Editor☘️: Lãnh Sam.
Ngôn Linh mở mắt ra, nhìn thấy chính là chiếc điện thoại Phong Lâm đặt ở trong lòng bàn tay mình.
"......"
Thật ra, cô muốn hỏi hắn một câu, hắn vì cái gì phải đối xử tốt với cô như vậy.
Nhất kiến chung tình sao?
Hay là thấy sắc đẹp nảy lòng tham?
Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái, hiện lên sự rối rắm.
Phong Lâm thấy rõ điều này, duỗi tay sờ sờ đầu cô, đem vài sợi tóc trước trán cô vén ra sau tai.
" Có một số việc, nghĩ không ra liền không cần nghĩ nữa, con người của anh, từ trước đến nay tin tưởng duyên phận, có một vài việc, có thể từ từ tới, không vội."
" Ừm......" Ngôn Linh thanh âm rầu rĩ.
Từ từ tới liền từ từ tới.
" Trở về đi, ngủ sớm một chút, đừng nghĩ nhiều như vậy."
Phong Lâm lại quan tâm dặn dò một câu.
Ngôn Linh gật gật đầu, xoay người rời đi, thẳng đến khi bóng dáng cô biến mất khỏi đáy mắt của hắn, Phong Lâm mới thu hồi ánh nhìn.
Hắn rũ mắt, bên trong con ngươi tràn đầy lưu luyến.
Đồng học vây xem xung quanh, cũng dần dần tản ra.
Đêm nay, có vô số thiếu nữ tan nát cõi lòng, cũng có vô số thiếu nữ kiên trì tỏ vẻ không tin giáo thảo nhà mình nói chuyện yêu đương.
Chỉ một tấm ảnh nắm tay thôi, cái gì cũng không thể chứng minh.
Bọn họ muốn nghe đến chính miệng Phong Lâm thừa nhận, mới có thể tin tưởng chuyện này.
Đồng thời.
Buổi tối hôm nay, ngoại trừ việc của Phong Lâm và Ngôn Linh ra.
Trên diễn đàn của trường học.
Càng là phát hỏa một đống.
Mấy tin tức buổi chiều nói về Ngôn Linh, các loại ngôn luận khó nghe về cô, sau khi diễn đàn bị hack, hiện giờ cái gì cũng biến mất.
Thay vào đó, nhiều thêm một ít việc về Ngôn Tuyết.
Các loại đại hào tiểu hào, tin nóng thay phiên ra trận, dẫn tới mọi người trực tiếp đem sự tình của Ngôn Linh ném ra sau đầu.
Ngược lại việc về Ngôn Tuyết, càng thêm nói có sách mách có chứng.
Thế cho nên, làm cho Ngôn Tuyết- người luôn quan sát hết thảy mấy việc này kém chút hỏng mất.
Nữ thần trường học, cũng trong một đêm bị mất đi không dư thừa gì, ngay cả gương mặt kia của cô ta, cũng có rất nhiều người hoài nghi có phải hay không phẫu thuật thẩm mỹ.
Rốt cuộc, so với lúc học sơ trung, hiện giờ cô ta thật sự có khác biệt rất lớn.
Ngôn Tuyết tức giận đến dậm chân, lại không thể nề hà.
Cô ta ý đồ liên hệ quản lý viên của diễn đàn, nhưng mà cứ xóa một tin, sẽ có vô số tin lần nữa xuất hiện.
Ngay cả quản lý viên, cũng không có biện pháp xóa hết toàn bộ.
Quản lý viên cũng nói rõ, cô ta đại khái là đắc tội người khác.
Ngôn Tuyết rơi vào đường cùng, đành phải đi xin Sở Hạ giúp đỡ.
Nhưng mà, mới bắt đầu thái độ Sở Hạ đối với cô ta còn tính miễn cưỡng một chút, sau khi biết mấy tin tức trên diễn đàn, hắn nhìn một lần......
Ngay sau đó, đối Ngôn Tuyết đã không có cái gì gọi là thái độ.
Ngôn Tuyết, "......"
Thái độ này của Sở Hạ, rõ ràng là tin những lời trên diễn đàn.
Cái gì hãm hại, lừa gạt em gái ruột, động dao kéo, nữ thần hữu danh vô thực, cố ý cùng nam sinh ái muội, liên lụy không rõ, ra vào quán bar......
Cố tình, mấy thứ này còn có chứng cứ.
Đêm nay, Ngôn Tuyết khóc đỏ mắt.
Thẳng đến đêm khuya.
Sau khi trên diễn đàn có người thả ra ảnh chụp Phong Lâm dắt tay Ngôn Linh.
Ngôn Tuyết nhiệt độ mới giảm không ít.
Nhưng lúc này đây, hận ý ở đáy mắt Ngôn Tuyết lại đủ để hủy diệt thiên địa.
Cái cô ta hao hết tâm tư muốn có được, lại vẫn là không chiếm được.
Mà Ngôn Linh muốn được đến, luôn là không cần tốn nhiều sức là có được như vậy.
Dựa vào cái gì?
Liền bởi vì gương mặt xinh đẹp kia của Ngôn Linh sao?
Nếu gương mặt kia bị hủy hoại thì sao?
Thời điểm trước kia Ngôn Linh còn là con nhỏ xấu xí, không phải chẳng ai thèm chú ý sao?
Cho nên, chỉ cần Ngôn Linh trở về bộ dáng xấu xí trước kia, liền vẫn còn bị cô ta đạp dưới lòng bàn chân!
Trở thành đá kê chân cho cô ta!