Thân thể Tưởng Uyển tràn đầy máu tươi thật nhanh đã bị Nghiêm Thù khóe mắt muốn nức ra bế lên: "Bác sĩ! Mau kêu bác sĩ!" Nghiêm Thù tê tâm liệt phế gào rốn, trong lòng vô cùng hối hận.
Hắn không nên nghe cô dùng phương thức này để trả thù Bạc Tình, hắn không nên dùng tín mạng của cô để mạo hiểm!
Hắn vội vàng mở cửa xe hướng Nghiêm Thù hô: "Boss, mau lên xe! Chúng ta đưa phu nhân đi bệnh viện!"
Nghiêm Thù nghe được lời này, lúc này mới giống như là tìm được lí trí, lập tức ôm thân thể Tưởng Uyển lên xe.
Mà Bạc Tình nhìn thấy chiếc xe chạy vội đi, quỳ gối nơi máu tươi của Tưởng Uyển, phát ra một âm thanh thống khổ gào rống, "..."
Vì cái gì? Tại sao lại như vậy?
Tần Lam! Tần Lam! Mày đáng chết!
* * *
Mà lúc này Tần Lam vẻ mặt đang sung sương ở buồng vệ sinh tắm rửa.
Nhưng thực nhanh, trên người liền cảm giác được một trận ngứa ngáy.
Ý thức được chuyện gì, Tần Lam cuống quít quấn khăn tấm kĩ lương từ nhà vệ sinh, sau đó lập tức từ túi xách của mình lấy ra một viên thuốc màu xanh lạnh băng đặt ở trong miệng.
Một lát sau, trên mặt Tần Lam lập tức lộ ra thần sắc phiêu phiêu, dục tiên dục tử.
Đúng lúc này, cửa phòng bị Bạc Tình thô bạo trực tiếp đá văng ra.
Nhưng mà lúc này Tần Lam đã hoàn toàn chìm đắm trong sung sướng của mình, căn bản là không cảm giác được có điều gì bất thường.
Cười lạnh một tiếng, Bạc Tình không chút do dự lấy di động ra đem bộ dạng của Tần Lam lúc này chụp xuống, sau đó ở trên diễn đàn Hải Giác dùng tài khoản của mình đem video tải lên, còn không quên tag tài khoản của Cục cảnh sát.
* * *
Làm xong mọi thứ, Bạc Tình liền tiến lên đem Tần Lam hung hăn đánh mười mấy cái tát tai, "Tần Lam, cô tốt nhất nên cầu nguyện Uyển Nhi không có việc gì, nếu không, tôi muốn cô nợ máu trả bằng máu!"
Dứt lời, Bạc Tình liền trực tiếp rời đi của phòng cũng không quan tâm.
Thật nhanh, cảnh sát liền nhận được tin tức vọt tới khách sạn, nhìn thấy trạng thái của tần Lam, các cảnh sát cũng có chút giật mình.
Người phụ nữ bị đánh thành đầu heo này chính là Tần Lam?
Nhưng mà thật nhanh bọn họ liền đồng thời xông lên phía trước bắt giữ Tần Lam.
Chờ thời điểm Trương Kình chạy đến, Tần Lam đã bị bắt vào Cục cảnh sát.
* * *
Mà Bạc Tình lúc này vọt đến bệnh viện gần nhất.
Nhìn hai người canh giữ trước phòng cấp cứu Bạc Tình cùng Lôi Bân, Bạc Tình lập tức hỏi: "Uyển Nhi thế nào?"
Miệng Bạc Tình nháy mắt liền phun ra một tràn máu tươi.
Lôi Bân vốn dĩ không nghĩ ngăn lại, nhưng mà nghĩ đến đây là bệnh viện, mà Tưởng Uyển còn đang trong phòng cấp cứu làm phẫu thuật, Lôi Bân vẫn là nói: "Boss, hiện tại không phải là thời điểm đánh người, vạn nhất ồn đến bác sĩ bên trong liền không tốt!"
Nghiêm Thù hiện tại liền sợ Tưởng Uyển xãy ra chuyện, cho nên Lôi Bân vừa nói xong thân thể hắn lập tức cứng đờ, liều mạng đè xuống xúc động muốn đánh người.
"Bạc Tình, nếu bảo bối có việc gì, tao tuyệt đối không bỏ qua cho mày!" Nghiêm Thù cười lạnh nói.
Dứt lời, Nghiêm Thù liền tiếp tục đứng trước phòng cấp cứu, ánh mắt hắn âm trần mà nôn nóng chờ kết quả.
* * *
Hơn ba giờ sau, cửa phòng cấp cứu rốt cuộc được mở ra.
Nghiêm Thù cùng Bạc Tình đều cùng nhìn về phía bác sĩ, sợ sẽ nhận được tin tức không tốt.
Nhưng mà cho lòng hai người càng trầm xuống chính là, bác sĩ hướng bọn họ lắc đầu.
"Xin lỗi, trên người bệnh nhân có nhiều chỗ xương bị gãy nát, chúng ta đã tận lực, xin nén bi thương!"
Lời này vừa ra, Nghiêm Thù lập tức phẫn nộ phát: "Nén bi thương cái rắm! Tôi không tin! Uyển Nhi không có khả năng sẽ chết!"
