầu khôi phục ký ức?
Cầu thủy tinh đã hấp thụ hết tình cảm của cô ở thế giới này, nghi ngờ trong cô cũng biến mất không thấy đâu. Hạ Diệc Sơ lắc lắc đầu, thu tay về.
"Ký chủ. Có muốn tiến vào thế giới tiếp theo không?"
"Ừ!" Hạ Diệc Sơ gật đầu, "Bắt đầu đi."
"Tốt, truyền tống bắt đầu."
Hạ Diệc Sơ nhắm mắt, thả lỏng thân thể, cảm giác choáng váng quen thuộc lan tràn cho đến khi có thứ gì đó đè ép trên người cô khiến cô rất không thích, muốn phản kháng.
"Ký chủ, đừng giãy giụa, thân thể ở thế giới này của cô rất yếu ớt, có hơi vô lý một chút nhưng mà chúng ta đều phải vượt qua nha!"
Hạ Diệc Sơ nỗ lực thả lỏng cho đến khi dung hợp hoàn toàn với thân thể mới. Bên tai vang lên vô số tạp âm, đám đông như nước trên đường phố, Hạ Diệc Sơ mở bừng mắt.
Cô cúi đầu nhìn vũng nước trước mặt, phản chiếu trên mặt nước là một vật nhỏ xù xù lông cũng trợ mắt nhìn cô.
Hay thật, nhiệm vụ lần này, cô lại biến thành một con mèo.