Tiểu cô nương thực đơn thuần, như là một tờ giấy trắng, hết thảy đều là hắn tay cầm tay dạy cho cô.
Nhận thức như vậy làm Quân Sâm dị thường thoải mái.
Gắn bó như môi với răng, ôm mềm ấm trong lòng ngực, thẳng đến khi cảm giác được tiểu cô nương trong lòng tựa hồ có chút hô hấp không xong mới dừng động tác thâm nhập lại, từng chút cọ xát, làm tiểu cô nương điều chỉnh hơi thở.
Rốt cục cũng tách ra, Quân Sâm cười khẽ, đáy mắt thâm thâm, "Thích sao?"
Tiểu cô nương trên mặt đỏ ửng rầm rì hai tiếng, không muốn trả lời.
Bộ dáng nhỏ này rước lấy một trận cười khẽ của Quân Sâm.
Lúc sau bởi vì có Yến Lạc bên người, tâm tình Quân Sâm càng ngày càng tốt, thủ đoạn đối phó với Quân thị cũng khó được không cường ngạnh vội vàng như trước.
Này cũng trực tiếp làm bên trong công ty dậy sóng, lão đại vẫn là lão đại sấm rền gió cuốn như trước, nhưng nếu nói trước kia là băng hàn tận xương, thì hiện tại đã thành công tiến vào mùa xuân.
Công ty cũng không hề là một mặt lớn mạnh khuếch trương, không hề có tính xâm lược như trước, mà là càng thêm chú trọng gia cố tài sản hiện tại.
Chỉ biến hóa một chút, nhưng là không hề nghi ngờ chút biến hóa này bắt nguồn từ sau khi tổng tài của bọn họ tìm được cô bạn gái đáng yêu kia.
Phương Nguyên luôn đứng mũi chịu sào, thâm chịu bị hại, không biết đã tăng ca bao nhiêu lần, còn không có tiền thưởng đối với chuyện này tỏ vẻ.
A, nam nhân.
Mà giờ phút này bẫy rập mà Quân Sâm âm thầm bố trí rốt cục là bắt đầu liên hoàn nổ mạnh, Quân thị dần dần bắt đầu rung chuyển.
Quân Sâm sau khi xử lý xong việc học còn lại ở trường, bắt đầu chậm rãi bày ra thực lực của mình trong thương giới.
Còn có gì đả kích hơn so với đồ vật mà mình coi như là trân bảo tranh tới đoạt đi, đêm ngày lo lắng phòng bị thì ra lại căn bản không đáng một đồng trong mắt đối thủ đâu?
Quân Mạc hiện tại liền rất khó chịu, ở lúc hắn ta không ngừng giao lưu hợp tác với các nhân vật lớn trong thương giới, thì thái độ của những người đó đối với Quân Sâm lại mạc danh rất tốt, phảng phất trở lại thời điểm trước kia, hắn là đại thiếu gia Quân gia, mà hắn ta chỉ là một đứa con riêng, thật vất vả vào được cửa lớn của Quân gia, cuối cùng lại vì Quân gia sợ chuyện xấu trong nhà truyền ra ngoài mà chỉ có thể nhặt được thân phận một đứa con nuôi.
Khi còn nhỏ hắn ta ghen ghét bao nhiêu, giờ phút này hận ý đối với Quân Sâm liền nhiều bao nhiêu.
Lúc trước nhìn Quân Sâm dần dần từ ưu tú trở thành bình thường, chính mình rốt cuộc leo lên được vị trí này, hắn ta không biết có bao nhiêu cao hứng, hắn ta mới là đứa con trai mà cha thương yêu nhất, mới là người thừa kế chính thống của Quân gia.
Nhưng Quân Sâm liền tính là lúc trước bị đuổi ra khỏi công ty cũng như cũ một thân quạnh quẽ quý khí, phảng phất hắn là người thắng, còn hắn ta mới là vai hề nhảy nhót kia.
Hắn dựa vào cái gì? Bằng vào một thân thế gia huyết thống kia? A.
"Tình huống thế nào?"
Suy nghĩ chợt bị đánh gãy, Quân Mạc ngẩng đầu nhìn về phía Quân Lương Tín vẻ mặt nghiêm túc, vội vàng đứng dậy, sắc mặt có chút khó coi, "Ba."
Nhìn thị trường chứng khoán ngã mạnh, nghĩ đến lời đồn nổi lên bốn phía, sắc mặt Quân Lương Tín hoàn toàn trầm xuống, "Có phải gần đây đã đắc tội người bên kia không?"
Bằng không không có khả năng đột nhiên như bị tập thể nhằm vào, điên cuồng rơi xuống.
"Ba, con đều dựa theo lời ba nói, hợp tác với những người khác đều tiến hành bình thường, không có đắc tội người khác." Quân Mạc cũng cau mày, cẩn thận suy tư, chợt nhướng mày, "Bất quá ba, con phát hiện những đơn đặt hàng xảy ra chuyện gần đây hoặc nhiều hoặc ít đều có liên quan đến khoảng thời gian lúc trước Quân Sâm nắm giữ công ty."
Đáy mắt Quân Lương Tín mang theo cân nhắc vuốt cằm, cuối cùng mở miệng, "Được rồi, nền tảng của Quân gia ở chỗ này, con ổn định tình huống, Quân gia liền không bị thua, hơn nữa chỉ là cục diện rối rắm mà bại tướng dưới tay con lưu lại cho con thôi."