Dứt lời, hai mắt tràn ngập tơ máu hương phòng cấp cứu vọt vào trong, mà Bạc Tình hai chân mềm nhũn trực tiếp quỳ rạp bên ngoài.
* * *
Nửa tháng sau, lễ tang của Tưởng Uyển được tổ chức tại phần mộ tổ tiên Nghiêm gia.
Mà sau khi tang lễ xong, Nghiêm Thù bắt đầu điên cuồng chèn ép Bạc thị, Rasaria vì trợ giúp Bạc Tình mà thế lực ở nước ngoài của mình đều vận dụng.
Nhưng làm cho người ta thế nào cũng không nghĩ đến chính là lúc này Nghiêm Thù liền tuông ra một thân phận khác còn đáng sợ hơn, người sáng lập FREE phía sau màn.
Phải biết rằng, hiện giờ toàn cầu đều là thời đại tin tức hóa, mà sản phẩm của FREE hầu như đều được sữ dụng trong các mặt sinh hoạt của mọi người, cùng Nghiêm Thù đấu, dù Rasaria là công chúa ngoại quốc thì thế nào?
Trận chiến tranh thương nghiệp này, Nghiêm Thù là dùng tư thế áp đảo để thắng lợi.
Nhưng khi Bạc thị biến mất, Nghiêm Thù theo sau cùng biến mất.
Một năm sau thời điểm người Nghiêm gia đi thăm phần mộ tổ tiên phát hiện, trên bia mộ của Tưởng Uyển, không biết lúc nào.. nhiều thêm một cái tên Nghiêm Thù.
* * *
Sau khi thoát ly khỏi thế giới nhiệm vụ, Mộ Vân Ca một lần nữa trở về không gian hắc ám của mình.
Không lâu sau khi cô rời khỏi nhiệm vụ thế giới, cô tinh tường phát hiện một đám khói đen từ sương mù trắng bên trong vụt ra, sau đó tiến vào bên trong không gian chủ thần.
Thấy thế, khóe môi Mộ Vân Ca không khỏi gợi lên một tia lãnh khốc tươi cười.
Nhìn thấy nụ cười của cô, màn hình của hệ thống Tiểu Hắc lập tức bay qua một hàng chữ "Chủ nhân cười lên thật lãnh khốc" "Chủ nhân đủ vô tình".
"Chủ nhân, ngài có muốn nhìn xem sau khi ngài rời đi Nghiêm Thù sẽ như thế nào không?" Chỉ chốc lát sau, Tiểu Hắc hỏi.
Nghe được lời này, ánh mắt Mộ Vân Ca dừng lại một chút, sau đó lắc đầu nói: "Không cần, chỉ là một nhân vật giả thuyết mà thôi." Mộ Vân Ca cô sẽ không ngu đến mức động tâm đối với một nhân vật giả thuyết.
Nghe được Mộ Vân Ca nói, Tiểu Hắc lập tức cao hứng mà phẩy phẩy cánh.
Nó cho đến bây giờ chỉ là hệ thống cấp hai thôi!
Nhưng nó tin tưởng vào năng lực của chủ nhân, nó thật nhanh liền có thể đạt được rất nhiều giá trị tình yêu mà thăng cấp.
"Đinh! Tiêu hao 500 giá trị tình yêu để nâng cấp hệ thống? Có/Không."
Hệ thống cấp hai thăng đến cấp ba, yêu cầu tiêu hao 500 giá trị tình yêu, lúc trước cô bị hệ thống siêu cấp pháo hôi dùng nhiệm vụ bức bách, hạ vô số nhiệm vụ mới tích lũy được 500 gí trị tình yêu.
Mà sau khi hệ thống siêu cấp pháo hôi lúc trước thăng cấp một bậc, liền dư lại 400 giá trị tình yêu, hiện giờ công lược Nghiêm Thù được 100 giá trị tình yêu, vừa văn đủ hệ thống thăng cấp một lần.
Mộ Vân Ca không chút do dự điểm "Có", thật nhanh thân thể Tiểu Hắc liền biến thành trạng thái bông tuyết, sau một giây đồng hồ lần nữa biến thành bộ dáng diều hâu, thoạt nhìn so với nguyên bản càng thêm uy vũ.
"Đi thôi, đi đến cái thế giới tiếp theo." Mộ Vân Ca duỗi tay sờ lên cánh chim của Tiểu Hắc.
"Vâng! Chủ nhân!"
Tiếp theo, thân thể Mộ Vân Ca liền tiến vào một thế giới khác.
Mà cùng lúc đó, trong thế giới hiện thực.
"Tích tích tích!"
Tiếng cảnh báo màu đỏ vang lên ba lần, mấy nhân viên nghiên cứu mặc áo blouse trắng ấn vào một cái nút trong khoang dinh dưỡng, sau đó khẩn trương mở to mắt nhìn người đàn ông vừa mới mở mắt.
"Diêm thượng tướng, ngài cảm giác thế nào? Có nơi nào không thoải mái hay không?" Một người đàn ông mang mắt kinh tơ vàng mở quang não, một bên xem xét số liệu của người đàn ông, một bên dò hỏi.