Mau Xuyên Ký Chủ Là Người Không Thể Trêu Vào

Chương 46



Ninh Hiên nằm trên giường hoàn toàn không chú ý tới biểu tình của Lạc Mưu Thương.

"Hoàng thượng, thần thiếp chỉ có hai tâm nguyện."

Con ngươi Lạc Mưu Thương nheo lại, hai tâm nguyện? Xem ra khẩu vị của Bắc quốc công chúa này cũng không nhỏ.

"Nói đi, ái phi cứu tính mạng trẫm, trẫm sẽ tận lực hoàn thành tâm nguyện ái phi."

"Thái y cứu thần thiếp, thần thiếp vô cùng cảm kíc.h, vừa vặn thần thiếp có mấy chục quyển y thư từ Bắc quốc mang đến, liền đưa cho Thái y viện. Nhưng thần thiếp sợ có người sinh lòng lười b.iếng..." Nói đến đây Ninh Hiên còn cố ý dừng lại một chút, tựa như thật sự đang suy nghĩ giải pháp gì, kỳ thật trong lòng nàng đã sớm tính toán kỹ.

Đám đồ vô dụng kia hại nàng tốn 1000 điểm tích lũy, nàng bảo bọn họ hảo hảo luyện tập, vạn nhất sau này gặp phải loại tình huống này, cũng có thể tiết kiệm điểm tích lũy.

"Như vậy đi, Hoàng Thượng một tuần một kỳ thi nhỏ, một tháng một kỳ thi lớn như thế nào?" Y thuật không tốt, bổn cung để cho các ngươi luyện tập nhiều biểu tình,

Nếu không phải từ bên cạnh nhìn thấy rõ ràng vẻ mặt trả thù của Ninh Hiên, Lạc Mưu Thương thật sự sẽ cho rằng Ninh Hiên là vì Thái y viện tốt rồi, bất quá học tập nhiều cũng không sai.

"Vậy trẫm sẽ thay thái y cám ơn Ninh phi."

"Hoàng thượng, tẩm cung của thần thiếp có phải còn chưa an bài hay không."

Ngày đầu tiên hòa thân, Ninh Hiên liền trúng tên, nhưng chi tiêu ăn mặc của cô đã sớm được an bài, chẳng qua là vì trấn an những sứ giả Bắc quốc kia mới để Ninh Hiên ở trong tẩm cung của mình.

Bắc quốc hòa thân công chúa, đại biểu cho hòa bình hai nước nam bắc, ăn mặc đi lại tự nhiên đều là tốt nhất, nếu muốn tốt hơn nữa cũng chỉ có vị trí hoàng hậu kia.

Bắc Quốc có định như vậy không? Thiết kế một cuộc ám sát để công chúa của họ ngồi ở vị trí hoàng hậu.

Nam nhân mặc hoàng bào từ trên cao nhìn vị trí trên vai nữ nhân bị băng gạc nặng bao lấy, vẻ mặt lạnh lùng.

"Hoàng thượng, thần thiếp cùng Đoan phi nương nương vừa thấy đã quen, một mình ở cung điện lớn như vậy cũng là lãng phí, không bằng để cho thần thiếp cùng Đoan phi ở chung, cũng náo nhiệt một chút."

Ninh Hiên vui vẻ nghĩ, chờ nàng đến phòng Đoan phi liền nói bóng nói gió mê hoặc, trên đời này không có góc tường không thể cạy được, chỉ có người không cố gắng cạy góc tường.

Con ngươi màu đen của nam nhân hiện lên một tia kinh ngạc, bất quá một lát liền khôi phục bình tĩnh.

Tựa như một mảnh lông vũ bay xuống mặt hồ kinh hãi không nổi bất kỳ gợn sóng nào.

"Yêu cầu thứ nhất yêu cầu trẫm đồng ý, về phần yêu cầu thứ hai, ngươi là bởi vì trẫm bị thương, trước tiên ở trong tẩm cung của trẫm dưỡng thương tốt, trẫm lại tìm cơ hội cùng Đoan phi thương lượng, nếu nàng nguyện ý cô cũng không có gì để nói."

Thẩm Thanh Uyển ở trong mắt thế nhân là người thân cận nhất với hắn, cha mẹ nàng sớm mất được mẫu phi hắn nuôi nấng lớn, cũng coi như nửa muội muội của hắn.

Bắc quốc là muốn bắt đầu từ người bên cạnh hắn?

Hắn đem người đặt ở bên cạnh, ngược lại muốn nhìn xem bắc quốc kia có chủ ý gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.