Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 109: Dịch Dương, thật xin lỗi 1



Edit: Jess93

Họ tên: Lâm Tịch

Số hiệu: 5687

Cấp bậc: Cấp 3 (người chấp hành sơ cấp)

Điểm tích lũy: 510

Huyền tinh: 120

Sinh mệnh: 50

Linh hồn: 50 (số liệu bị động)

Dung mạo: 35

Trí tuệ: 55

Vũ lực: 23

May mắn: 13 (số liệu bị động)

Mị lực: 6

Tư chất: 10 (số liệu bị động)

Công đức: 1 (số liệu bị động)

Xây dựng: 5

Kỹ năng: Trung y cấp 1, hai mươi Đoạn Cẩm cấp 1, Ngưng Tâm Quyết

Đánh giá nhiệm vụ: Ưu tú

Điểm thuộc tính: 0

A Lê hỏi: "Được rồi, bây giờ đi nhận nhiệm vụ, nhớ kỹ, cố gắng suy nghĩ vấn đề dưới góc độ của nguyên chủ, đừng chỉ hoàn thành nhiệm vụ theo giáo điều máy móc, thật ra nhiệm vụ trước, cô hoàn thành không tệ, nếu như không phải tại người đàn ông kia, chắc hẳn có thể được đánh giá hoàn mỹ!"

A Lê thở dài, dường như càng buồn bực hơn so với Lâm Tịch.

Lâm Tịch cũng buồn bực, quả nhiên đàn ông đáng ghét nhất!

A Lê thấy sắc mặt cô thật sự không tốt, an ủi cô nói: "Đừng buồn, cô cũng không tệ, Từ Mạn Vân kia là khí vận chi tử, cho nên cô mới có thể tăng thêm một điểm may mắn, cái này rất tốt, những trị số của số liệu bị động đều rất có tác dụng đấy, đây cũng coi là vui mừng ngoài ý muốn!"

Lâm Tịch mỉm cười, thật ra A Lê.. Coi như cũng không tệ, nhìn ra tâm trạng cô không tốt vậy mà lại còn an ủi cô.

"Nhiệm vụ tiếp theo vẫn là vị diện hiện đại, chỉ số nguy hiểm rất thấp, vẫn không cần lãng phí huyền tinh đổi đạo cụ, bởi vì chỉ cần là vật phẩm dùng 1 lần, mặc kệ lúc cô làm nhiệm vụ có sử dụng hay không, cũng sẽ tính là đã sử dụng. Cho nên loại người nghèo khó giống như cô vẫn nên tiết kiệm một chút."

Mẹ kiếp! Lão tử thu hồi lời vừa rồi!

"Lại nghèo ít nhất tôi còn có ổ chó đấy, không giống một số người, sai rồi, một số trứng, cũng đã trộn vào trong nhà người ta, còn có mặt mũi nói người ta nghèo." Lâm Tịch thè lưỡi với A Lê, sau đó một trận trời đất quay cuồng.

"Cô chủ, nhanh lên một chút, hôm nay là ngày khai giảng đầu tiên, bà chủ nói, cho dù ngày mai lại bắt đầu đến trễ, thì cũng phải giả vờ một ngày!" Một cô hầu gái có khuôn mặt thanh tú đại khái hơn 20 tuổi đang gọi cô rời giường.

Lâm Tịch dụi dụi con mắt, bởi vì vừa mới bị truyền tống tới đây, còn không hiểu rõ tình huống, không có nói nhiều, gật đầu một cái: "Biết rồi, cô xuống trước đi, tôi sẽ lập tức tới ngay."

Cô hầu gái vừa nghe, lập tức lộ vẻ mặt vui mừng, vội vàng chạy như bay xuống lầu báo cáo tin tức thắng lợi này với bà chủ: Hôm nay cô ta đã đánh thức cô chủ thành công chỉ trong một lần, hơn nữa vậy mà không có bị mắng!

Lâm Tịch: →_→

Chỉ đồng ý rời giường đối phương đã cười thành như thế, nếu cô lại nói câu cảm ơn, đoán chừng cô hầu gái kia sẽ sợ đến mức tè ra quần. Xem ra lần này bản thân mình chẳng ra sao cả.

"Lâm Tịch, có thể nhận cốt truyện sao?"

"Ừm."

Sau đó một lượng lớn cốt truyện lao nhanh mà tới trong nháy mắt, Lâm Tịch cảm thấy đầu mình suýt chút nữa đã vỡ tung.

Tần Minh Nguyệt, đây là thiên chi kiêu nữ sinh ra đã ngậm thìa vàng. Là con gái duy nhất trong gia đình của một trong sáu nhà giàu nhất tỉnh L, được ba mẹ cưng chiều, quả thật là nâng trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, Tần Chính ba cô thường treo những lời này trên miệng: Đời này tôi chỉ cưng chiều hai người phụ nữ. Một người gọi là Minh Nguyệt, một người gọi là Ngải Mẫn.

Ngải Mẫn, là mẹ Tần Minh Nguyệt, thanh mai trúc mã với Tần Chính, sau khi lớn lên nước chảy thành sông kết hôn sinh con gái, được Tần Chính cưng chiều giống như một Công chúa. Người khác đều nói đời này tiếc nuối duy nhất của Ngải Mẫn là không thể sinh con trai, nhưng trên thực tế Ngải Mẫn không hề tiếc nuối điều gì, sở dĩ Tần Chính cưng chiều Tần Minh Nguyệt như vậy, cũng bởi vì Tần Minh Nguyệt cực kỳ giống Ngải Mẫn khi còn nhỏ.

Một nhà 3 người ăn mặc không lo, vui vẻ hòa thuận.

