Nam thần quá lợi hại, kẻ thù gì đó chính hắn có thể thu thập sạch sẽ, hơn nữa còn là cái loại tiện tay đào hố to còn có thể chôn cả đống này, cô chỉ cần ở trong tình huống không OOC đi theo sau hắn bán manh, nỗ lực ấm áp tâm linh của nam thần là được.
Làm hắn ngoan ngoãn tắm rửa sạch sẽ!
Hừm, hoàn mỹ.
Lấy muỗng về, Yến Lạc nhẹ giọng hừ hai tiếng, "Tiểu Phấn Hồng, vị diện này chị có bao nhiêu thời gian để ở lại?"
Đừng có sủng nửa ngày, rồi lại thành tử cục như thế giới trước.
"Lúc này hệ thống vô pháp xác định thời gian tử vong của nguyên chủ, hơn nữa trong vị diện này, ký chủ bắt đầu tu luyện Sinh Linh quyết, nên ký chủ ít nhất có mười năm khỏe mạnh để làm nhiệm vụ, cũng coi như là bồi thường cho ký chủ, còn về chuyện rời khỏi, chờ sau khi giá trị hắc hóa của nam thần về 0, không bị bắn ngược lại với biên độ lớn là được."
Nghe Tiểu Phấn Hồng nói vậy, Yến Lạc mới yên lòng.
"Ăn ngon chứ?" Tiểu cô nương cười tủm tỉm liếm cánh môi, bộ dáng nhỏ cực kỳ đáng yêu.
"Ừm, ngọt."
"Ngọt?" Yến Lạc chớp chớp mắt, nghi hoặc nhìn cái muỗng trong tay.
Thịt cá, sao có thể ngọt được?
Nhìn biểu tình rối rắm của Yến Lạc, Quân Sâm lại nhịn không được cười, giơ tay cực kỳ tự nhiên nhéo quai hàm của Yến Lạc.
"Tuyết Câu nhà ta thật đáng yêu."
Yến Lạc ngây ngốc ngẩng đầu xem hắn, đáy mắt một xanh một vàng mờ mịt, tựa hồ còn chưa kịp phản ứng lại.
"Bất quá, ở ngoài không thể gọi là Tuyết Cầu." Quân Sâm sờ sờ cằm, đáy mắt mang theo cân nhắc.
Tiểu cô nương dẫn đầu nhấc tay, tỏ vẻ mình có ý kiến, "Tôi tên là Yến Lạc."
Vừa dứt lời, đáy mắt Quân Sâm liền trầm xuống, một loại cảm giác áp bách mạc danh xuất hiện, trên mặt hắn không có biểu tình gì, rũ con ngươi, "Yến Lạc?"
Yến Lạc gật đầu.
Tay người nọ giơ lên, đặt bên má cô, tựa hồ đang tinh tế vuốt ve da thịt trên má cô.
"Sao lại có tên này?"
Mèo là một loại động vật có linh tính, có thể thấy rõ rất nhiều chuyện, cũng sẽ làm ra rất nhiều chuyện mà bạn không tưởng tượng được. Trước kia hắn chưa từng để ý, hoặc nói đúng hơn là động tác quá mức nhân tính hóa của cô khiến hắn nghĩ là do bọn họ nhặt cô về, nên bé mèo con này mới càng thêm thân cận hắn.
Nhưng cái tên cô tự mình nói ra này không giống với cô nhất thời tự đặt, mà là vô cùng chắc chắn, từ khi sinh ra mình đã có cái tên này.
Mạc danh hóa người, quá mức linh tính, đều chứng tỏ lai lịch của cô bất phàm.
Cho nên, rốt cuộc cô đến từ chỗ nào, cuối cùng.. có thể sẽ trở lại nơi đó hay không?
Quân Sâm phát hiện hắn đáng chết vạn phần để ý đáp án này.
Nếu cuối cùng cô phải trở về..
"Đinh -- giá trị hắc hóa của Quân Sâm +3 (25/100)"
"Tên tôi tự đặt đấy, dễ nghe không?" Yến Lạc nghiêng đầu, trong lòng nháy mắt liền hiểu được người này đang lo lắng chuyện gì.
Hắn sợ nhất không phải là chưa từng có được, mà là sau khi có được đồ vật quan trọng lại bị mất đi.
Tiểu cô nương cười tủm tỉm, từ trên chỗ ngồi nhảy xuống, bước nhanh đến trước mặt hắn, tay nhỏ non mịn phủ lên gò má hắn, âm thanh mềm mại ngọt ngào, đáy mắt mang theo sự tín nhiệm.
"Em không giống với những người đó, em thích Quân Sâm đối tốt với em nhất."
Giống như lời âu yếm tốt đẹp nhất, làm người nhịn không được buông lỏng phòng ngự trong lòng.
Quân Sâm đột nhiên giơ tay ôm Yến Lạc vào lòng, hắn không biết nhớ tới cái gì, sợi tóc màu đen rơi xuống che lấp vẻ mặt của hắn.