Editor☘️: Lãnh Sam.
()...,
Suy nghĩ của Sở Hạ bỗng nhiên quay trở lại.
Cảm xúc nơi đáy mắt thay thay đổi đổi, cuối cùng, tất cả quy về bình tĩnh.
Hắn nhìn gương mặt nhỏ kiều tiếu kia của Ngôn Linh, chờ cô mở miệng nói chuyện.
Thấy tầm mắt không ít người dừng ở trên người mình.
Ánh mắt Ngôn Linh càng thêm lạnh nhạt.
Cô thật sự không phải tới tìm Sở Hạ.
Đầu óc Ngôn Tuyết như thế nào không tốt như vậy đâu?
Liền ngay lúc cô đang cân nhắc muốn hay không duỗi tay đem Sở Hạ đánh một trận, cho thấy ý định của mình.
Một đạo tầm mắt không quá hiền lành dừng ở trên người Ngôn Linh.
Cơ hồ là nháy mắt.
Cô phản xạ có điều kiện xoay người.
Vừa lúc thấy được gương mặt tuấn tú có chút quen thuộc.
Chỉ là...... Mặc dù cách một khoảng cách, Ngôn Linh cũng cảm giác được sắc mặt Phong Lâm đang dần dần tối lại.
Cùng với thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Phong Lâm, rõ ràng cảm giác không quá giống nhau.
Ánh mắt cô khẽ nhúc nhích, nhìn thấy trên mặt Phong Lâm giá trị hắc hóa đang cọ cọ dâng lên.
Mắt thấy giá trị hắc hóa liên tục tăng vọt, cùng 15 độ hảo cảm ngang bằng, nhưng mà, giá trị hắc hóa kia không có chút ý tứ nào muốn dừng lại.
Chân mày Ngôn Linh nhíu lại, có chút khó hiểu.
[ Tích tích tích! Cảnh cáo, mục tiêu nhân vật cảm xúc cực kỳ không ổn định, thỉnh ký chú làm tốt hành động cứu vớt.]
Bên tai vang lên thanh âm của hệ thống.
Ngôn Linh, "......." Hành động cứu vớt?
Cứu thế nào?
[ Thân thân, bên này kiến nghị ngài tiến lên ôm hắn!] Hôm nay lại nỗ lực vì ký chủ suy nghĩ một ngày!
"......." Ngôn Linh giật mình.
Tuy rằng đề nghị của hệ thống nghe có chút không đáng tin cậy.
Nhưng là, nhìn nhìn lại giá trị hắc hóa trên mặt Phong Lâm vẫn như cũ tăng lên, cô cảm thấy, cô vẫn là tiến lên ôm hắn một cái tương đối tốt.
Ngôn Linh ý nghĩ đã định, dừng ở trên mặt Phong Lâm.
Ánh mắt bình tĩnh trộn lẫn tia sáng khác thường.
Bên tai, hoảng hốt còn có thanh âm Sở Hạ, " Em không phải có chuyện muốn nói với tôi sao? "
Ngôn Linh tự nhiên không phản ứng hắn, nhìn Phong Lâm, cô cất bước liên hướng hắn đi đến.
Tốc độ nhanh như một đạo tia chớp.
Thẳng đem đột nhiên không kịp phòng bị Phong Lâm đâm cho lui lại phía sau một bước, mới khó khăn lắm ổn định thân hình.
Hắn rũ mắt, nhìn vào trong ngực Ngôn Linh.
Cổ khí lạnh quanh thân kia, tất cả bỗng chốc tản ra.
Cô luôn là như vậy, luôn đột nhiên đưa cho hắn một kinh hỉ.
Nhiều người nhìn như vậy, cô xông tới ôm hắn, hắn còn có cái gì không hài lòng?
Phong Lâm duỗi tay vỗ vỗ lưng cô, " Em đây là...... Nhớ tôi? "
Thanh âm của hắn thực nhẹ, giống như mưa thuận gió hòa, dừng ở trái tim Ngôn Linh, nổi lên một tầng gợn sóng.
Ngôn Linh lắc đầu, không cụ thể trả lời vấn đề của hắn.
Nhưng thật ra từ trong lòng ngực của hắn ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của hắn.
Ngô.
[ Phong Lâm hiện có độ hảo cảm: 30; giá trị hắc hóa:25.]
Ngôn Linh, "......" Hoàn mỹ!
Độ hảo cảm tăng thật nhanh!
Theo động tác của hai người, những người đứng bên kia cùng Sở Hạ và Ngôn Tuyết, đã ở vào trạng thái mộng bức.
Bọn học hai mặt nhìn nhau liếc mắt, sau đó đồng thời đem ánh mắt dừng ở trên người Ngôn Linh cùng Phong Lâm.
Ngô, xoa xoa mắt, nhìn nhìn lại, hai người kia vẫn như cũ ở bên nhau.
Bọn họ...... Tổng cảm thấy chính mình chưa tỉnh ngủ.
Thậm chí lâm vào trạng thái hoài nghi.
Phong Lâm cùng Ngôn Linh???
Hai cái người không liên quan đến nhau, như thế nào bế lên tới???
Hơn nữa Phong Lâm vẫn là giáo thảo cao lãnh ba năm liên tục của trường, hắn ở đáy lòng mấy người bọn họ, chính là giống như thần, là nhân vật cao không chạm tới được.
Ây, bọn họ tỏ vẻ vô pháp tiếp thu.
Hy vọng giáo thảo đại nhân nhanh chóng đem người trong lòng ngực đẩy ra.
_____
Huhuhu, xin lỗi các tiểu khả ái... Mạng Wi-fi KTX của trường mình dạo này không vào được nữa nên không đăng được chương mới, giờ mình chuyển sang đăng ký 4g nè ~ Mình sẽ cố gắng đăng xong 3c trong tuần này nha. Mấy tuần tiếp theo thi giữa kỳ quật mình ko trượt tuần nào luôn!!! Cho nên sẽ có tình hình chậm chương, các tiểu khả ái thông cảm nhaaaa 😘😘😘