Nếu quả thật muốn cứng rắn tìm xương trong trứng gà tìm chỗ tiếc nuối của gia đình này, chỉ có thể nói là Tần Minh Nguyệt được nuông chiều quá mức, tính cách có hơi kiêu căng ương ngạnh, hơn nữa bởi vì tình cảm cha mẹ rất sâu đậm, thành viên gia đình đơn giản, cha mẹ lại bảo vệ cô đến mức quá đáng, nên không biết nhân gian hiểm ác, mà bi kịch của thiên chi kiêu nữ Tần Minh Nguyệt, cũng từ đây mà ra.

Khi Tần Minh Nguyệt 16 tuổi tiến vào học tập tại trường quý tộc nội trú duy nhất-- trường trung học Thịnh Duệ.

Đúng rồi, không có đoán sai, đó chính là kiểu trường học các ngươi nghĩ đến kia, nơi hội tụ con cái của những người có tiền.

Không giống trong một số tiểu thuyết trên TV, đây là một trường học rất nghiêm cẩn và khép kín, trên cơ bản người tới đây cũng không phải vì tiếp nhận giáo dục như một học sinh, mà là cái nôi để bồi dưỡng một người thừa kế tương lai cho gia tộc. Vì vậy, ngôi trường này vẫn rất đáng tin cậy, không phải là nơi để một số Hoàng tử Công chúa độc đoán hoặc một tay che trời.

Mà những người thừa kế tương lai này hoặc là những ứng cử viên cho vị trí người kế thừa sẽ bắt đầu bồi dưỡng đội ngũ của riêng họ ở đây, vì vậy, giáo dục, phải bắt đầu từ khi còn nhỏ mới là đúng đắn.

Thịnh Duệ không chỉ là một trường trung học, còn bao gồm đại học, vì vậy học sinh tốt nghiệp, có lẽ thành tích học tập không cao bằng trường học khác, nhưng trên cơ bản tùy tiện kéo một người ra ngoài, cũng xem như là tinh anh trong công ty, đến bất kỳ địa phương nào hầu như đều có thể một mình đảm đương một phía. Cho nên rất nhiều người tốt nghiệp đại học tương đương với thất nghiệp, nhưng mà chỉ cần nói rằng mình tốt nghiệp Thịnh Duệ, chắc chắn sẽ có rất nhiều công ty đến tranh giành.

Bởi vậy, đừng nói ở tỉnh L, xem như trên cả nước, Thịnh Duệ cũng là một tồn tại rất đặc biệt, hầu như là lựa chọn hàng đầu cho con cái của các gia tộc lớn.

Chính tại trường trung học này, Tần Minh Nguyệt đã gặp kiếp nạn cả đời mình -- Tư Minh Hạo người thừa kế tương lai của Tư thị.

Có thể đến ngôi trường này chắc chắn không phải nghèo khó, cũng không đặc biệt tuyển sinh thể loại cỏ dại bình thường gì đó đến câu con rể vàng, mục đích của trường học người ta cũng chẳng phải là vì tỉ lệ học sinh trên lớp.

Tư gia cũng là một công ty có thực lực hùng hậu và uy tín lâu năm, nằm trong top 100 công ty nổi tiếng cả nước. Trên cơ bản thực lực cũng tương xứng với Tần gia, thứ duy nhất còn thiếu so với Tần gia chính là bối cảnh chính trị. Cha Tư đã sớm nhìn chằm chằm Tần gia không có người thừa kế, muốn dùng quan hệ thông gia để hình thành một liên minh bền chặt. Chỉ cần dỗ Công chúa nhỏ Tần gia vui vẻ, dù cả đời này ông ta không thể sát nhập hai nhà, con cái đời sau của Tần Minh Nguyệt là người thừa kế, lúc đó làm gì còn Tần thị, tất cả đều là của Tư gia, ngay cả những mạng lưới quan hệ của Tần gia khiến người ta đỏ mắt kia, có Tần Minh Nguyệt ở đây, cuối cùng chẳng phải đều thuộc về Tư gia hay sao?

Bàn tính của Tư Chấn Nam đánh vang đôm đốp, chỉ cần Tư gia cung phụng Tần Minh Nguyệt như bà nội, ổn định đến đời sau Tần Minh Nguyệt, hai công ty lớn nổi tiếng tại nước H hợp nhất với nhau, Tư gia không còn là một trong mà sẽ thật sự nhảy lên trở thành công ty mạnh nhất cả nước.

Vì để cho cậu con trai ưu tú có thể gần quan được ban lộc, ông ta không chỉ lùi lại thời gian Tư Minh Hạo nhập học 1 năm, còn cố ý dùng quan hệ sắp xếp cho con trai và Tần Minh Nguyệt vào chung một lớp.

Tư Minh Hạo đẹp trai ngũ quan tuấn tú, thân hình cao lớn, gia thế tốt đẹp tạo ra khí chất và cách ăn nói khéo léo, hơn nữa Tư Chấn Nam đã điều tra và nắm giữ tất cả sở thích của Tần Minh Nguyệt, có thể nói, Tư Minh Hạo là người Tư gia sử dụng để có thể thuận lợi thông gia, vì Tần Minh Nguyệt đo thân mà làm.

Bắt đầu mọi thứ đều thuận lợi như Tư Chấn Nam dự đoán, thậm chí càng đơn giản hơn so với dự đoán của ông ta.

Tư Minh Hạo chỉ đứng dưới ánh mặt trời, trong ngực ôm một chồng sách giáo khoa, dưới ánh mặt trời cười rạng rỡ với Tần Minh Nguyệt, giọng nói như nước chảy va vào đá, trong sáng du dương: "Cậu có phải là Tần Minh Nguyệt, rất hân hạnh được biết cậu, tớ tên là Tư Minh Hạo."

Sau đó, Tần Minh Nguyệt liền cắm đầu đi vào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.