Editor☘️: Lãnh Sam.
Dưới sự dẫn dắt của Lục Mao, mấy tiểu đệ còn lại cũng ngoan ngoãn đi lên con đường học tập rộng thênh thang.
Phong cách đột biến, làm kinh ngạc không ít người.
Mà Ngôn Linh, còn rất vui mừng nhìn nhóm tiểu đệ ngốc nhà cô nỗ lực học tập, mỗi ngày hướng về phía trước.
Mắt nhìn Lục Mao bởi vì thường thường hỏi vài vấn đề không hiểu, mà quan hệ càng ngày càng gần hơn với tiểu thiên tài.
Ngôn Linh bỗng chốc chìm vào suy tư.
Cô hiện tại luôn có một loại ác cảm như bản thân đang xúi giục Lục Mao, lừa gạt vô tri thiếu nữ.
[......] giờ cô mới có loại cảm giác này sao?
Làm một cái hệ thống phụ trách nghiêm túc.
Thống tử mở to đôi mắt mà nói dối, [ thân thân, đây là ảo giác của ngài thôi. Nhờ ngài, bọn họ mới trở nên nghiêm túc học tập, ngài đây là cứu vớt bọn họ!]
Ừm, không thể đả kích sự tích cực của ký chủ thân yêu nhà mình.
Đồng thời, còn phải khen khen ký chủ.......Phi, đưa ký chủ đi đến đỉnh cao nhân sinh.
[ Thân thân, các tiểu đệ ngốc của ngài, đã đang nỗ lực học tập, thân là lão đại của họ, ngài hẳn là nên làm gương tốt, nỗ lực xông lên đi! Bên này kiến nghị ngài có thể đi tìm Phong Lâm học bù nha! Vừa có thể nghiêm túc học tập, vừa xúc tiến tình cảm phát triển!]
Ngôn Linh nhướng mày, khó có được gật đầu, " Tôi cũng đang có ý này.
Buổi trưa tan học, Ngôn Linh còn chưa nói chuyện này với Phong Lâm.
Phong Lâm đã chủ động đi tới bên người cô.
Đem mấy quyển sách vở tràn ngập ghi chép tri thức đặt ở trước mặt cô.
Ngôn Linh nhìn chúng, "......" Anh, thật cảm động, cảm động đến muốn khóc......
Cô có thể từ chối học tập không?
[ Thân thân, không học sẽ rớt độ hảo cảm nha!]
Ngôn Linh, "......"
Cô ngước mắt nhìn Phong Lâm, nỗ lực lộ ra một nụ cười.
" Anh, như thế nào nghĩ đến chuyện chuẩn bị mấy cái này cho tôi vậy?"
Phong Lâm duỗi tay giúp cô chỉnh lại mấy sách vở trên mặt bàn, cười nói, " Nhóm tiểu đệ của em đều đang tích cực học tập, khoảng cách với em, còn sẽ xa sao?"
Rốt cuộc, sự thay đổi của nhóm Lục Mao đã sớm truyền khắp trường học.
Hắn đương nhiên biết.
Còn nữa.
Sau khi cùng giáo viên chủ nhiệm nói qua.
Hắn cũng ý thức được, hiện tại Ngôn Linh vẫn là học sinh, mà học sinh quan trọng nhất chính là thành tích.
Rất nhiều thời điểm, thành tích có thể chứng minh hết thảy, cho nên, mặc kệ nói như thế nào, Ngôn Linh vẫn phải hảo hảo học tập.
Tương lai cùng hắn học chung trường đại học.
Mà nhiệm vụ tiếp theo của hắn, chính là đem thành tích của Ngôn Linh nâng lên.
Sắc mặt Ngôn Linh thay đổi vô cùng lớn, nhìn một chồng sách vở kia, thở dài thật sâu.
Học tập, phi.... Ta đồng ý!
Cho nên, ở trước khi bắt đầu, xin lại cho cô ăn một bữa no nê thật đã đi.
Cô đề nghị, Phong Lâm đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Lời vừa nói ra, Phong Lâm liền chọn nhà ăn.
Làm tiểu đệ thân thiết của Ngôn Linh, Lục Mao cũng phi thường vinh hạnh bị mời.
Ừm, tiểu thiên tài cũng đi cùng.
Vì thế, đoàn người mênh mông cuồn cuộn đi ra trường học.
Mọi người, "......"
Cái tổ hợp này, bọn họ càng ngày càng xem không hiểu.
Vạn năm cao lãnh giáo thảo, đầu quân vào trận doanh của Ngôn Linh, bọn họ tạm thời có thể tự giải thích là vì sắc mê hoặc tâm trí, vì tình chịu khổ......
Nhưng thanh danh đại chấn tiểu thiên tài Nhan Yến, cũng đi theo nhập quân vào, bọn họ tỏ vẻ, "......." Không nghĩ ra, thật sự không hiểu thế nào.
Cùng không hiểu như họ còn có Ngôn Tuyết.
Ngôn Tuyết hận đến nghiến răng nghiến lợi, rồi lại không thể làm gì.
Hiện tại nhân duyên ở trường của cô ta vô cùng kém, không ít người đều biết chuyện cô ta hãm hại Ngôn Linh.
Ngay cả tiểu tỷ muội trước kia, cũng đối với cô ta tránh còn không kịp.
Làm cô ta giận nhất, chính là rất nhiều người thường xuyên lấy cô ta so sánh với Ngôn Linh.
Mà cô ta, trừ bỏ việc học tập ra, những cái phương diện khác, đều bị Ngôn Linh nghiền áp......