Tuy bé mèo này đáng yêu đến nỗi rất nhiều quản lý nam được xưng là khó tính lạnh lùng đều nhịn không được lén nhìn một cái.
Nhưng bộ dáng miêu nô này của lão đại là tình huống như thế nào?
Khuôn mặt luôn luôn lạnh nhạt của Boss khi nào từng có biểu tình nhu hòa như vậy? Hắn cười lên luôn luôn khiến người khác cảm thấy lạnh gáy biết không! Thấy Quân Sâm cười, hiện tại bọn họ đã theo bản năng bắt đầu nghĩ lại thử mình có làm sai chuyện gì hay không.
Biết chính mình làm sai chuyện gì kết cục sẽ thực thảm, nhưng nếu không chú ý tới lỗi sai của mình, kết cục sẽ càng thảm hơn.
Tuy nói như vậy, nhưng tất cả mọi người lại cực kỳ khâm phục vị Boss tuổi nhỏ nhất công ty nhưng thủ đoạn lại sấm rền gió cuốn hơn bất cứ ai này.
Rốt cuộc không phải ai đều có sự quyết đoán như vậy, không phải ai đều có năng lực từ một nghèo hai trắng lại có thể phát triển một xí nghiệp khổng lồ khiến người kinh sợ như vậy.
Quân Sâm đạm mạc, quạnh quẽ, tự phụ, nhưng hắn có tư cách để cuồng ngạo tự đại.
Tất cả trước mắt, là tư bản để hắn kiêu ngạo.
Đừng nói là âm thầm tính kế, liền tính là trực tiếp đả kích, Quân thị cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Quân Sâm.
Phương Nguyên chỉ tham dự vào một bộ phận trong công tay của Quân Sâm, hắn biết Quân Sâm rất mạnh, đáy thực cứng, tính kế ai cũng không sợ, nhưng cũng không cẩn thận tìm hiểu xem thực lực của Quân Sâm rốt cuộc là mạnh đến mức nào.
Nhưng thứ Quân Sâm muốn không phải là Quân Mạc hoặc Quân Lương Tín thất bại thảm hại, hắn hiểu rất rõ thứ mình muốn là gì, đó là làm cho bọn họ vạn phần thống khổ, không dám ngẩng đầu.
Hắn muốn để cái tên Quân Sâm này trở thành ác mộng suốt đời những người đó.
Không hơn.
Liếc mấy người dại ra nhìn chằm chằm cục bông nhỏ trong lòng mình một cái, ánh mắt đạm mạc như nước làm mấy người đang sửng sốt kia đánh một cái rùng mình, liếc nhìn lẫn nhau, sau đó vội vàng ôm tài liệu chạy đi.
Tuy cảm giác được tâm tình của Boss không tệ, nhưng thực rõ ràng, loại tâm tình không tệ này là đối với cục cưng nhỏ trong lòng Boss, tựa hồ không có quan hệ gì với bọn họ.
Cùng không ai rảnh đến nhàm chán mà dám đi nếm thử một chút trình độ nhẫn nại của Boss đối với bọn họ giờ phút này là ở mức nào.
Mang theo Yến Lạc vào ăn phòng, đặt Yến Lạc trên sô pha, nhìn cô ngoan ngoãn cuộn thành một đoàn, chỉ nâng đầu nhỏ nhìn hắn.
Mềm lòng đến rối tinh rối mù.
Công tác nguyên bản buồn tẻ vô vị cũng trở nên có ý tứ, thường thường giương mắt nhìn cục lông nhỏ tự chơi rất vui vẻ trên sô pha.
Thời gian sau, Boss của bọn họ ôm một cục bông nhỏ đi làm đã trở thành chuyện thường ngày, mọi người từ lúc bắt đầu khiếp sợ, chậm rãi đã thành thói quen, thậm chí có mấy nữ quản lý còn sẽ mang theo ít cá khô, nhân lúc bé mèo trắng kia ở trong văn phòng chơi chán rồi ra ngoài nhảy nhót, đút cho nó.
Mà đại hội cổ đông của Quân thị thuận lợi tiến hành, Quân Mạc ngồi trên vị trí tổng giám đốc bắt được không ít cổ phần của công ty, cũng coi như là xác định quyền thừa kế Quân thị với bên ngoài.
Quân Mạc nguyên bản không phải thiếu gia chính thống của Quân gia, nhưng sau lại được thêm tên vào tộc phổ của Quân thị, mà Quân Sâm vốn được mọi người cho rằng rất có năng lực lại hoàn toàn không có động tác gì.
Nho nhỏ giãy giụa một chút, liền phảng phất giống như nhận mệnh.
Bất quá rốt cuộc là không quyền không thế, cho dù là thiếu gia chính thống thì như thế nào.
Nhìn tin tức trên TV, Quân Sâm ngồi trên sô pha, Yến Lạc nằm trong ngực hắn nho nhỏ đánh ngáp một cái.
Bất tri bất giác đã qua lâu như vậy, cô cũng rõ ràng cảm nhận được lực lượng của Sinh Linh quyết bắt đầu chậm rãi thay đổi thân thể cô.